Nhìn địa thế trước mặt dường như có vẻ càng đi xuống dưới, Giang Nguyên quay đầu về phía lão Vương, trầm giọng nói.
Lão Vương lúc này mặt đầy khổ sở, lắc đầu gượng cười nói:
- Ủy viên thường vụ Giang, hai mươi bốn giờ trước dụng cụ đo lường đã mất hiệu lực, bây giờ căn bản không cách nào phán đoán được chúng ta đã đi sâu xuống bao nhiêu!
Giang Nguyên gật đầu cười gượng một cái. Đúng rồi... sao mình lại quên mất chuyện này!
- Nơi này đã gần đến gần chỗ sâu nhất các anh từng tới chưa?
Giang Nguyên hỏi tiếp.
Lão Vương gật đầu một cái, ngẩng đầu nhìn một nơi không xa, trong mắt lóe lên một sắc thái kỳ quái, thở dài nói:
- Giờ đã không còn xa nữa. Chúng ta đi về phía trước thêm hai cây số là đến...
- Hai cây số là đến?
Nhìn vẻ xúc động và thần sắc kỳ quái trong mắt lão Vương Giang Nguyên mò nhíu mày, trong mắt cũng lộ ra một tia tò mò. Hắn đã xem tài liệu của đội tiền trạm, cũng biết đây là điểm cuối của ranh giới, cũng là một thế giới kỳ mị hơn nữa. Nhưng vì quấy nhiễu năng lượng càng thêm nghiêm trọng cho nên màn ảnh không thể nào chụp rõ, chỉ mơ hồ nhìn thấy một đường ranh đại khái.
Lúc này, nhìn thần sắc của lão Vương càng khiến hắn thêm tò mò.
Sau hai cây số, cuối cùng mọi người cũng đến vị trí cuối cùng đội tiền trạm đã tới, một đồi núi hơi dốc.
Lúc đứng trên đỉnh sườn núi, nhìn thế giới bên dưới, tất cả mọi người không kìm được kêu lên một tiếng sợ hãi.
Phía dưới là một thế giới gần như rộng lớn vô hạn, trừ vách đá kéo dài ra hai bên, trong tầm mắt tối mờ gần như không thể nhìn thấy điểm cuối.
Trong thế giới bên dưới, vô số những đại thụ và bụi cỏ tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt vàng xanh các kiểu, còn có cả dòng sông nhỏ lấp lánh huỳnh quang quanh co khúc khuỷu đang chậm rãi chảy đến nơi xa nào không rõ. Ở tầng chót của vách đá trải đầy rong rêu huỳnh quang, nhìn từ xa tới giống như một bầu trời đầy sao, sáng lấp lánh...
- Thật là đẹp...
Eve đứng bên cạnh Giang Nguyên, khuôn mặt si mê nhìn cảnh sắc bên dưới. Lầm bầm thở dài nói:
- Đây là nơi đẹp nhất mà em từng thấy!
Lúc này Giang Nguyên cũng bị cảnh sắc trước mắt làm cho chấn động. Nơi hai ngày nay nhóm người mình đi hóa ra chỉ là vùng biên bên ngoài nhất của thế giới phong động Long Sơn thôi. Trước mặt có lẽ mới thật sự là nơi nhóm mình cần phải thăm dò thật sự...
Lý Nguyên Bân đứng cách đó không xa lúc này nhìn khu vực rộng lớn và kỳ mị dưới sườn núi, trong mắt lóe lên tia hưng phấn và kích động không thể át chế được, lầm bầm:
- Nơi này mới thật sự là thế giới phong động!
Lúc này, mọi người đứng trên sườn núi này, nhìn thế giới khiến người ta vô cùng chấn động ở xa xa bên dưới, chỉ còn lại những tiếng hít thở nặng nề...
- Tất cả mọi người chuẩn bị, kiểm tra kỹ tất cả trang bị của mình. Bây giờ chúng ta sắp tiến vào khu vực nguy hểm hơn... Khu vực này hoàn toàn mới chưa từng thăm dò bao giờ. Chúng ta không có bất kỳ thông tin nào... Cho nên, mọi người nhất định phải luôn luôn cảnh giác, nghiêm khắc phục tùng mệnh lệnh!
Giọng Giang Nguyên nhanh chóng phá vỡ sự yên lặng hiện tại. Sau khi dừng lại một chút liền nhìn mấy y sư nội viện ở giữa, trầm giọng nói:
- Đặc biệt là nhóm Lý y sư nhất định phải tuân thủ một cách nghiêm chỉnh mệnh lệnh và quy định, không được tự ý chạy lung tung. Cho dù phát hiện có linh dược, cần dò xét cũng phải trình báo với người dẫn đội, sau khi được phê chuẩn và đi cùng mới có thể đi!
Mấy y sư nội viện bị Giang Nguyên nói vậy đều ngượng ngùng, không dám lên tiếng.
Sau khi nói xong, Giang Nguyên nhìn về phía Lý Nguyên Bân, mỉm cười nói:
- Y sư Nguyên Bân, ông cũng nói vài câu đi.
Sắc mặt Lý Nguyên Bân không đổi, lắc đầu một cái, lãnh đạm nói:
- Tôi không cần nói gì cả, tất cả đều nghe theo sắp xếp của cậu!
Thấy vậy, Giang Nguyên cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói:
- Được rồi, tất cả mọi người chuẩn bị, năm phút sau lên đường!
Sau khi thông báo xong, Giang Nguyên nhìn về Lý Nguyên Bân bên cạnh, chỉ thế giới rộng lớn dưới sườn núi, mỉm cười nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất