Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 Nếu bọn họ đã bình yên rời đi, tất nhiên sẽ để lại ký hiệu ở xung quanh đây.   

 

 

- Ở đây, ở đây...   

 

Đột nhiên một đội viên bắt đầu hưng phấn kêu lên.   

 

Trong lòng Hoàng Văn Hiên vui mừng chạy đến xem. Quả nhiên, trên một vách động bên cạnh có người vẽ một ký hiệu ở bên trên.   

 

- Chỉ có một người...   

 

Nhìn ký hiệu, Hoàng Văn Hiên chán nản gật đầu một cái. Cho dù như thế nào, trong địa vực nguy hiểm như vậy, hai người đơn độc nhanh chóng đi vào, có một người có thể đến nơi an toàn đã không tệ lắm rồi.   

 

Những người bên cạnh lúc này đều lộ tia xúc động. Vốn mọi người vẫn hơi hâm mộ hai người, dẫu sao người rời đi trước tỷ lệ trở về an toàn vẫn lớn nhất.   

 

Còn những người phía sau đã chuẩn bị sẵn để tử chiến.   

 

Nhưng không ngờ, gần ba mươi người phía sau chỉ có vài người tử thương, còn hai người rút lui trước chỉ có một người trở về an toàn...   

 

Chuyện số mệnh đúng là không thể nói rõ.   

 

Nhưng, không ai chần chờ thêm nữa, dưới sự dẫn dắt của Hoàng Văn Hiên, mọi người tiếp tục chảy như điên đến cửa ra thật sự. Chỉ sau khi tiến vào cánh cửa kia, mọi người mới hoàn toàn thoát hiểm.   

 

Đám Giang Nguyên đã chờ gần hai tiếng đồng hồ, có điều so với căng thẳng và chật vật rút lui lúc ban đầu, thậm chí còn liều mạng tấn công để kéo dài thời gian cho đại đội thì giờ đã có thể bình yên nghỉ ngơi, không cần lo lắng bị đuổi giết nữa. Giờ họ đã thoải mái hơn rất nhiều rồi.   

 

Hơi tính toán một chút, chỗ ở của vị Đại vương kia có lẽ là trung tâm của thế giới dưới lòng đất mới đúng. Giờ đã hơn hai tiếng đồng hồ vẫn chưa tới, xem ra phạm vi thế giới dưới lòng đất này không nhỏ.   

 

Có điều, bây giờ Giang Nguyên cũng không để ý đến chuyện này. Nếu muốn biết, đến lúc đó hỏi Cửu Vĩ sẽ rõ.   

 

Một kẻ từng tham gia xây dựng thế giới này dĩ nhiên phải hiểu rõ tình hình cả thế giới này trong lòng bàn tay rồi.   

 

Lại hơn một giờ nữa, cái đuôi của Cửu Vĩ nhẹ nhàng đung đưa hai cái, Giang Nguyên cũng lập tức cảm nhận được biến hóa khí tức trong không gian yên tĩnh...   

 

- Tới rồi...   

 

Giang nguyên nhẹ nhàng hít một hơi, bây giờ rốt cuộc cũng đã được gặp vị vương giả của thế giới dưới lòng đất này rồi.   

 

Với tình hình trước mắt xem ra giờ Cửu Vĩ đã có thể nắm toàn bộ cục diện trong tay, nhưng Giang Nguyên hiểu rất rõ, vị Đại vương Kim sư kia mới thật sự là người có khả năng quyết định hầu hết mọi chuyện.   

 

Từ những việc mà vị Đại vương Kim sư này làm mấy năm nay, thậm chí là đã bắt đầu khai thông bố cục với Lý Nguyên Bân từ mấy chục năm trước, chỉ e đây không phải là một kẻ an phận.   

 

Một vị đại vương dã tâm bừng bừng như vậy, đối mặt với một Cửu Vĩ từng có thân phận Thần minh, sẽ hoàn toàn tuân mệnh hay không vẫn còn là một ẩn số không nhỏ.   

 

Không lâu sau, tất cả đám người đầu thú đang đứng xếp hàng chờ lúc này cũng bắt đầu hơi ồn ào, rõ ràng, họ cũng đã cảm nhận được đại đội phía trước đang tới.   

 

Nhìn hơn trăm kỵ binh từ phía xa lao tới, mặt dù trước mắt tối mờ nhưng Giang Nguyên vẫn vô cùng chấn động.   

 

Khí thế của đội ngũ này vượt xa mấy chục kỵ binh Sư Mang dẫn dắt.   

 

Chỉ cần nhìn hành động chỉnh tề xuống ngựa, xếp hàng bước nhanh đi về phía trước của họ cũng biết họ không dễ dàng đối phó.   

 

Người đầu sư tử dáng người cao lớn hùng tráng đầy khí tức uy nghiêm đi trước tiên, quanh người là lông vàng rực rỡ kia vừa nhìn đã biết là một kẻ không dễ đối phó.   

 

Giang Nguyên nhìn vướt qua người đầu sư tử này, khi hắn thấy một người đầu hồ ly râu tóc hoa râm mặc trường bào màu đen đứng sau lưng gã thì hai đồng tử khẽ co lại.   

 

Vì hắn bất ngờ nhìn thấy, sau lưng người đầu hồ ly kia dường như có hai cái đuôi thật dài đang chậm rãi đong đưa trong trường bào...   

 

- Cung nghênh Đại vương...   

 

Rất nhiều người đầu thú đứng xếp hàng bên cạnh thấy người đầu sư tử này tiến vào những người đầu sư tử đứng đầu tiên đều đồng loạt đưa tay phủ ngực cúi người xuống, còn đám người đầu sói, người đầu báo đứng sau lưng họ đều quỳ một gối, cúi người xuống đồng loạt kêu lên.   

 

Sau tiếng kêu đồng loạt này, người đầu sư tử kia chỉ khẽ gật đầu đáp lễ, sau đó ngẩng đầu nhìn bóng dáng cao ngất của Cửu Vĩ ở phía trước tiếp tục bước tới.   

 

Cho đến khi cách Cửu Vĩ khoảng mười thước, trong đôi mắt uy nghiêm của người đầu sư tử mới mơ hồ lộ ra vẻ kích động, một tay phủ ngực, quỳ một chân xuống, trầm giọng nói:   

 

- Sư tộc Sư Khung tham kiến Linh Tinh miện hạ! Chúc Linh Tinh miện hạ thần vận xương long, uy trạch vô biên!   

 

Cửu Vĩ hơi cúi đầu nhìn người đầu sư tử vô cùng hùng tráng trước mặt, chậm rãi gật đầu nói:   

eyJpdiI6IjNLWEZMOGo3Q3Uxckp0ek54XC9PUjJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjNOUlVQdVVuVlwvME15NGNLbndUOXk0RHp2WFRValpuVnMwSmtSTkhYT0pacTY1QWkzanN5OGZtT05LOWhFXC9WUyIsIm1hYyI6ImQyMzNjOWMwMzBkMWNkNjg1NDNkZDdhZTg3OGQ4YmNhNWE1OTYzNmY0NzYwZmI5OTZhOGUwZjVkZTAxYTA2NTUifQ==
eyJpdiI6InE5Z3IrZnhERENicXl4SW9vRjF2eHc9PSIsInZhbHVlIjoickpHK2Y5YVV4QWFzWHFNRzNqWDFCaGlOaUlwUzhxc3hUK2dTdStXakpxSHVaNzZ3bnc1RGFsdVdIMHpHU3BtOWpySFhIdW1icjc2R3dab1BZWm9PcEpLV3N4MVlYWUlHM1BcL3ZxQmxqSStWamRpY0ZlcWtBSVIxOWZJVTJkRGdZUFBxOEdaRngxXC91YVVseThaXC9mRHRMYXEyaUplR2tUcjdTd3lnd3VoeVwvRkVjNzNnWlhRRWZJWVpOMFlhK1lvcFN3R0ZWaGNUdWlXNVNldXNsaURxRFNRRVliaHNyM2x5ejlXbytUS3Boc0ozbm9ibGRxdmZ2OXY0WXdHYUhFNld1bnVcL0JkK3NpYXdsaUQ1eE1pVHEzd0tsU3NBMU4wTGg2SmN5XC94dUVZTkE9IiwibWFjIjoiNDA3MWRjMjA4ZjdjN2Y1Mzg2YjIxMjkwZDBjMWI5ZTlmYjliOTNiNDhiMjM3NWIzNjIxNjRmYmRhNDUzN2EzOSJ9

Ads
';
Advertisement