Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 Giang Nguyên đang chơi trò chơi trốn tìm, nghe lời này liền quay đầu nhìn lại, nhìn thấy những bóng lưng kỵ sĩ ma thú biến mất trong bóng tối, nhìn theo hướng bọn chúng rời đi, sắc mặt liền biến đổi.   

 

 

- Đáng chết, đám người kia đã tỉnh ngộ ra rồi.   

 

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?   

 

- Làm thế nào?   

 

Giang Nguyên suy nghĩ, tính toán thời gian, nếu cứ tiếp tục như vậy, đội ngũ Thiên Y Viện nhất định sẽ bị những con ma thú này đuổi kịp.   

 

Nếu không có bốn người bọn họ, với ba mươi kỵ sĩ ma thú thực lực Thiên giai trở lên, cộng thêm mấy con ma thú to lớn, đánh giá chỉ trong một phút sẽ xé nát đội ngũ hai mươi người của Thiên Y Viện.   

 

Lập tức quay đầu lại:   

 

- Còn làm sao nữa? Đuổi theo.   

 

Lúc này, trò chơi đã trong nháy mắt biến thành “ngươi đuổi ta đuổi”.   

 

- Con gấu mập chết bầm kia, có ngon đừng chạy, ăn một đao của lão tử đây.   

 

Giang Nguyên thở hổn hển đuổi theo đằng sau, nhìn thấy bóng lưng của một con gấu mập mạp, vội vàng hô to.   

 

Quái nhân đầu gấu vừa chạy vừa khinh bỉ nhìn Giang Nguyên, ánh mắt lóe lên sự đắc ý, lại còn lắc cái mông to mập, cười to:   

 

- Ngươi muốn kêu gì thì kêu. Vừa rồi ta sống chết đuổi theo ngươi cũng đuổi không kịp.   

 

- Bây giờ ta không thèm đuổi theo ngươi nữa. Có ngon thì đuổi theo ta đi.   

 

- Đuổi kịp ta, ta sẽ cho ngươi nhìn một chút, xem rốt cuộc đao của ngươi lợi hại hay là xương bổng chùy của ta lợi hại.   

 

Phụt! Nghe quái nhân đầu gấu nói, Giang Nguyên chỉ thiếu chút nữa không phun ra một ngụm máu vì tức.   

 

Lúc nãy vừa chạy vừa trêu đùa đám ngu đần này. Bây giờ thì tốt rồi, tình huống hoàn toàn xoay chuyển, không những phải đuổi theo, lại còn bị bọn chúng giễu cợt. Thế đạo này, quả nhiên là phong thủy lưu chuyển.   

 

Cũng không còn cách nào. Giang Nguyên hít một hơi thật sâu, tăng tốc chạy về phía trước.   

 

Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp. Nếu lúc trước bọn chúng chỉ mới đuổi theo được mấy tiếng, khẳng định là cách đội ngũ Thiên Y Viện vẫn không xa. Hắn phải kéo dài thời gian thêm mới được.   

 

- Hắc, con gấu mập kia, ta đuổi kịp ngươi đấy. Ngươi đừng có chạy, đến đây ăn một đao của ta đi.   

 

Mắt thấy cách cái mông mập của quái nhân đầu gấu càng lúc càng gần, Giang Nguyên nhịn không được thét lớn.   

 

Quả nhiên, nghe giọng Giang Nguyên cách phía sau không xa, quái nhân đầu gấu liền khẩn trương quay đầu lại.   

 

Thấy Giang Nguyên đã cách mình không xa, sắc mặt liền căng lên, vội vàng tăng tốc độ.   

 

- Này, ngươi chạy sao? Tại sao nói mà không giữ lời vậy?   

 

Nhìn quái nhân đầu gấu liều mạng chạy đi, Giang Nguyên không khỏi nóng nảy.   

 

- Ngươi…ngươi cho rằng ta là đồ ngu à? Một mình ta đánh bốn người các ngươi còn được.   

 

Con gấu tăng tốc, vừa chạy vừa thở hổn hển nói:   

 

- Đằng trước có anh em của ta. Có ngon thì đuổi theo đi. Ngươi đuổi kịp chúng ta, một chọi một, chúng ta đấu với nhau.   

 

- Mẹ kiếp.   

 

Cố nén cảm giác khẩn trương đang tăng lên trong lòng, Giang Nguyên đành phải tăng tốc tiếp tục lao về phía trước.   

 

Nói về quái nhân đầu gấu. Mặc dù thân hình mập mạp, nhưng một khi chạy đi, cái mông điên cuồng lắc qua lắc lại, khiến cho Giang Nguyên tạm thời không đuổi theo kịp.   

 

- Này này, các anh em, gã Nhân tộc cầm thần khí đuổi theo kìa. Các anh em mau đánh hắn đi, cướp thần khí của hắn.   

 

Giang Nguyên đang thở hổn hển đuổi đến gần, đã nghe tiếng con gấu mập đằng trước kêu lên.   

 

Hơi ngẩn ra một chút, chỉ thấy phía trước chạy ra năm sáu kỵ sĩ ma thú, đồng loạt giơ khúc xương trong tay lên, nhìn chằm chằm hắn, hai mắt phát ra ánh sáng màu xanh.   

 

- Mẹ kiếp, đám thú kia quay lại tính quần đấu sao?   

 

Giang Nguyên sầm mặt nhìn Eve đang chạy đến đằng sau, lại quay đầu chạy đi.   

 

Bất kể có muốn đánh hay không, có thể dẫn đám thú kia quay lại, mục đích xem như đã đạt được.   

 

Nhưng lần này rõ ràng, chiêu này không có tác dụng.   

 

Hắn chạy được mấy bước, đám người thú kia đều không có ý định truy đuổi.   

 

Ngược lại con gấu mập kia còn toét miệng, cầm khúc xương đứng im đó, gương mặt vốn nhìn thật thà lại tràn ngập vẻ giễu cợt.   

 

- Nhân tộc đáng chết kia, ngươi chạy cái gì? Ngươi còn muốn đánh nữa hay không? Đến đây đánh gia đi. Bên kia vẫn còn một đống Nhân tộc chờ gia đi thu thập đấy.   

 

- Nếu ngươi không đánh cứ nói một tiếng, chúng ta đi đấy.   

 

Nhìn vẻ mặt đắc ý của con gấu, cộng thêm những tên thú nhân đứng đằng sau đang nở nụ cười đắc ý.   

eyJpdiI6IlBVbkJ0d2hmS1JVWkxnK1FJS3NPNGc9PSIsInZhbHVlIjoiVFk4UVZFbHRhOVl5YmJ1K0xzRTFya3hZYXZIYXQrRmRuVzNMMklCaDdQK1BtRFNrVWt0ak82QVEwZitkZ2NIUiIsIm1hYyI6Ijc3Mzc0MWJhYjY2ODdmNmJlNTFhYzU3ODNiZmE0Y2Q2MmFjY2JkZmEwMzI3NDYyMjQ5M2QyOTc3ZGVlZGZlMDkifQ==
eyJpdiI6IkNwWE5xNE83M01Zd25PM1JVUGpKUWc9PSIsInZhbHVlIjoic2FJbWN1MWhyOGJpYUVxdTYrNlZwdHI1QzN0ZXRoWlJzc3ZwdnRDbHVodGczVnlsRlExK0xGazdWTTZaeHZ0bk9MS3RKMEh2RHZmTFdmNWF2M0dqcmg4R252aUdKUzhoeTZaMCtIclh1TWdhUDV5VzMybDYxMmVGbEttWFVEbk83ZVRWcEdmKzV1eUNCbUFUaDZSVEhjSTlxSmxjb3BtV2RpbHFLSk8reW53NitqMkE1N2JuanlYaW1tRUo2cG5oRUYrd1lQXC82Z3JIakltNXBicVI1VEE9PSIsIm1hYyI6ImZjNTEwNTBkOGFhMTY5NzQ2Y2M1ZmU0MjdhYmE3YmIxZjczMDkzNmRjM2I0OWM2ODgwOTAxZjcxNjJhZTg3NGIifQ==

Ads
';
Advertisement