Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 Nghĩ đến ba động năng lượng cực lớn sau mỗi lần tích lũy đầy năng lượng Giang Nguyên lại thấy hơi nhức đầu, nhưng cũng chỉ nhức đầu thôi. Giờ hắn không cố ý che giấu thực lực và tình hình tu luyện của mình nữa.   

 

 

Với thực lực của hắn hiện tại, cho dù lúc tu luyện có gây ra động tĩnh hơi lớn thì hình như cũng không khiến người ta cảm thấy kỳ quái.   

 

Tuy vốn hắn cũng không muốn để lộ tình hình này trước mặt người khác, đặc biệt là trước mặt Lý Nguyên Bân. Nhưng đến lúc này cũng không để ý nhiều như vậy nữa. Chỉ cần Cửu Vĩ có thể sớm giải phong ấn và hồi phục, vậy thì cho dù Lý Nguyên Bân có suy tính đặc biệt gì trong thế giới phong động thì sẽ chẳng có gì phải lo lắng.   

 

Và thời gian, đã không còn bao lâu nữa.   

 

Chỉ cần kiên trì và cố gắng thêm một chút thì cho dù thật sự có biến cố gì cũng không cần quá căng thẳng.   

 

Đội ngũ lại một lần nữa đi dọc theo con sông về phía trước, tia mong đợi trong mắt Lý Nguyên Bân càng dày đặc.   

 

- Xem ra vận khí hôm nay không tệ. Đi sắp được một tiếng đồng hồ rồi, trừ con ma hổ gặp phải lúc mới đầu bị dọa bỏ chạy ra thì chẳng đụng phải thứ gì nữa.   

 

Lão Vương đi bên cạnh Hoàng Văn Hiên vui mừng nói.   

 

Lúc này trên mặt Hoàng Văn Hiên cũng đầy vẻ vui mừng, gật đầu nói:   

 

- Đúng vậy, hiếm khi có cơ hội được như hôm nay, bảo đội ngũ đi nhanh lên một chút!   

 

- Vâng!   

 

Lão Vương cười đáp.   

 

Tất cả các đội viên hiếm khi được có tình trạng an nhàn như vậy, lúc này bước chân cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, vẻ mặt cũng không nghiêm trọng như bình thường.   

 

Họ tiếp tục đi về phía trước, lúc này trong không khí có một mùi thơm thoang thoảng bay ra.   

 

- Hình như là mùi hoa, chẳng lẽ ở bên trong có hoa sao?   

 

Một thành viên thám hiểm Thiên Y viện đi sau đội tiên phong hít mạnh một cái, kinh ngạc nói.   

 

- Có lẽ là hương hoa.   

 

Một đội viên khác lúc này cũng chun mũi, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trong không khí, khẽ hừ một tiếng, nói:   

 

- Ở đây có hoa thì có gì kỳ quái, đâu phải anh chưa nhìn thấy thực vật ở đây, còn có rất nhiều cây kết quả nữa, không có hoa thì quả ở đâu ra?   

 

- Ừa, cũng phải nhỉ!   

 

Đội viên đầu tiên chậm rãi gật đầu, ngượng ngùng cười nói.   

 

Đội ngũ càng tiến về phía trước thì càng lúc càng có nhiều người ngửi được mùi thơm nhàn nhạt. Không ít người bắt đầu chun mũi, ngửi mùi thơm hiếm có và tương đối thoải mái này. Thậm chí mọi người còn cảm thấy ngửi mùi hoa này dường như đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều.   

 

Trong mắt ai nấy đều lộ vẻ hiếu kỳ nhìn về phía trước, muốn biết rốt cuộc rốt cuộc hoa trong thế giới phong động có dáng vẻ như thế nào, sao có mùi thơm đến thế.   

 

Lý Nguyên Bân đi chính giữa đội ngũ lúc này cũng dần ngửi thấy mùi hoa này, sau khi nhẹ nhàng hít vài cái trong mắt lóe lên tia sáng tỏ và hưng phấn.   

 

- Mùi thương thơm quá. Hoa gì mà thơm dữ vậy. trước giờ chưa bao giờ ngửi thấy mùi thơm đến thế!   

 

Eve đi cạnh Giang Nguyên lúc này cũng lộ vẻ tò mò và hưng phấn.   

 

Tất cả mọi người đều tò mò và hưng phấn nhưng sau khi Giang Nguyên ngửi thấy hương hoa thì chân mày nhíu chặt. Trên mặt hắn bắt đầu lộ vẻ nghi hoặc và cảnh giác.   

 

Mùi hoa kỳ mị như vậy đúng là hắn chưa từng ngửi, nhưng hắn đúng là lờ mờ cảm thấy mùi hoa này dường như rất quen thuộc. Hơn nữa cảm giác quen thuộc này dường như không đem đến cho hắn cảm giác gì hay ho, thậm chí còn khiến hắn cảnh giác.   

 

Có điều, Giang Nguyên cau mày suy nghĩ một trận mà thực sự không thể nghĩ ra rốt cuộc hoa này có vấn đề ở đâu.   

 

Bước chân của đội tiên phong tăng nhanh. Lúc này phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu hưng phấn của ai đó:   

 

- Wao, hoa đẹp quá, thơm quá!   

 

Nghe thấy tiếng kêu hưng phấn này, bước chân của tất cả mọi người bắt đầu tăng nhanh, chạy về phía trước, cũng muốn xem thử rốt cuộc hoa gì mà thơm như vậy. Hơn nữa thậm chí mùi thơm này còn có tác dụng giúp đầu óc tỉnh táo.   

 

Rất nhanh, sau khi chạy lên trước vài bước, trước mắt mọi người xuất hiện một biển hoa xinh đẹp. Những bông hoa này to bằng nắm tay, cánh hoa màu vàng kim cùng với nhụy hoa màu lục bích xinh đẹp chính giữa, thậm chí còn có điểm xuyến chút huỳnh quang màu xanh lá, trông cực kỳ xinh đẹp kỳ mị.   

 

Hơn nữa trong biển hoa này không ngừng tỏa ra mùi hương hòa nhè nhẹ dễ chịu, khiến người ta không kìm được muốn bước đến ngửi cẩn thận hơn.   

 

Lúc này Lý Nguyên Bân cũng đứng trước biển hoa, nhìn biển hoa đẹp đẽ, trên mặt cũng bắt đầu lộ ra nụ cười thỏa mãn.   

eyJpdiI6ImdOaDlRenFneEptS1RqTDArV250M2c9PSIsInZhbHVlIjoiUTl3SldSeHk5RFwvQVVEZ0VEeE1EWWdDWjArWUhJZGtEcTJPTGlmMldDVVZwZ1lXXC9NTWpNdVlTTE12d3dTbE1NaDdtdjJoSXJNMFlDSE5xXC9UZWZhUm1nRkpYUHVOK3ZxemZtMmdQU0daVjg1cWFtXC93SEsrUG5cL092VFhEOGtLZFR6V1RXMFNUeTlXb3psYXcranZnMSs2dlVhWmRtQ0F4MkZWQ010XC8rZktyekZSK2liSTFxSmp0eTdnaTJXcnR0UTVEUU5rcXhCbkkzSDVHNWpwYzhtV2MzcG9uQ1ZcL21zaVhcLzg5ZHlzXC9FOHNJUzlBdHBHV0djSDNzWUsySmN0QjcyU3NGeFJmcHJSZnZFTkhvaTVzSXFFTTJEQ1VmbDlhZ2hYcXpkNVA3UjgwckJcL05XVG1RMXd1aU93TllzbVdYMFdmZ3QzMlhkS0hUZUlkTFNVNkZ5Q3Z6NU9nMktxeUg3M1F0RlJrVEtSVjRJdnpsZmxTVFZsWjJzUGd4aVh6TWl0Y3BQYTlNV0Zwd0NvcURVMGlSSk1uNStTWCtNRnJRU3BSbVBsd1NBSzkwcWYrbXYyYUF4NW1ua28zaVNKYUJqbGJrTXJRXC96WXVZXC9NNVwvYWpFaFZLOWNkUHVuSnREbzRwT3NBeFhqTTQ2M1VNRSs5OG1vaW0wUGZLQXZ2ZFBPIiwibWFjIjoiMDgyOTU5Y2E1OWNjYjFjN2Y3OTViMzJiZjdiMjAwYzEwNzE1OTNlMGJkYTBiZjkzNDk0ZjY0ZjJkOTNmNDZkYSJ9
eyJpdiI6IncxeXhOVVM0RUtcL1VsbjR3ajBqNE9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1rXC90ZHBKZzMxZkNmaGhEZFdTWlY5UHVjZGExVkgxSkg5SmQ4UjJ0UTNKTzlLTjBHNDF6eFVZVHh1bGtDYWloIiwibWFjIjoiNmFiZTdjYzFiOWE2ZjJlMjEyMDZkYjQ1NTgyZDlhYThlMWJkMWMzMTQ1ODAwNTkyMDU0MzhkOGU2YjVhZWI4YiJ9

- Tất cả mọi người lập tức ngừng thở, dùng hết tốc lực tiến về phía trước, thoát khỏi phạm vi mùi hoa.  

Ads
';
Advertisement