Trong đó có ba người đầu sư tử, một người đầu hổ, một người đầu gấu...
Lúc này Sư Khung mặt đầy uy nghiêm đứng trong đại điện. Sau khi y thấy đám Giang Nguyên bước vào, đặc biệt là Cửu Vĩ đang chậm rãi bước đi sau lưng Giang Nguyên thì sắc mặt mấy người đều nghiêm lại, tới một bên, khom người phủ ngực hành lễ, nói:
- Cung nghênh miện hạ...
- Ừm...
Cửu Vĩ gật đầu một cái, dưới sự hướng dẫn của Hồ Mục tiếp tục đi vào trong đại điện.
Lúc này trong đại điện có một ngai vàng hết sức hoa lệ rộng chừng hai thước. Vừa nhìn đã biết là vị trí hàng ngày của Sư Khung.
Bên trái phía trước ngai vàng này một chút có một cái ghế đá cao ba xích.
Bên trái, lúc này cũng xếp sáu cái ghế đá giống nhau!
- Thần sứ đại nhân... Mời ngồi!
Hồ Mục mỉm cười chắp tay với Giang Nguyên, tỏ ý Giang Nguyên ngồi xuống ghế đá phía bên phải.
Giang Nguyên nhìn chiếc ghế này, lại liếc xéo sáu cheiecs ghế kia, sau khi hơi nhíu mày thì khóe môi nở nụ cười nhạt, nhưng cũng không nói gì nhiều, sau đó ngồi xuống chiếc ghế kia.
Còn Eve và hai vị Đại vu sư thì rất tùy ý, sau khi thấy Giang Nguyên ngồi xuống liền đứng yên sau lưng Giang Nguyên.
- Miện hạ mời thượng tọa!
Còn Cửu Vĩ lúc này đang nghênh ngang ngồi xuống ngai vàng cách sau lưng Giang Nguyên ba thước.
Rõ ràng, đám người đầu thú này hiểu tương đối rõ tình hình Cửu Vĩ bây giờ. Bóng dáng Cửu Vĩ ngưng tụ không thể nào cách Giang Nguyên quá xa.
Đợi sau khi Cửu Vĩ ngồi vào chỗ của mình, đám người đầu thú này mới ngồi lên mấy chiếc ghế bên cạnh.
Sư Khung ngồi ở vị trí chủ vị, Hồ Mục ngồi sát ở vị trí thứ hai, sau đó đến hai người đầu sư tử và người đầu hổ, người đầu gấu.
Sau khi mấy người ngồi vào chỗ của mình, Cửu Vĩ quay đầu nhìn mấy người một chút, sau đó trực tiếp nói:
- Sư Khung? Ngươi là đại vương đương nhiệm của thế giới dưới đất này?
Sư Khung nghe Cửu Vĩ nói vậy liền chậm rãi đứng dậy, khí tức uy nghiêm hung tráng quanh người, cho dù là dưới uy áp của Cửu Vĩ vẫn có thể hơi toát ra được.
Y lập tức cúi người cung kính nói:
- Bẩm báo miện hạ, đúng vậy!
- Ừ... Tốt lắm!
Cửu Vĩ khẽ gật đầu, nhìn Sư Khung nói:
- Ta thấy thế giới dưới đật, các tộc sống chung hòa bình các công việc cũng chỉnh tề gọn gàng, ngươi làm tốt lắm!
- Đa tạ miện hạ tán thưởng... Khả năng Sư Khung có hạn, nhưng vì sự tồn tục của các tộc cũng chỉ cố gắng hết sức, không dám lơ là!
Sư Khung lại một lần nữa cung kính nói.
Cửu Vĩ khươ khươ đuôi, giọng nói thanh thúy kia lại vang lên lần nữa:
- Đúng... Nếu ngươi là đại vương thì những gánh nặng này không bao giờ được quên!
- Vâng... Sư Khung nhất định tuân theo miện hạ dạy bảo, tận tâm tận lực, đến chết mới thôi!
Cửu Vĩ hài lòng gật đầu một cái, nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất