Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 

 Hai vị Đại vu sư bên cạnh đã nhìn thấy tia không vui trên mặt Giang Nguyên, sau khi nhìn nhau một cái, trên mặt lộ vẻ chần chừ.   

 

Eve bên cạnh nhìn Giang Nguyên khóe miệng hơi nhếch lên. Cô lách người đến, xuất hiện trong chiến trường. Cô vừa vẫy tay thì một ngân đao sáng lên như du long.   

 

Có điều sau khi nó lóe lên vài cái, ba con Ma báo liên tiếp hét thảm mấy tiếng, sau đó dưới hai nhát đao bồi lên của thành viên hai tổ, chúng lần lượt mềm nhũn ngã xuống đất.   

 

Giang Nguyên nhìn Eve chợt lách người biến mất khỏi chiến trường, trở về bên cạnh mình thì cười gật đầu một cái nói:   

 

- Thế nào? Vẫn hữu dụng chứ?   

 

- Dĩ nhiên. Đây là bảo bối năm đó lão già kia thích nhất. Em chỉ mới nghe nói là lão có một thanh chủy thủ tốt chứa chưa từng nhìn thấy.   

 

Eve không hề che giấu sự vui mừng trong mắt giơ con dao găm nhỏ thấm đầy máu trong tay lên nhìn, hưng phấn nhìn Giang Nguyên, nói:   

 

- Thật sự cho em à? Không cần trả lại sao?   

 

- Dĩ nhiên, bản thân anh cũng có được nó từ trong tay vị Bá tước Huyết tộc kia của các em, cho em dùng càng tốt.   

 

Giang Nguyên mỉm cười nói:   

 

- Nếu như em cảm thấy áy náy, vậy thì giết thêm giúp anh vài con quái vật là được!   

 

Nghe Giang Nguyên nói vậy, Eve hưng phấn cất cao dao găm lại, gật đầu nói:   

 

- Được, chúng ta cứ quyết định như vậy đi!   

 

Hai người nói qua nói lại như vậy, còn Lý Nguyên Bân nhìn Eve, trong mắt lóe lên tia chấn động và chút phiền muộn không rõ ràng.

Sắc mặt của Lý Nguyên Bân trong đội ngũ tiếp tục tiến lên phía trước lúc này hơi có chút khác thường và ngưng trọng.   

 

Thành viên và đội ngũ Thiên Y viện cử đi lần này trên căn bản đều nằm trong dự liệu của lão. Chỉ có sự xuất hiện của Eve và hai Đại vu sư khiến cho lão hơi bất ngờ nhưng cũng không chú ý lắm.   

 

Dĩ nhiên lão biết thân phận của ba người. một người là Hầu tước Huyết tộc mới tấn phong cùng với hai lão già chân đất Châu Phi. Thực lực của họ có lẽ không yếu, nhưng cũng chẳng mạnh là bao.   

 

Nhưng ban nãy nhìn động tác Eve chém ba con Ma báo, lão đã thầm kinh hãi. Thực lực con nhóc Huyết tộc này rõ ràng mạnh hơn so với dự liệu của lão rất nhiều. Không phải thực lực cùng lắm mới miễn cưỡng đạt Thiên giai cấp hai như lão dự liệu.   

 

Hơn nữa với tốc độ và tình hình công kích ban nãy càng khiến lão kinh ngạc. mặc dù có người của hai tổ Thiên Y viện ở bên cạnh kềm chế, hơn nữa cô cũng đột nhiên gia nhập chiến trường cho nên mới khiến cô một đòn thuần lợi. Nhưng tốc độ cùng tần suất công kích đáng sợ này đủ để người ta coi trọng. Dẫu sao trong cái thế giới dưới lòng đất u ám này, năng lực giết người trong chớp mắt rất đáng để người ta coi trọng.   

 

Đầu tiên Lý Nguyên Bân còn cảm thấy Giang Nguyên làm việc tùy hứng, ngay cả hành động thế này còn mang theo hai thuộc hạ thân tín và một đứa con gái. Nhưng giờ Lý Nguyên Bân không dám nghĩ như vậy nữa. Huyết tộc thực lực như vậy trong thế giới phong động Long Sơn này có thể tạo ra rất nhiều tác dụng. Màn biểu hiện trước mắt đã đủ để không thể coi thường rồi.   

 

Nghĩ tới đây, Lý Nguyên Bân thậm chí còn không nhịn được nhìn hai tên Châu Phi chân đất quê mùa bên cạnh Giang Nguyên một cái, trong lòng cũng càng thêm coi trọng. Nếu Huyết tộc này có thực lực mạnh như vậy. Vậy thì hai lão chân đất Giang Nguyên kiên trì dẫn theo chỉ e là không đơn giản hoặc có lẽ lần này mình đúng là quá mức khinh thường đối phương rồi.   

 

- Chúng ta đã đi được hơn sáu tiếng đồng hồ rồi. Đội tiên phong chú ý tìm một hơi thích hợp dựng trại, nghỉ ngơi trong bốn giờ!   

 

Lúc này trong tai nghe truyền đến mệnh lệnh của Hoàng Văn Hiên. Giờ mọi người mới phát giác trong hoàn cảnh yên lặng và căng thẳng kỳ dị này họ không hề phát hiện mình đã đi được sáu giờ. Hơn nữa cả người đều đa mệt mỏi rả rời rồi.   

 

Kế hoạch dự định của cả đội thám hiểm là căn cứ theo tư liệu hoàn cảnh đội tiền trạm lấy được để định ra kế hoạch nghỉ ngơi. Trong phong động Long Sơn, nơi nào cũng u ám và đầy dị thường, cho dù tham gia đội ngũ đều là cao thủ Địa giai đỉnh phong trở lên, nhưng sáu giờ vẫn đúng là tương đối cực hạn với hầu hết mọi người.   

eyJpdiI6IkpFWThPYVQ0M244MGFtaG81Ujdvc0E9PSIsInZhbHVlIjoiUmNzUmx5UWdlVGllUFIrMHZHRXlmb2RFNGlieER1eDlwNmVPWlM0bW1nQzBZUE1BVUJ0RVZKUVVGTmFLd0RqTiIsIm1hYyI6IjNlYjgyNjk1OTI2YzRiYTRhZWIyMWI1YWM0ZGZmNGE3NzVhZmUwNjE3NzNhMGFmZmEzZWYzZDUzMjE2ZDY0MTkifQ==
eyJpdiI6IktYemY4Ujgyd2lEZEs5eDNQWXdYblE9PSIsInZhbHVlIjoiR2NcL3U1QjlQUHpDTXBrcUpPZWZPSnNaOERvVTFvQ3ZLQklFb1BZYXZwdnlPT0xEVEJhXC9JRzNkYjRKMm5YRVBraGtQdG1vOXdac1NqaDZxZU5MNVp0dnBWN2hTZm1xa2xyY09mN1QzdFYzMVJGXC9lRXJkZzBXSHU3YXBWMzNRNENiWlJWN2VaaFF1V1phbXVmQ0hXQTlrZ3NrMTZWNVUxd0txSVlOTGdVZ3ZYQkd0a3FEWlVWTkFncjB5eFwvcnozdm1TaXQ1UURaKzR0dnVwUm9Ta0NqaVFTWGNzT1k3OU41XC9sOUVDYTRad1Jidzhla0wxbGlUbmtFbEc4dmZzVkJJb01QVVhYXC9RK2ZWckhaRGFLMEtkaXloQ1VZcmhrbXdjc0RcL3I3NENuUmZQcE1IblhuXC95SXlybkFUK3JWZWhsVCIsIm1hYyI6ImVmM2Y3M2UxYjljOWM3YzdlNzVkMzUzM2ViODNlNmRmOWNjOGE5ODhmZDZiZWM3ZWI0ODBhZDE2YTI3NzMzOGMifQ==

Đội quân tiên phong nhanh chóng tìm được một khe núi ở phía trước, sau khi dọn dẹp một chút, Thiên Y viện và Tuyệt Y Đường mỗi bên cử một tổ đảm nhiệm canh gác. Những người còn lại lấy túi ngủ hành quân trong ba lô ra nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Ai cũng biết tầm quan trọng của chuyện nghỉ ngơi. Ở nơi nguy hiểm thế này, nếu không nghỉ ngơi cho tốt, chỉ cần tinh thần hốt hoảng một chút là có thể rơi vào vạn kiếp bất phục.  

Ads
';
Advertisement