Trên đường đi, mọi người nhìn thấy những loại thực vật này, gương mặt tràn đầy kinh hãi, nhưng không ai dám khinh thường. Bọn họ đã xem qua tài liệu mà đội bảy người mang về lần trước. Trong những đám bụi Quyết này có thể ẩn chứa những vũ khí có thể đưa con người vào chỗ chết.
Ví dụ như…
Một ánh đao thoáng qua. Một con rắn dài như dây thừng, thân đen nhánh từ trong bụi cỏ bắn ra, nhào đến chân của một thành viên tiên phong, đang định há miệng đớp vào chân người đó, lại phát hiện còn chưa kịp cắn đã bị một đao tiện tay chặt thành hai khúc.
Thấy cách cửa nham cốc đã một khoảng cách, lão Vương ra hiệu cho thành viên bên cạnh ném con sinh vật giống chó kia sang một bên. Nham cốc đó là đường lui của tất cả mọi người. Ông không muốn lưu lại bất kỳ thứ gì khiến cho các sinh vật đặc biệt khác phải chú ý. Bây giờ đã cách xa, dĩ nhiên là đã không sao. Bỏ lại thi thể động vật, tất sẽ có những con mãnh thú khác đến ăn.
- Tâm An Thảo, nơi này có Tâm An Thảo.
Trong lúc mọi người đang cẩn thận đi về phía trước, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu hưng phấn vang lên trong đội ngũ. Một y sư nội viện kinh ngạc chạy sang bên cạnh.
Chạy được hai bước, liền cúi người xuống nhìn một bụi cỏ lá dài màu trắng bạc, vừa quan sát vừa thán phục:
- Đúng là đẹp. Đã hơn ba mươi năm rồi chưa từng nhìn thấy tận mắt loại cỏ còn tươi như thế.
Nhưng ông vừa mới nói được một câu, đột nhiên một đạo ngân quang xẹt qua bên tai. Khi ông kịp phản ứng lại, sắc mặt liền tối sầm. Bởi vì cách Tâm An Thảo chừng nửa thước là một con nhện to bằng quả đấm đang bị một cây ngân châm ghim chặt vào bụi cỏ, lúc này vẫn còn không ngừng lay động mấy cái chân nhỏ dài ngoằng của nó.
Sau khi hít một hơi khí lạnh, lúc này mới quay đầu lại, thấy Giang Nguyên khẽ cau mày, lạnh lùng nói:
- Y sư Khúc, lần sau nhất định phải chú ý một chút.
- Vâng, vâng. Là tôi đã quá lỗ mãng.
Y sư Khúc vội vàng lau mồ hôi, gật đầu liên tục, trong lòng âm thầm vui mừng. Cũng may mà có Ủy viên thường vụ Giang. Nếu bị cái thứ đồ chơi này cắn cho một cái, hơn nữa còn có thể cắn phải mặt, đến lúc đó sinh mạng của ông sẽ là chỉ mành treo chuông.
Mặc dù liên tục nói xin lỗi, nhưng vẫn nhanh chóng mò cái xẻng nhỏ trong cái túi đeo sau lưng mình và một cái túi được dán kín, nhẹ nhàng đào đám Tâm An Thảo lên, sau đó cho vào trong túi dán kín, cực kỳ cẩn thận thả nó lại vào trong túi của mình.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của y sư Khúc, Giang Nguyên cũng chỉ có thể cười khổ. Hắn tất nhiên cũng biết Tâm An Thảo, là một trong những linh dược siêu phẩm. Mặc dù Thiên Y Viện vẫn còn tồn kho loại cỏ này, nhưng chỉ còn lại khoảng hai ba bụi mà thôi.
Vừa mới tiến vào đã có thể gặp được một bụi Tâm An Thảo, khó trách y sư Khúc lại hưng phấn đến như vậy.
Mấy vị y sư nội viện bên cạnh đều mỉm cười vỗ vai y sư Khúc bày tỏ sự chúc mừng. Rõ ràng mọi người đã cảm nhận được số lượng linh dược phong phú bên trong phong động Long Sơn. Mọi người vừa mới tiến vào chưa được bao lâu đã phát hiện một bụi linh dược siêu phẩm, khiến cho tất cả mọi người vô cùng hưng phấn.
- Được rồi, tiếp tục đi về phía trước, nhất định phải cẩn thận.
Giang Nguyên nhắc nhở mọi người:
- Một bụi linh dược không bằng tính mạng của các vị đâu.
- Vâng, vâng, chúng tôi biết rồi, nhất định sẽ chú ý.
Lúc này, trán mọi người đều đổ đầy mồ hôi, vội vàng gật đầu.
Ngọn đèn thỉnh thoảng nhẹ nhàng đung đưa trong khu vực ánh đèn tối mờ, cực kỳ gây sự chú ý.
Mọi người chậm rãi tiến về phía trước với tốc độ không nhanh không chậm, cẩn thận kiểm tra tình hình xung quanh.
Đội tiên phong lần trước đã chế ra bản đồ phần lớn bộ phận của phong động, nhưng vì thời gian quá gấp gáp cũng không thể thật sự hoàn toàn tiến sâu vào trong. Mục đích của đội thám hiểm liên hiệp lần này dĩ nhiên là hoàn thành việc dò xet cả phong động Long Sơn, đồng thời nắm bắt triệt để tình hình các loài vật và linh dược trong phong động Long Sơn.
Lần dò xét này không giới hạn thời gian, trong tình huống cố gắng hết sức đảm bảo an toàn của mọi người hoàn thành việc nắm bắt toàn bộ tình hình.
Chỉ khi nắm rõ tình hình bên trong phong động Long Sơn, Thiên Y viện mới có thể có được một kết hoạch hoàn chỉnh với phong động này.
Giang Nguyên đi giữa đội ngũ. Eve cùng đám Poragu lúc này cũng đang chậm rãi đi hai bên hắn. Còn Lý Nguyên Bân chẳng biết từ lúc nào đã đi lên phía trước đội ngũ, theo sát sau lưng thành viên tổ thứ nhất. Còn mười thuộc hạ của lão lúc này cũng đi theo sau lưng lão, không cẩn thận nhìn ngó xung quanh như người của Thiên Y viện.
- Ủy viên thường vụ Giang...
Hoàng Văn Hiên vẫn luôn đi phía sau đội ngũ lúc này nhanh chóng bước lên trước mấy bước, đi đến sau lưng Giang Nguyên, thấp giọng nói:
- Tôi thấy bình như bên Lý Nguyên Bân có gì đó không bình thường. Hình như không có ý định tìm linh dược. Chẳng lẽ...
Giang Nguyên lãnh đạm gật đầu cười, chậm rãi nói:
- Ông ta có lẽ không đến vì linh dược, anh lưu ý một chút. Chủ yếu là bảo người của chúng ta luôn phòng bị, đừng để họ có thể thừa cơ làm gì đó!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất