Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 

Giang Nguyên mang theo một thân đầy mùi máu tươi nhàn nhạt, trên mặt thoáng lộ một tia mỏi mệt, đứng trên mái nhà.   

 

Trên bầu trời phía trước không xa, một chiếc máy bay trực thăng đang từ từ tới gần. Hắn thở hắt ra một hơi, nói:   

 

- Bên này bố trí sao rồi?   

 

- Không còn vấn đề gì nữa rồi...   

 

Nhìn Thường ủy Giang vẫn còn sát khí nhàn nhạt tràn ngập, nhớ tới hắn vừa rồi giống như tử thần bước ra từ bên trong, Lâm Thanh Bình không nén nổi rùng mình một cái, cung kính nói:   

 

- Cảnh sát đã chạy tới rồi, thông báo là hành động bất ngờ của cảnh sát, trừ khử một đám tội phạm có vũ khí mà thôi!   

 

Giang Nguyên gật đầu, nhìn đồng hồ, bình thản nói:   

 

- Đã bố trí tốt ở bên kia chưa?   

 

- Sau khi ngài thông báo cho bên kia, tôi đã nhân được thông báo của quân đội rồi... Trước mắt có hai chiếc tầu ngầm đã đang chạy tới, hơn nữa còn có một hạm đội hạng nhỏ cũng đã xuất phát về hướng này rồi...   

 

Lâm Thanh Bình lại cẩn thận nói:   

 

- Nhưng ngài cũng nên thông báo cho Viện ủy hội một chút, mặt khác cũng cần xác nhận với tổ năm người một lần!   

 

- Ừ... Đợi tới phía kia, tôi sẽ lại gọi điện thoại cho viện trưởng!   

 

Trong giọng Giang Nguyên có một tia uể oải mơ hồ lộ ra. Nửa giờ vừa rồi thật sự cũng hơi vất vả. Hiện tại hắn muốn nghỉ ngơi tốt một chút, tạm thời thật sự không có tâm tư đi gọi hai cuộc điện thoại này.   

 

Lâm Thanh Bình hiểu ý gật đầu, lùi sang một bên.   

 

Nhìn bóng lưng vị này, hiện tại ông cũng mơ hồ nhớ kỹ sắc mặt hơi sợ hãi của vị cấp dưới này khi báo cáo với mình.   

 

Tuyệt y đường bố trí hơn trăm cao thủ liền bị một người làm thịt gần một nửa... Trong đó cao thủ Thiên vị ít nhất cũng phải có trên ba bốn mươi người, trong đó không thiếu tồn tại Thiên vị cấp hai, cấp ba.   

 

Vốn mình còn nghĩ chắc hành động lần này sẽ có thương vong không ít, nhưng không ngờ là cuối cùng chỉ có chừng mười người bị thương, hơn nữa còn bị thương không nặng...   

 

Nghe nói có một cực kỳ mạnh mẽ, lướt qua giống như cơn gió, rút đao chém liền. Nghe nói hầu như không ai chống nổi vị này năm giây đồng hồ...   

 

Cuối cùng nghe nói cả trường đạo do viện đặc chế từ hợp kim cũng bị hắn chém cùn mất hai thanh...   

 

Lúc này trực thăng đã hạ xuống mái nhà, thoáng dừng lại một chút liền nhanh chóng bay đi xa...   

 

Lúc này, ở dưới khu nhà, vài chiếc xe cảnh sát yên lặng dừng lại. Mấy cảnh sát, sắc mặt tái nhợt đi ra từ đại sảnh.   

 

Mấy người ngẩng đầu nhìn về phía mái nhà, thấy trực thăng đang bay lên, liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt lộ một tia cười khổ.   

 

- Ôi... Cũng không biết vừa rồi là người phương nào ra mặt? Gây ra chuyện lớn như vậy, không ngờ vỗ mông một cái liền đi, bắt chúng ta phải đi theo lau... Tôi làm cảnh sát hình sự đã vài chục năm, cũng chưa gặp qua cảnh tượng dọa người như vậy bao giờ...   

 

Một vị cảnh sát trung niên cỡ năm mươi tuổi trong đó bỏ mũ, đưa tay lau mồ hôi, nói.   

 

- Đội phó... Ngài đừng nói nữa... Nói nữa tôi nôn mất!   

 

Một vị cảnh sát có vẻ trẻ hơn một chút bịt miệng, vội vàng phất tay nói:   

 

- Chắc cả đời tôi cũng không quên được cảnh tượng đó!   

 

Vị cảnh sát khác ở bên cạnh cũng cười khổ nói:   

 

- Đội phó... Chuyện lớn như thế sẽ không phải bắt chúng ta thu thập thật chứ?   

 

- Đương nhiên là không rồi...   

 

Vị đội phó này cười khẽ lắc đầu nói:   

 

- Chúng ta chỉ là cảnh sát hình sự... Chuyện lớn như vậy bắt cục cảnh sát chúng ta chịu, chúng ta chịu sao nổi?   

 

Lúc này, bên trong khu nhà, một người trung niên khuôn mặt uy nghiêm đi ra.   

 

Thấy vị trung niên này, vị cảnh sát trẻ tuổi kia như thoáng thoải mái hơn một chút, đi tới bên cạnh người trung niên kia, vẻ mặt tò mò, thoáng hạ giọng hỏi:   

 

- Đội trưởng cuối cùng cũng đi ra rồi... Xin ngài nói cho tôi một chút, rốt cục là nhân vật nào... Không ngờ lại tạo thành cảnh tượng ghê gớm như vậy?   

eyJpdiI6IllwVjRRQTY5YzhaaVN5alRkVVZZRUE9PSIsInZhbHVlIjoiNndnd3JTM2hXUVpGTERXOElJSjExZVBqMk5JcnRvTzRUanE5VTNCc1lYUmhPK0NUY1wvNHUyZFhnbE16UkREa0kiLCJtYWMiOiIzZTQ2MDg1NzI3MDhkZDVmYzk5N2JlYjljNDE3NzY3N2I4YjZmMzg2YjRjZDUwOTRiYThkMjZmOTlmZGJkMDFmIn0=
eyJpdiI6InkwaHJDdW53SHlaUXJJd1plOHAyV1E9PSIsInZhbHVlIjoia0k1XC85UHNpa2NnWXZURmlkNG5PTHNDWXdwd3Faa3NTeitMRTF1a1lyNFdOZDNpaWhHeWpDbGhLdHM0QjhRT3ZTYWlIQ3Z4am5tN2JsMGFNcGhtU1NcL0VXdlwvQnE2R1ppaEVhK1FPMmxOYm4xdyt6RmpBditzZjhvendzY1lqRG9aaVpoNWVBTUdKdmRHdHlkUlU0SGpzeVN3eHE5QjVpbzhtV1hPUVZFeGhBaUVJVVwvazJNZW5oS1RsXC9BeTdUSlEwOVRFWXJocmVIcWJyVlA0bzkzZks4XC84MkxSWVVid254cmhPSjJBUEc4XC93UXdnK2RzNkNMMGt4QmlxWGtZWVVrRnh6eGhVMmo1TjBSVEkxZ1VGZkZTb2JhektwZDhueThrd1wvak5UN1N5cFI5TTl6MlIrSU9jWXRKdGh5NVBxd0FmTU9vaFFmWFwvUHp0STNYdzIwQ3BZVmJ4dmRDRitLcVVkUDROZXloYzl3M0J3MmU2K3N6aStzanRSSFVEZnRkUzYzV3dYOE0yR3J4ZXJSODlEYVwvdzM5OHBOSXRGY3hCaTh5b2FQU3p5VlRuTUx3dGVyajA0SWZ5Z2VpSnJ5K2E2YytNZXRsSWE1c015bDVmVVFoS2p3PT0iLCJtYWMiOiI4MjhkNDUzNzg1Mjk1YmEyZTA4YmQ2MzRlYzAwOThlODBmY2Q5MjdlZjc3NjI0NzY0YWRhMGMzMjRjYzFiNTE0In0=

- Tôi cũng không biết rốt cục vị nào vừa xuất hiện ở đây...  

Ads
';
Advertisement