Lúc này, phó chủ nhiệm Lý cũng cười nói.
Đợi đến hai người được Hoàng Văn Hiên đón vào, lúc này Giang Nguyên cũng đã đi ra khỏi phòng.
Nhìn hai cái rương lớn trong tay hai người, ánh mắt hắn sáng lên. Nhưng nhìn đến hai cô gái xinh đẹp này, mặt Giang Nguyên lại lộ chút ngượng ngùng.
Thoáng gượng cười một chút, Giang Nguyên liền tiến nhanh đến, nhìn hai người, mỉm cười nói:
- Hai em vất vả quá rồi!
- Không đâu.... Đây, cho anh... Đây là sư phụ bảo bọn em đưa anh!
Nhìn Giang Nguyên mỉm cười trước mặt, mặt Lý Tiểu Vũ đỏ bừng, cầm rương trong tay đưa tới, nói.
- Tiểu Vũ... Cám ơn em!
Nhìn cô bé thẹn thùng cúi đầu, trong lòng Giang Nguyên cảm thấy ấm áp, cười nhận lấy.
- Đây cũng thế...
Từ Thanh Linh một bên đưa cái rương trong tay mình tới, đặt lên cái rương trong tay Giang Nguyên, nhìn hắn, mỉm cười nói;
- Sư phụ muốn cho anh dùng trước... Nếu không đủ lại nghĩ tiếp biện pháp!
Nhìn hai cái rương trong tay, Giang Nguyên hài lòng gật đầu, lại nhìn khuôn mặt xinh xắn quen thuộc trước mắt, cười nói:
- Hẳn là đủ rồi... Xin chuyển lời cám ơn của anh tới Tôn sơn trưởng!
- Vâng...
Từ Thanh Linh nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó nói:
- Mấy ngày này bọn em ở lại đây. Nếu cần gì thì bọn họ sẽ tiện liên hệ với sư phụ...
Nghe thấy hai người muốn ở lại chỗ này, Hoàng Văn Hiên đứng cạnh tủm tỉm cười nói với cấp dưới:
- Mau chuẩn bị phòng cho hai vị tiểu thư...
Giang Nguyên cũng cười gật đầu, nói:
- Tốt lắm... Làm quen một chút với hoàn cảnh nơi này cũng tốt, sau này có thể tới đây thường xuyên!
Hai người Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ liếc nhau một cái, mặc dù không biết lời của Giang Nguyên có ý gì khác hay không nhưng cũng khiến cả hai khá vui vẻ...
- Vâng...
Giang Nguyên cười cười, đang muốn cầm hai cái rương trong tay giao cho Y Phù thì lại bị Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ cầm trở về. Từ Thanh Linh cười nhìn Y Phù bên cạnh một chút, nói:
- Hầu tước Y Phù các hạ là khác ngoại tộc tới, ngày nào cũng phiền cô như thế không ổn. Chuyện này cứ để chúng tôi tới làm đi... Chúng ta cũng rất quen làm!
Ý cười trong mắt Y Phù càng dầy khi nghe lời này của Từ Thanh Linh, nhún nhún vai nói:
- Nếu đã vậy thì đương nhiên là quá tốt rồi!
Có linh dược sung túc, Giang Nguyên liền bắt đầu tiếp tục cuộc sống bế quan uống thuốc, luyện công.
Mà hai vị lão tiên sinh ngoại viện phụ trách luyện tay với hắn bắt đầu cuộc sống khổ không nói nổi. Chẳng may còn có Y Phù tương đối yêu già quý trẻ, thấy hai vị lão tiên sinh có vẻ khó chịu nổi rồi, lúc này không nói hai lời liền kéo đao ra trận, ba đánh một, trong nháy mắt liền thay đổi xu thế cuộc chiến.
Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ đứng bên quan sát cuộc chiến, nhìn động tác của Giang Nguyên, thỉnh thoảng mắt lóe lên tia sáng kỳ dị. Mà sau khi thấy Y Phù ra trận, tốc độ kinh khủng khi khiến trong mắt bọn họ đều lộ vẻ kinh hãi...
Là đệ tử của sơn trưởng Cổ Môn, tất nhiên hai người biết không ít cao thủ, nhưng sau khi thấy thực lực Y Phù thì đều không nén nổi kinh ngạc...
Trong khoảng thời gian này, có thể nói thực lực Y Phù đột nhiên tăng vọt. Thực ra Giang Nguyên cũng không keo kiệt, Y Phù ghét uống máu khác, cô chỉ có thể tiếp nhận Giang Nguyên, cho nên thật ra Giang Nguyên cũng cung cấp máu huyết hai lần cho Y Phù dùng.
Kết quả chính là hiện tại Y Phù đối mặt với cao thủ Thiên vị cấp hai cũng hoàn toàn chiếm ưu thế áp đảo...
Mà với thực lực hiện tại của cô, còn thêm hai vị tiên sinh Thiên giai cấp hai, muốn đánh bại Giang Nguyên chưa khai hỏa toàn bộ kỹ năng hiển nhiên không phải việc gì quá khó, thậm chí còn có thể coi như hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất