Trùm Phản Diện Toàn Vũ Trụ - Vương Hạo (FULL)

Vương Hạo trấn an,  

             – Tâm tình của mọi người tôi đều hiểu, nhưng hiện nay tôi chỉ là Dược Tông cấp  

             ba, Thứ Nguyên Dược Tề vẫn chưa thể khiến con người lĩnh ngộ Thứ Nguyên Không  

             Giang, cho nên hy vọng mọi người sau này hãy đến.  

             Tất cả học sinh ở đây căn bản không mua nợ, đợi Vương Hạo nghiên cứu ra không  

             biết phải đợi đến khi nào?  

             – Chúng tôi cũng hy vọng 100%, cho dù là 1% chúng tôi cũng đồng ý thử.  

             – Không sai, chỉ cần lĩnh ngộ Thứ Nguyên Không Gian, chúng tôi có thể mang  

             theo đạn dược càng cao, có thể nâng cao an toàn sinh mạng của chúng tôi.  

             – Lĩnh ngộ Thứ Nguyên Không Gian, tôi có thể trở thành chiến sỹ Cơ Giáp tuyệt  

             vời nhất, Đại sư Vương Hạo,cầu xin anh đó.  

             – Anh điều chế cho chúng tôi đi.  

             – Cầu xin anh…  

             Nhìn thấy mọi người khẩn khoản van nài, Vương Hạo bất lực thở dài,  

             – Nếu mọi người đều nói như vậy, thì tôi sẽ điều chế Thứ Nguyên Dược Tề cho  

             mọi người, nhìn mọi người đều là người trẻ tuổi, tôi thu mọi người giá thành,  

             1000 điểm cống hiến được rồi.  

             – Cảm tạ Đại sư Vương Hạo, anh thật sự quá nhân từ.  

             – Bây giờ người lương thiện giống như anh thực sự rất ít, Đại sư Vương Hạo,  

             tôi muốn sinh con cho anh.  

             – Ma lem cút đi, cô cũng muốn có được người đức cao vọng trọng như Đại sư sao,  

             cô đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa.  

             – Cô chửi ai, bà đây hôm nay liều mạng với cô.  

             – Các người tránh ra hết,Đoàn hộ thảo của Đại sư Vương Hạo, kiên quết ngăn  

             chặn những hành vi như các người.  

             – Cái gì mà Đoàn hộ thảo, sao chúng tôi không biết! ?  

             – Vừa mới thành lập, mau biến đi…  

             …  

             Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi nhìn nững người đang tán dương Vương Hạo, và những  

             người con gái đánh đập tàn nhẫn, chỉ có thể mặc niệm ba phút vì họ, đây chính  

             là năm mới rước hồ ly về nhà làm thần tài.  

             Trần Diệu kéo Vương Hạo, nói nhỏ:  

             – Lão đại, thời cơ tốt như vậy, sao anh chỉ bán 1000 điểm cống hiến? dù cho  

             bán 10,000 điểm cũng có thị trường mà.  

             Vương Hạo trừng mắt với Trần Diệu, sau đó răn dạy nói:  

             – Mọi người đều là sinh viên, chú làm sao có thể làm ra chuyện mượn gió bẻ  

             măng như vậy.  

             Trần Diệu ngơ ngác,  

             Lời nói mất hết lý trí này, Vương Hạo cũng có thể nói ra ?!  

             Lúc đó, trên Hành tinh Thiên Minh ai là người mượn gió bẻ măng với những người  

             cảm nhiễm này? Lẽ nào Vương Hạo quên rồi?  

             – Các vị sinh viên, hôm nay mọi ngưới cứ về đi, ngày mai tôi sẽ bắt đầu điều  

             chế Thứ Nguyên Dược Tề cho mọi người, còn về việc ai có thể lĩnh ngộ, ai không  

             thể lĩnh ngộ, thì xem vận may của mọi người rồi.  

             Vương Hạo xua tay, sau đó quay vào trong Phi thuyền Hắc Long.  

             Vào trong Phi thuyền, Tiền Vạn Dương hỏi:  

             – Lão đại, nếu anh đã dự định bán thuốc giả, hạ thấp giá thành, nhưng chúng ta  

             cũng cần phải có gì bán mới được, bán dược tề gì đây?  

             – Những sinh viên này đều là con nhà võ, thứ cao cấp như dược tề làm sao có  

             thể phân biệt? Lấy nước muối phát cho họ cũng được.  

             Vương Hạo xua tay, chuyện vặt vãnh này không cần phiền đến anh.  

             Mọi người trố mắt, trong chốc lát đầu gối như bị trúng tên, chứng tỏ đã quỳ  

             gối trước Vương Hạo, một lọ nước muối lại có thể bán cho mọi người với giá  

             1000 điểm cống hiến, việc này cho dù là gian thương vô sỉ nhất Liên Bang Tinh  

             Tế, cũng không thể là ra được.  

             – Tiểu Bạch, ngày mai, chú phải sử dụng Thứ Nguyên Không Gian nhiều lần, dễ  

             dàng khiến cho đám ngốc đó mắc bẫy, biết chưa?  

             Vương Hạo ôm Tiểu Bạch, hạ giọng nói:  

             – Đợi chúng ta có tiền rồi, chú sẽ có rất nhiều củ cải.  

             Tiểu Bạch gật đầu lia lịa, chứng tỏ đã hiểu.  

             Mọi người xoa trán, cảm thấy một con thỏ lưu manh, đang được Vương Hạo từng  

             bước bồi dưỡng thành hình.  

             …  

             Đại học Tây Hoa, trong phòng khu biệt thự dưới lòng đất của Cơ Sở 3.  

             Một vị thiếu niên đang bảo dưỡng một chiếc Cơ Giáp Cự Lang, nếu Vương Hạo ở  

             đây, nhất định sẽ nhận ra vị thiếu niên này, cậu ta chính là Trác Siêu.  

             Lúc này, một nữ người hầu người máy đi tới, cũng kính nói:  

             – Chủ nhân, thuộc hạ mới nhận được một tin, có một Dược Tề Sư thiên tài tên là  

             Vương Hạo, dự tính ngày mai bán một loại Thứ Nguyên Dược Tề, nghe nói…  

             – Chờ chút!  

             Trác Siêu ngắt lời người máy giúp việc nữ.  

             Ngươi mới nói Dược Tề Sư thiên tài đó tên là gì?  

             Nữ người hầu người máy nói:  

             – Vương Hạo!  

             – Tên khốn nạn này tại sao lại ở đây! ?  

             Trác Siêu run sợ, kinh nghiệm mấy lần tiếp xúc với Vương Hạo nói cho anh biết,  

             tất cả những nơi mà Vương Hạo đi qua, nhất định gặp tai họa không ngừng, điều  

             quan trọng là những tai họa đó không phải là thiên tai, mà đều là nhân họa.  

             Hơn nữa cái gọi là nhân họa này, đều do Vương Hạo tạo ra, mà những người xung  

             quanh anh ta, rất ít người may mắn thoát được, cơ bản tất cả đều bị tổn hại.  

             …  

             Cơ sở chính Đại học Tây Hoa, phòng hiệu trưởng.  

             Hoa Tử Húc đặt điện thoại xuống, cảm thấy đau đầu, sau khi ông nghe xong điện  

             thoại của Lý Hạo, được biết Vương Hạo đã chạy đến địa bàn của ông.  

             Sau đó ông liền liên lạc với Tô Mộc, báo cho Tô Mộc biết mọi chuyện vẫn ổn,  

             nhưng ai biết rằng Tô Mộc lại nói cho ông biểu hiện gần đây của Vương Hạo.  

             Ở Cơ Sở 11 chỉ là quy mô nhỏ, nhưng cũng khiến cho mấy trăm sinh viên gặp tai  

             họa.  

             Đến Hành tinh Thiên Minh, cũng không tính gọi là đại náo, chỉ là bất đồng ý  

             kiến bắn phát pháo, sau đó còn bán một chi thuốc giải mười tỷ, còn đánh vỡ  

             tinh hoàn của ngàn người, và uy hiếp tống tiền một Trung tướng Quân đội.  

             Tuy trong mắt người khác, đây hoàn toàn là việc khủng khiếp, nhưng trong mắt  

             họ, cũng chỉ là trẻ con quấy rối.  

             Nhưng tiếp sau đây thì khiến người khác có chút chóng mặt rồi, cướp Cự Kiếm  

             Nhuệ Quang của Quan Kiệt Anh, đây là báu vật gia truyền của nhà người ta, là  

             thứ mà con có thể động được hay sao?  

             Hơn nữa còn cướp Bảo Thạch Không Gian của Thu Linh Hàn, tuy Bảo Thạch là do  

             Thu Linh Hàn cướp từ tay Vương Hạo, bây giờ Vương Hạo cướp lại cũng có lý,  

             nhưng tiểu tử này cũng không nghĩ đến chuyên giữ thể diện cho Võ Thánh sao! ?  

             Nói cướp là cướp, một chút thể diện cũng không giữ, đây không phải là tự tìm  

             đòn sao!  

             Điều khiến Hoa Tử Húc đau đầu nhất là, việc này còn kéo cả lão ma đầu Thất Ma  

             vào, phen này tốt rồi, khiến cho hai Võ Thánh, một Võ Đế đi khắp thế giới  

             kiếm.  

             Đương nhiên vẫn còn rất nhiều binh đoàn làm thuê, cũng đang tìm kiếm tung tích  

             của Vương Hạo, mục đích đều là vì Bảo Thạch Không Gian.  

             Nhưng với tính cách của Vương Hạo, gặp phải những lão khôn lỏi này, nếu không  

             xảy ra chuyện, mới là chuyện lạ.  

             Cốc cốc cốc…  

             Tiếng gõ cửa vang lên, sau đó một thiếu niên bước vào.  

             – Sư phụ, người tìm con.  

             Vị thiếu niên cung kính nói, vẻ mặt điềm đạm.  

             Hoa Tử Húc gật đầu, nói:  

             – Lăng Tiêu, con đi chuẩn bị một chút, lát nữa cùng ta tới Cơ Sở 3.  

             Lăng Tiêu lo lắng nói:  

             – Tới Cơ Sở 3 làm gì ạ? Quang Tốc Bộ của con mới lĩnh ngộ đến Đăng Phong Tạo  

             Cực không lâu, bây giờ con phải luyện tập nhiều hơn mới đúng.  

             – Sư tôn muốn đưa con đi gặp một người.  

             Hoa Tử Húc nghĩ:  

             Ừ,  

             – Các con cũng xem như huynh đệ đồng môn.  

             – Huynh đệ đồng môn! ?  

             Lăng Tiêu ngẩn người, trong ký ức của anh, những người cùng thế hệ với anh,  

             anh đều gặp cả rồi mới đúng, lẽ nào vẫn còn sót!  

             Hoa Tử Húc gật đầu, vuốt râu nói:  

             – Ta nghĩ sau khi con gặp người này, con sẽ nhanh chóng trưởng thành, nếu như  

eyJpdiI6IkJMN2VFaDYydzV1ZGN4S3FZeTVWbWc9PSIsInZhbHVlIjoiWmZcLzhjd0JDWEtlSVwvSjRiSVBiM0FaenZVXC9qYTcxbmtnQW5SOVM2WTZBNmx0V2Nra3dZc1hZamdTNW5WRkVxVHd6eWhhZ2JvaFprTThtU3pNZnp0M3JcL3lkRFwvdlNHb0Fqa1hwXC92dnNQZWpEcEIzRHdcL1ZKZnI3TE9XVTgxWXlZY3dvRU96MzB4K0JMN2VKdFdaV2JpQ3krNElnYkVabmVKSmc0aVdxTjgrUGFWMzFudGtKc0ZqY0tMSGFBdUtnOG1IcnJPbkluMnFXNnFyR2M1bGFUSHZrNEs5MHRsT1JcLzBDVzIzMFlIUzR4TGpMMDlKXC9sODFLcXQ3cmcwMEplSlFha3hKdHZNQTJGRGhOSGRTNFMwWXgwTnFKTmFQNEgwUVpMRXR0UlhuRU5wWWVWbFI0SEVwRlpxS1UwbjM5SEJsSzNhKzdNaFc1eG5mdndwR3NEOHN3PT0iLCJtYWMiOiI1ZDQ2NzhmNWIzZWY0OTBkMTc0Zjc1YmM2ZDNlNjYwM2YxMGZiM2Y4NmFhMmJiNDlmZTBjZWRiZDI3YjkzZjE0In0=
eyJpdiI6IkNIaFJLTUgwTFwvWld4R01nbzRSSERRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InR2ck5KVnBWZlhqSTBkV0s2cEc5UVwvRk5pWWNwRXA5SkI3QkRBWXgwa1liMEJqM0NsZzNCNlUwMjZITWMyaFl6QlNoSXNGQnFYR3ZUa013QzA5QTc5ZnZXa1YzU2ZQOFRidkdrYWt0Nmk5RVpPQ1h5M0hvaENmbTh2TFVwdVBKdkZiK2JFOTVKQnIrZFdmSlR0UUVYZXFQRTl2Q2YzbHpFd2dLdGtyTG82WDFYcktEVHhFc1NFUGhKMmJGbXBvZllxSEJtSTNTaXhDXC9kakt3cGNhYk95ZFFzS2tuaEhHeEVvQmtGMm02MkQxeFFraW9MQWYzS3UraFQ1VnNtd2pWb0Mxb0M0U2p2OUt2b21OK1F4cUhidzk1Sm5LdU12VFRscFRRWTNrQmszbEtYcjg2bnIwTVNFaWVKbWFkYU1DNDhOS3p3aXBndFBaMGxVS1lNZWlmSUJIVjNQZTVRUDFNY2tDa3Y5eUpSRWowPSIsIm1hYyI6ImI2MjU0YzNkMTk5MTRiMDgyZmJiMjE3MWZmOGY0ZDlhMWUxYmU1NGViYWFhNjMyZGMzZGJmZmM2YWIyNzYyYWMifQ==

             Quang Tốc Bộ Hồn Nhiên Thiên Thành rồi,

Ads
';
Advertisement