- Lưới điện phòng ngự bị tiêu hủy rồi...
- Các ban toàn lực ngắm bắn!
- Tiểu đội thứ sáu tăng viện tháp phòng ngự...
Bên trong ánh lửa u ám, trụ sở Long Sơn đang là một đám hỗn loạn.
- Rầm rầm rầm...
Từng tảng đá lớn đánh rầm rầm lên tháp phòng ngự, chấn động khiến cả tháp rung lên nhè nhẹ nhưng vẫn đứng vững.
Mấy thành viên ban chiến đấu đang leo rất nhanh lên theo lan can tháp phòng ngự, trợ giúp mấy đồng độ bị đá tảng đánh bị thương.
Từng mũi tên dài theo cung tên trong tay ban tác chiến, không ngừng bắn về phía yêu tộc.
Sắc mặt Hoàng Văn Hiên âm trầm, trầm giọng quát:
- Bao giờ mới khôi phục được nguồn điện?
- Dự tính trong khoảng mười phút là có thể khôi phục!
Người phụ trách của ban công trình ngoại viện trầm giọng đáp.
- Mười phút sao?
Hoàng Văn Hiên nhìn đồng hồ điện tử trong tay một chút, gật đầu, trầm giọng nói:
- Tốt!
- Tình hình phòng ngự thế nào rồi?
Người phụ trách ban chiến đấu ngoại viện nghiêm nghị đáp lại:
- Ngoại lưới điện phòng ngự mất đi hiệu lực, trước mắt tất cả hệ thống phòng ngự vẫn hoạt động hiệu quả, chưa bị ảnh hưởng! Tài nguyên phòng ngự khác cũng đã được bổ sung xong!
Nghe thấy lời này, sắc mặt Hoàng Văn Hiên mới thoáng khá hơn một chút.
Vừa rồi yêu tộc thử phát động tiến công lần nữa, mặc dù chặn lại thuận lợi như lưới điện cao thế phòng ngự cũng bởi quá tải mà bị tiêu hủy. Một số thành viên phòng ngự cũng bởi đối phương tấn công từ xa mà bị thương.
Nhưng khả năng phòng thủ của ban chiến đấu ngoại viện cũng rất đáng tin cậy, hoàn toàn ngăn được đợt tiến công của yêu tộc.
Nhìn cách đó mấy trăm thước, mười mấy tên thân người đầu gấu cao lớn đang không ngừng bỏ đá tảng vào lưới bện từ dây leo cứng chắc, sau đó vung lưới hai vòng, mượn lực ném đá tới thẳng về hướng trụ sợ Long Sơn này.
Mà ở bên dưới lúc này lại có mười mấy con ma ngưu, thân thể có chiến giáp nặng nề, không ngừng va chạm mạnh với boongke hạng nặng của trụ sở Long Sơn.
Rất rõ ràng, yêu tộc sau khi trùng kích hết sức mấy lần, rốt cục bắt đầu thay đổi sách lược, nghĩ ra phương pháp tiến công rồi.
Chiến giáp trên người ma ngưu bảo vệ tốt thân thể bọn chúng, không dễ bị tên dài của Thiên Y viện gây thương tích, càng có thể cam đoan khi chúng tấn công cũng không bị mũi nhọn trên boong đầu độc.
Mà phía Thiên Y viện rất khó đánh chết chúng, chỉ có đánh trúng hai mắt của ma ngưu mới có thể khiến chúng ngã lăn ra đất chết.
Lúc này giữa boongke và đại doanh của yêu tộc đã có tán loạn mười thi thể ma ngưu.
Đá tảng do người gấu càng không ngừng nện lên tháp phòng ngự hoặc lan can hợp kim, thậm chí còn có không ít bay vùn vụt qua đỉnh lan can hợp kim, đánh vỡ lưới điện phòng ngự thành từng lỗ hổng lớn, sau đó rơi vào bên trong trú điểm.
- Có thể bắn hạ đám người gấu này không?
Nhìn tháp phòng ngự bị đập tới rung lên nhè nhẹ không ngừng, hơn nữa còn có một số tảng đá rơi cả vào bên trong trụ sở, sắc mặt Hoàng Văn Hiên cũng tương đối khó coi.
- Chẳng có cách nào... Khoảng cách quá xa, căn bản tên nỏ của chúng ta không bắn tới!
Phó chủ nhiệm Lý phụ trách ngoại viện nhíu chặt lông mày, chậm rãi lắc đầu.
- Vậy thì giờ phải làm thế nào? Cũng chỉ có thể phòng thủ bị động thôi sao?
Hoàng Văn Hiên tức giận nói:
- Nếu tiếp tục như vậy thì công sự phòng ngự của chúng ta sẽ không có khả năng chống đỡ lâu đâu!
Phó chủ nhiệm Lý quay đầu nhìn tình huống bên ngoài một chút, trầm giọng nói:
- Trưởng ban Hoàng... Lực áp chế đối phương sử dụng cũng không có khả năng duy trì lâu! Chỉ cần loại lực áp chế từ thần khí kia rút đi, áp lực lên phòng ngự của chúng ta sẽ giảm bớt rất nhiều!
Nói tới đây, phó chủ nhiệm Lý lại nhìn về phía đám người đầu gấu đang không ngừng hò hét ném đá tảng phía bên kia, trầm giọng nói:
- Hơn nữa tôi cũng tin rằng đám người đầu gấu này không có khả năng duy trì lâu...
Hoàng Văn Hiên cau mày, chậm rãi gật đầu nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất