- Mặt khác thử gia cố lan can hợp kim một chút... Cho dù thế nào, có còn hơn không!
Nghe Hoàng Văn Hiên nói vậy, người của ban công trình liền vội vàng hành động.
- Tốt rồi, lão Hoàng... Tôi đi trước, có việc gì lại gọi tôi!
Giang Nguyên hừ lạnh nói:
- Cũng đừng sốt ruột quá. Đang đánh giá chờ người của bọn chúng đến đủ chắc cũng phải một ngày nữa!
Giống như lời Giang Nguyên nói, lần tiến công tiếp theo của yêu tộc phát động vào một ngày sau đó..
Đá tảng đầy ngập trời bay về hướng trụ sở, đập rầm rầm lên hai tầng boongke phía trước.
Mà tháp canh và lan can hợp kim cũng bị đập lung lay như sắp ngã ngay. May mắn duy nhất là nhờ được Ban công trình gia cốc, tăng mật độ lan can lên một chút nên cam đoan đại bộ phận nhân viên lúc này an toàn.
Trừ hai ba thành viên ngoại viện bị chấn thương một chút, thật ra cũng không có người nào bị thương tổn.
Chẳng qua Hoàng Văn Hiên nhìn thấy tháp canh và lan can hợp kim đã lung lay sắp đổ và hai tầng boongke cũng mơ hồ chấn động không ngừng, mặt tràn ngập vẻ sầu lo.
Cứ tiếp tục thế này thì tầng phòng ngự cũng không kiên trì được bao lâu.
Chẳng qua còn may mắn là sắc mặt ông vừa mới suy sụp vài phần thì đột nhiên một bóng người đã bay vút đi.
Giống như lần đầu tiên, trận địa của người gấu phía đại doanh yêu tộc lại vang lên một loạt tiếng kêu thảm thiết. Chẳng qua lần này tiếng kêu thảm thiết chỉ vang lên một chút liền tiếng hô quát chém giết.
- Đáng chết... Đám yêu tộc có mai phục!
Hoàng Văn Hiên trong nháy mắt còn vui mừng, định ra lệnh cho các cung phụng thiên vị cấp hai của ngoại viện ra tay cứu viện thì lại bị Y Phù giơ tay ngăn lại.
- Giang Nguyên vừa dặn rồi, bảo mọi người đừng đi qua... Hắn biết bên kia có mai phục!
Lúc này vẻ mặt Y Phù cũng bình tĩnh, nói:
- Yên tâm... Hắn chắc chắn thoát thân được!
Quả nhiên không bất ngờ, không bao lâu sau, chỉ thấy phía bên kia vang lên tiếng rống giận rung trời. Một đám yêu tộc rống giận đuổi giết về hướng này.
Phía trước có một bóng người đang chạy như bay...
- Nhân tộc đáng chết... Có khí phách thì đừng chạy... Ăn gia gia của ngươi một chùy đây...
Trong yêu tộc vang lên một tiếng hét phẫn nộ.
- Tất cả cung nỏ chuẩn bị yểm hộ!
Hoàng Văn Hiên lên tiếng, một mảng lớn mũi tên bay vụt ra, bắn cho đám yêu tộc chửi bới không thôi.
Chẳng qua cơ bản đám yêu tộc lao tới đều là yêu tộc cấp cao, cung tân còn cách mấy chục mét, tất nhiên không khiến bọn chúng trọng thương được.
Chẳng qua bọn chúng cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn Giang Nguyên bay qua tầng lan can mà thôi...
Vừa giết một thân đầy máu trở về, lần này rõ ràng Giang Nguyên cũng không thoải mái, trên người có thêm vài vết rách, cũng có rất nhiều vết thương nhỏ...
- Ôi... Tiếp tục như vậy không được rồi... Tôi phải nghĩ biện pháp khác, chuẩn bị linh dược, nếu không thì cũng không thể thả Cửu Vĩ ra được!
Vừa xoa máu trên người mình, Giang Nguyên vừa căm tức kêu lên.
Vừa rồi quả thật Giang Nguyên cũng khá căm tức. Mặc dù đã có chuẩn bị từ trước, cho nên lúc tập kích đám người gấu kia, hắn liền dùng kỹ năng lao tới.
Nhưng ai ngờ mới chém giết được bốn năm người gấu, bên kia liền tuôn ra một đám cao thủ. May mà hắn chạy trốn nhanh, chứ không suýt nữa là bị đối phương đánh hội đồng rồi!
Nhìn toàn thân đầy vết thương, Giang Nguyên không nén nổi tức giận... Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp!
Mình không thể lần nào cũng xuống chém giết mới ngăn cả đối phương tiến công được.
Lần này Sư Khung cũng chưa ra tay, mới chỉ phái ra bảy tám cao thủ yêu tộc tương đương Thiên vị cấp hai ẩn nấp một bên đã đánh cho mình chạy trối chết rồi.
Mà may là vừa rồi không dẫn theo mấy cao thủ giết tới, nếu không chẳng may bị vây thì cơ bản là hoàn toàn chịu chết.
Đối mặt với sự giận dữ của Giang Nguyên, Hoàng Văn Hiên và phó chủ nhiệm Lý cũng chỉ có thể cười khổ, không dám nói gì...
Vào phòng tắm giặt một lần xong, Giang Nguyên đi ra nhìn một chút, xác nhận phía yêu tộc cũng không phát động tiến công trong khoảng thời gian ngắn, lúc này mới nói với Hoàng Văn Hiên một tiếng, sau đó lại đi về phía trạm thông tin.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất