Mọi người trố mắt nhìn nhau, đều nhìn ra được sự hoài nghi trong mắt người kia, đồng loạt hướng Tuyên mẫu:
- Bà lặp lại lần nữa đi.
Thấy mọi người trố mắt nhìn mình lom lom, Tuyên mẫu cau mày, cũng cảm thấy vừa rồi mình có chút thất thố, hơn nữa bà xác nhận mình không có nghe lầm, lập tức ngẩng đầu nói:
- Tử Nguyệt nói, cô gia được tấn thăng làm Ủy viên hội Viện ủy.
Nói đến đây, Tuyên mẫu còn ngạo nghễ cộng thêm một câu:
- Hôm nay Thiên Y Viện đã ra thông báo.
- Ủy viên chính thức hội Viện ủy?
Mọi người lặp lại từng câu từng chữ, sau đó mới phát hiện ra mình không nghe lầm, rồi lại nhìn biểu hiện ngạo nghễ của Tuyên mẫu, tất cả đều im lặng.
Sau một hồi im lặng, chợt nghe Tuyên Năng vỗ bàn, hớn hở ra mặt:
- Đây là trời thương Tuyên gia chúng ta.
Đám trưởng bối Tuyên gia cũng vỗ bàn một cái, hồi phục lại tinh thần, bên trong đại sảnh thoáng chốc vang lên tiếng cười:
- Haha, không sai, không sai. Đây là trời thương Tuyên gia chúng ta.
- Haha, Mỹ Trân, Tử Nguyệt nhà chúng ta rất giỏi, ánh mắt rất biết chọn người.
Văn thúc nhìn Tuyên mẫu, gương mặt tràn đầy hưng phấn.
- Hừ, đó là đương nhiên.
Tuyên mẫu đắc ý cười một tiếng.
Khi Tuyên Tử Nguyệt trở về phòng, lúc này Mã Tiểu Duệ cũng đã chạy đến trước bảng thông báo. Nhìn hàng chữ, sắc mặt của cô trở nên thẫn thở, rốt cuộc thở dài lắc đầu:
- Mình nói cái tên tiểu tử này quá đáng lắm mà.
Vừa mới thở dài xong, bên cạnh có người mỉm cười kêu lên:
- Tiểu Duệ.
Đưa mắt nhìn, là một y sư tam phẩm có quen biết trong viện, lập tức mỉm cười khách khí.
- Chào y sư Viên.
- Tiểu Duệ, tôi nghe nói cô đang phụ trách kế hoạch tiền tử cho quân nhân đúng không?
Y sư Viên mỉm cười hỏi.
- Đúng vậy, có chuyện gì không ạ?
Mã Tiểu Duệ ngẩn người, nghi ngờ hỏi.
- Lần trước không phải đã nghe nói sao? Tôi nghe là vốn dành cho kế hoạch này còn chưa đủ. Chúng ta cũng là một phần tử của Hoa Hạ, kế hoạch tiền tử, chúng tôi tất nhiên là muốn ủng hộ mạnh mẽ.
Y sư Viên rộng rãi nói:
- Như vậy đi, tôi cũng muốn tham gia một phần. Hãy cho tôi số tài khoản của cô, tôi ủng hộ năm triệu.
- A?
Mã Tiểu Duệ ngạc nhiên nhìn y sư Viên, còn chưa kịp phản ứng, bên cạnh đã có người nói:
- Chuyện tốt như vậy, tôi cũng phải tham gia, tôi xin ủng hộ năm triệu.
- Này, này, không thể thiếu tôi được. Tôi cũng ủng hộ năm triệu.
Liêu Dương và hai vị y sĩ đứng cách đó không xa, nhìn biểu hiệu nhiệt tình của mọi người, sắc mặt trầm xuống, cúi đầu rời đi.
Nói đến cha con Tề gia, sau khi nhận được tin tức này, trong lòng ngưng trệ. Hai cha con còn đang mong chờ tin tức người nào đó bị xử lý.
- Trưởng phòng Giang, cậu muốn tìm thuốc gì?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất