Lý Nguyên Bân bên cạnh cũng không lên tiếng, thỉnh thoảng nhìn vào mắt Giang Nguyên, lộ ra vẻ kinh nghi.
Ông chưa từng nhìn thấy độc trùng này trước đây. Dù sao thế giới phong động Long Sơn quá rộng, các loại sinh vật hỗn tạp. Chưa từng thấy qua cũng là chuyện bình thường. Nếu thật sự gặp qua, chỉ sợ bây giờ ông đã không còn đứng đây. Dù sao người trúng độc trùng này cũng không cứu được. Khi nhìn thấy cũng đã không còn kịp nữa rồi.
Nhưng ông nhìn biểu hiện của Giang Nguyên, dường như Giang Nguyên đã biết đây là loại độc trùng nào.
- Điều này sao có thể?
Nhớ đến biểu hiện của Giang Nguyên cũng như vậy khi nhìn thấy hoa Kim Bích Phân Thần, trong lòng Lý Nguyên Bân liền cảnh giác, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ trước đây tiểu tử này đã tiến vào phong động Long Sơn? Nếu không, làm sao quen thuộc với những thứ này như vậy?
- Không thể nào.
Chỉ vừa suy nghĩ được một chút, Lý Nguyên Bân lập tức xóa bỏ suy nghĩ này. Giang Nguyên mới bao nhiêu tuổi? Làm sao có thể đi vào nơi này được chứ?
- Chẳng lẽ là Văn Ba?
Lý Nguyên Bân lại cau mày, nhưng lập tức khẽ lắc đầu, loại bỏ suy nghĩ đó.
Suy nghĩ một lúc, Lý Nguyên Bân thật sự không tìm ra được lời giải thích thích hợp, chỉ có thể chậm rãi thở ra một hơi, nhìn cây đại thụ bên cạnh bờ sông, đột nhiên bình thường trở lại.
- Đã sắp đến rồi. Bất kể tiểu tử này có bản lĩnh như thế nào, đến đó rồi thì không cần lo lắng nữa.
Nhìn y sư Lý vui mừng đưa đến một bụi thực vật hình dáng quái dị, Giang Nguyên vừa vui nhưng cũng không nhịn được than thở một tiếng:
- Thế giới phong động Long Sơn đúng là một nơi rất tốt.
Không chỉ Giang Nguyên nghĩ như vậy, cho dù các y sư nội viện, khẳng định cả đời này cũng chưa từng nghĩ đến có chuyện tốt như thế.
Tiến vào thế giới phong động Long Sơn bất quá chỉ có mấy ngày, mọi người đã đào được sáu bụi linh dược siêu phẩm, mười mấy bụi linh dược thượng phẩm.
Số lượng phong phú như vậy chỉ là trên đường mọi người đi, cũng không đến những chỗ khác tìm kiếm. Nếu để nhóm người Từ Khải Liễu biết được, chỉ sợ cả một buổi tối sẽ không ngủ.
- Ủy viên thường vụ Giang, chúng ta nhất định phải mở mang chỗ này. Bất kể khó khăn đến thế nào, nhất định phải làm được.
Mấy vị y sư mặt đầy kích động đứng bên cạnh Giang Nguyên, hưng phấn nói.
- Dĩ nhiên, nhất định rồi.
Giang Nguyên bình tĩnh nói, nhưng trong lòng đang có ngàn vạn con dê lao nhanh. Thế giới phong động Long Sơn dễ khai thác như vậy sao? Nơi này ngoại trừ ma thú ra còn có một nhóm thần duệ khó giải quyết, cũng không đơn giản như mọi người nhìn thấy trước mặt.
Nhưng linh dược vẫn phải có. Nhìn mấy y sư nội viện cẩn thận bỏ bụi Long Trảo thảo vào trong túi dán kín lại, Giang Nguyên hài lòng gật đầu. Tìm được những loại linh dược này, hắn sẽ có một phần.
Có nguyên liệu, đến lúc đó sẽ luyện chế những đan dược siêu phẩm bởi vì vấn đề thiếu nguyên liệu mà không luyện chế được. Đan dược thượng phẩm cũng có một bó lớn. Với kỹ thuật bán thành đan của hắn, một nửa số lượng đan dược sẽ thuộc về hắn.
Suy nghĩ đến điều này, Giang Nguyên gật đầu liên tục. Thế giới phong động Long Sơn này nhất định phải kiếm về một chút. Còn đám thần duệ kia nữa.
Trong lúc Giang Nguyên cho là đám thần duệ chắc đang yên phận, kết quả người ta đúng là không hiểu chuyện.
- Cảnh giới!
Chỉ nghe đội tiên phong đằng trước đột nhiên ném cây dò đường, cầm trường đao trong tay quát lớn.
Nghe tiếng quát của đội tiên phong, giống như có người muốn tấn công bọn họ, trong lòng Giang Nguyên cảm thấy căng thẳng, chỉ sợ có chuyện lớn. Các cao thủ ngoại viện đều là từ núi đao biển lửa bước ra, cho dù có người muốn bạo hoa cúc bọn họ, bọn họ cũng chưa chắc quát lớn như vậy.
Những người đi sau nghe tiếng quát của đội tiên phong, có thể từ tiếng quát đó mà nhận ra tâm trạng kinh hoảng của đội ngũ tiên phong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất