Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 

Nghe Giang Nguyên nói vậy, thân thể hai cô gái xinh đẹp vừa rồi còn cúi mặt đỏ bừng giờ run khẽ, vẻ mặt đỏ bừng vừa rồi rút đi trong nháy mắt, bắt đầu hiện lên nét tái nhợt...   

 

- Chậc chậc... Ha ha...   

 

Tôn Diệu Nguyệt nhìn thoáng qua phản ứng của hai đệ tử nhà mình, vẻ lạnh lẽo trong mắt bùng lên, cười trào phúng:   

 

- Không ngờ thằng nhãi cậu vẫn còn biết có một số việc không ổn?   

 

- Ha ha... Đúng thế, đúng thế!   

 

Nhìn vẻ lạnh lẽo trong mắt Tôn Diệu Nguyệt, còn có sắc mặt từ từ tái nhợt của Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ, giọng Giang Nguyên cũng dần dần trở nên khô khốc, gian nan cười nói.   

 

- Được... Tùy vào cậu thôi... Chẳng qua nếu cậu không đồng ý thì cũng đừng nghĩ tới linh dược nữa... Thiên Y viện các người tự nghĩ cách đi...   

 

Dứt lời, Tôn Diệu Nguyệt liền phất tay áo rời đi...   

 

Mà hai người Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ cũng hơi ngẩng đầu liếc Giang Nguyên một cái, sau đó bước nhanh phía sau Tôn Diệu Nguyệt rời đi.   

 

- Á... Chuyện này... Tôn sơn trưởng... Tôn sơn trưởng đi thong thả... Tôi tiễn mọi người, tôi tiễn mọi người...   

 

Nhìn cảnh này, lại nhìn Giang Nguyên vẻ mặt đang xấu hổ, lúc này Hoàng Văn Hiên đành cười khan đuổi theo. Nếu ông còn không đi tiễn, chỉ sợ vị Tôn sơn trưởng này cũng khó ra khỏi con đường kia...   

 

Nhìn mấy bóng người nhanh chóng biến mất khỏi động đá, Giang Nguyên thở dài buồn rầu, đang định xoay người đi về phòng, bên cạnh lại truyền tới một giọng nói:   

 

- Thật ra cũng không tồi!   

 

- Hả? Ấy?!   

 

Giang Nguyên quay đầu nhìn về phía sau, thấy Y Phù đang chăm chú, không nén nổi cười khổ đáp:   

 

- Em cảm thấy như vậy không tồi à?   

 

- Đúng!   

 

Y Phù chăm chú gật đầu, nói:   

 

- Em cảm thấy không tồi!   

 

- Hai cô gái này rất thích anh, hơn nữa anh cũng thích các cô ấy... Lấy một người có thể giải quyết vấn đề rất lớn!   

 

Nghe thấy mấy câu nói thẳng thừng này, Giang Nguyên hơi xấu hổ sờ sờ mũi, cười khổ nói:   

 

- Tôi là người đã có hôn thê!   

 

- Em biết... Chẳng qua cũng chẳng vướng gì nếu anh lấy thêm một người nữa!   

 

Nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt lộ vẻ xấu hổ, Y Phù khó nén nổi bật cười vui vẻ:   

 

- Thật ra cũng không có gì... Một người đàn ông mạnh mẽ và có sức hút có mấy người vợ cũng chẳng có gì kỳ quái... Tình huống ấy trong Huyết tộc bọn em cũng có rất nhiều!   

 

-....   

 

Giang Nguyên cười khổ một hồi, lắc đầu nói:   

 

- Nơi này là Hoa Hạ... Pháp luật của chúng ta là chế độ một vợ một chồng!   

 

- Pháp luật? Anh lại còn nói pháp luật với em à?   

 

Nghe thấy cái cớ vớ vẩn này, đôi mắt xinh đẹp của Y Phù mở to, nhìn chằm chằm vào Giang Nguyên, cười ha hả.   

 

Nhìn cặp mắt to mê người dường như có thể nhìn thấu lòng người dễ dàng kia, Giang Nguyên đành phải cười khổ một tiếng, nói:   

 

- Được rồi... Chỉ là thật sự không có cách nào... Tôi có một vị hôn thê, hơn nữa... Chúng tôi rất yêu nhau!   

 

- Ôi đàn ông...   

 

Y Phù nhún vai, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ trêu chọc nhàn nhạt, nói:   

 

- Anh quả là một người đàn ông có trách nhiệm... Nhưng có một số việc phải làm theo lòng mình đi... Hắc hắc...   

 

Y Phù cũng không nói gì nhiều nữa, chỉ cười cười tiếp:   

eyJpdiI6IkIySnpkRWUydTVqTkZyc2hOY0ljR0E9PSIsInZhbHVlIjoieEpXU0tGSHZrXC96T0dna0h0Y3pHV1c4UXFPQlNRT095ek5JQ3k5Rmd5VnhmbHZOQ01MNVNpZU9XeWppM3RjN3YiLCJtYWMiOiIyNWY2M2NjODEwNTgwYjM5ZGQxMDMyODIyNGUxY2EwNDVmMjZmODMxYmFlNDU3YWE4NWQ2Njk4NzBhMTFiOGQyIn0=
eyJpdiI6ImpVZjVrN3NWM2Q2TENDRFZ2U2I2aXc9PSIsInZhbHVlIjoiQjBRODFWM3pHU083QUlQTjBxcGlLc09WdWNKTVp1dTQ1ejhRTHJIMnRHOGliQjlSY0szM1BCdWVcL2NReVBCZm9WWEZlazNQZUF0RVFWSGp6SHVQWStUNHNMaUJaZU9uRkQ4SCtBclN3NENvXC93Q09Ja0lrbElNRmhVbjZudU9aRlFjMUxTTTFnQXBVb3J3d1FGdXhyUWZwVXFsWHZERStHcmkxVVFaQ2N0THM9IiwibWFjIjoiOTBhZDhmNjRkZTQzY2I1ODlkYTE2ZjMxMjA2NjVmYjMxY2EyMGU4NDJhNzdkYzA4NDAwNTg2ZjY1OWI4MGZhMiJ9

Nhìn Y Phù đi vào trong phòng, Giang Nguyên chần chừ một chút, rốt cục vẫn chưa đi vào ngay mà ngồi xuống trên một tảng đá lớn, lẳng lặng nhìn về phía đại doanh yêu tộc đang yên bình hiếm có.  

Ads
';
Advertisement