Lần này khi Giang Nguyên nhìn bản đồ, mục tiêu đầu tiên liền chọn nơi này.
Dựa theo kinh nghiệm của hắn, những nơi hẻo lánh thế này càng có nhiều khả năng tồn tại linh dược cấp cao...
Bước chậm bên trong thung lũng, chiều rộng nơi này rất thích hợp với tầm mắt đã được cường hóa và thiên phú phá chướng của Giang Nguyên. Hắn nhìn rõ ràng hai bên vách đá cách đó mười mấy tới hai mươi mét.
Trên vách đá hai bên có mọc một số loại dây leo và cây cỏ thấp...
Ánh mắt Giang Nguyên đảo qua, thỉnh thoảng lại thấy có một số dược thảo xuất hiện, chẳng qua đều là những loại tương đối bình thường.
Tuy nhiên hắn cũng không để ý, cứ chậm rãi đi về phía trước. Mặc dù đây là thế giới dưới lòng đất nhưng cũng không thể nơi nào cũng đều linh dược thượng phẩm mọc được.
Thung lũng nhỏ này không dài, cũng chỉ chừng năm sáu trăm mét. Khi thấy sắp đi tới cuối, đột nhiên hai mắt Giang Nguyên hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào một nơi tối tăm, trong mắt lóe lên một tia sáng nhạt.
Mà trong óc hắn cũng vang lên một câu nhắc nhở:
- Tít... Phát hiện ra Linh Tâm Thảo, ở hướng một giờ, cách khoảng mười lăm mét...
Chân Giang Nguyên bật nhẹ, nhảy vọt lên trên vách nham thạch, nhẹ nhàng rơi xuống, thấy trên nham thạch có hai đám cỏ lá tròn, bên trên có một hai cây cỏ nhỏ lấp lánh. Trên mặt Giang Nguyên lộ vẻ vui mừng, cảm thấy tới đây không hề phí công rồi...
Hai cây Linh Tâm Thảo này mặc dù chỉ đạt cấp linh dược thượng phẩm nhưng lại là loại dược vật có hiệu quả tương đối hiếm thấy. Nếu có thêm một cây Huyết Linh Thảo, hai loại thuốc hỗ trợ nhau thì chính là chủ dược để luyện chế đan dược siêu phẩm - Linh Mệnh Đan rồi.
Linh Mệnh Đan này đã sớm tuyệt tích tại Thiên Y viện từ lâu. Có hai cây Linh Tâm Thảo này liền có thể luyện ra mấy viên Linh Mệnh Đan. Linh Mệnh Đan có tác dụng cường hóa tinh thần và phá ải trùng quan, đồng thời gia tăng tốc độ vận chuyển nội khí, hẳn phải có lợi cho việc giải phong ấn của Cửu Vĩ.
Hái xong hai cây Linh Tâm Thảo, Giang Nguyên liền rời khỏi thung lũng, tiếp tục đi về phía trước.
- Tít... Phát hiện ra Hồng Địa Môi...
- Tít... Phát hiện ra Hổ Trảo Thảo...
Trên đường đi, trong đầu Giang Nguyên thỉnh thoảng lại hiện lên tiếng nhắc nhở. Những linh dược này cũng chỉ là loại trung phẩm, bên ngoài cũng không phải không tìm được, cho nên không đáng để Giang Nguyên cố tình đi hái.
Vừa đi một đoạn đường, lông mày Giang Nguyên không nén nổi nhíu lại. Bởi không ngờ hắn phát hiện phía trước là một hồ nước nhỏ.
Ở trong hồ nước, mơ hồ truyền ra một mùi hương thơm ngát.
- Ồ?
Trong óc Giang Nguyên bỗng hiện lên một tin tức:
- Tít... Phát hiện ra Thúy Tâm Liên, ở hướng tám giờ, cách khoảng năm mươi mét...
- Thúy Tâm Liên? Thứ tốt!
Rốt cục trong mắt Giang Nguyên hiện lên một tia hưng phấn. Đây là linh dược siêu phẩm chính thức, bên ngoài ít nhất đã tuyệt tích sáu bảy trăm năm, không ngờ hiện tại lại tìm được ở đây.
Lập tức chân Giang Nguyên nhún nhẹ một cái, sau đó liền lao về hướng một đóa hoa sen đang trôi nổi lẳng lặng giữa vài phiến lá xanh giữa hồ.
Đúng lúc Giang Nguyên phất tay muốn hái đóa hoa sen, đột nhiên một bóng đen phá nước vọt ra, cắn mạnh về hướng tay hắn.
- Hừ...
Giang Nguyên hừ lạnh một tiếng, ánh sáng bạc trong tay lóe lên, một đao chém hạ con ma xà kia.
- Rít...
Con ma xà to bằng cánh tay bị trúng một đao của Giang Nguyên, rơi xuống hồ, không ngờ nhoáng cái biến mất, không bị Giang Nguyên chém giết.
- Ma xà lợi hại thật...
Nhìn con ma xà này bị trúng một đao của mình mà không bị chém giết, trong mắt Giang Nguyên lóe lên vẻ bất ngờ nhưng cũng không định đuổi giết, chỉ đưa tay hái hoa sen kia mà thôi.
Sau khi hái Thúy Tâm Liên, cất vào hộp niêm phong rồi, hắn liền cho vào ba lô, tung bay trở về bên bờ.
Khóe miệng Giang Nguyên hiện lên nụ cười nhàn nhạt, hài lòng vỗ vỗ ba lô của mình. Mình ở lại nơi này thật chính xác. Chỉ có thế giới dưới lòng đất mới có nhiều thiên tài địa bảo tổn tại như vậy.
Vừa đi về phía trước một hồi, rời khỏi phạm vi của cái hồ nhỏ này, Giang Nguyên lại gặp một giòng sông nhỏ, thấy cảnh bốn phía rất yên tĩnh hẻo lánh. Lúc này hắn lấy Thúy Tâm Liên ra, cẩn thận rửa trong nước sông một chút, sau đó mới vô cùng cần thận nhặt mười mấy hạt sen xanh biếc trong đài sen ra.
Móc Thú Thần Bát từ trong ba lô ra, dùng Thú Thần Bát múc nửa chén nước, lại để Thúy Tâm Liên vào trong đó, đi tới một hang núi hẻo lánh không người, tìm vài cành cây khô, Giang Nguyên liền đặt Thú Thần Bát lên đống lửa, bắt đầu nấu canh sen.
Có rất nhiều loại linh dược có thể nấu ăn trực tiếp, nhưng để phát huy ra hiệu lực tốt nhất thì cũng không nhiều. Thúy Tâm Liên này là một loại trong số đó.
Thúy Tâm Liên đại bổ nguyên khí, hơn nữa loại hạt sen ngoài xanh trong biếc lại càng là cực phẩm có tác dụng thanh tịnh ngưng thần.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất