Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 

Nghe thấy tiếng hú khí thế kinh người, rõ ràng tới cực điểm này, hai bên đều ngẩn ra, sửng sốt, chân không tự chủ được chậm lại.   

 

Mọi người Thiên Y viện còn tốt, mà hai chân đám người yêu tộc như nhũn ra, đứng không vững nổi. Lại có không ít người kêu lên thất thanh, lập tức ngã sụp xuống mặt đất.   

 

Lúc này mọi người đều bất chấp không quản, cả đàm người đều kinh hãi nhìn về phương hướng truyền đến âm thanh kia.   

 

Chỉ thấy hư ảnh vốn vẫn đứng bất động kia không ngờ giờ đã nhúc nhích. Chín cái đuôi to xù giờ nhẹ nhàng tung bay trong không trung.   

 

Mà căn phòng dưới hư ảnh đó giờ cũng nổ tung. Một bóng người chậm rãi hiện ra giữa khói bụi...   

 

- Linh tinh tổ thần...   

 

- Linh tinh tổ thần hồi phục rồi...   

 

Đám yêu tộc hoảng sợ ngây ra nhìn đôi mắt đỏ như máu từ hư ảnh cao lớn kia, đồng loạt hô to kinh hãi.   

 

Mà mọi người Thiên Y viện giờ mặt đều lộ vẻ hưng phấn đến cực điểm...   

 

- Rốt cục cũng tốt rồi... Rốt cục cũng hoàn thành rồi!   

 

Hoàng Văn Hiên khó có thể kiềm chế, kêu lớn vui mừng, nhìn bóng người đang lơ lửng bay tới và bóng dáng ngưng thực rất lớn, tràn ngập uy áp phía sau lưng hắn kia...   

 

Cùng với tiếng hoan hô của Nhân tốc, đám yêu tộc chân đã nhũn ra giờ thất hồn lạc phách, bối rối quay đầu bỏ chạy, thậm chí có không ít còn giẫm lên châm độc vừa rồi, bị độc chết toi...   

 

Mà lúc này Giang Nguyên mới chậm rãi bay tới trước mặt mọi người.   

 

Theo sát phía sau hắn là hư ảnh Cửu Vĩ khổng lồ, lúc này ngẩng đầu nhìn về phía đại doanh yêu tộc xa xa, đột nhiên ngửa đầu gầm lên giận dữ một tiếng. Một giọng nói phẫn nộ mang theo uy nghiêm khiến tâm thần người ta chấn động vang lên...   

 

- Đám hậu duệ tạp huyết đáng chết kia... Lại dám mạo phạm uy nghiêm của ta...   

 

Cùng với tiếng gầm giận dữ của Cửu Vĩ, đám yêu tộc đang chạy trốn không xa lúc này có không ít kẻ ngã sấp mặt xuống đất, bị dọa cho chết tươi...   

 

Mà còn lại một số giờ hai mắt đã trắng dã, ngã quay cuồng trên mặt đất, tứ chi co quắp, bị dọa không chết cũng đã hôn mê bất tỉnh.   

 

Về phần đại doanh yêu tộc cách đó mấy trăm thước giờ đã là một vùng hỗn loạn.   

 

Hai người Sư Khung và Hồ Mục kinh hãi nhìn nhau, lập tức không dám chần chờ, triệu tập nhân mã, quay đầu bỏ chạy...   

 

Mặc dù vị điện hạ này chỉ là hình chiếu nhưng không đề phòng, bị bọn họ phong ấn một lần, như vậy tuyệt đối không có khả năng có lần thứ hai...   

 

Hơn nữa dưới thần uy của tổ thần nổi giận, tộc nhân yêu tộc bình thường căn bản không thể đối kháng với tổ thần. Chỉ có một số tộc nhân có huyết mạch tương đối thuần chủng mới có thể miễn cưỡng phản kháng được dưới thần uy.   

 

Cho nên lúc này đã có kế hoạch trước, như vậy hiển nhiên hai người chạy trốn đã. Chỉ cần không để vị điện hạ này tìm được hai người mình là ổn...   

 

Mang theo Bích Lũy, vội vàng dựa theo kế hoạch, từ con đường bí mật đột phá lên thế giới mặt đất, dựa vào Bích Lũy ngăn cản hỏa lực mạnh của Nhân tộc, sau đó được Tuyệt y đường và các phụ thần thị giả trợ giúp, chỉ cẩn đứng vững chân trên thế giới mặt đất, như vậy không cần lo lắng nữa...   

 

Đến lúc đó, cho dù là hai tay dâng tặng Bích Lũy cho vị điện hạ này, như vậy cũng không có vấn đề gì nữa...   

 

Nhìn đại doanh yêu tộc trong nháy mắt liền tan thành mây khói, mọi người của Thiên Y viện cảm thấy không biết phải phản ứng thế nào, trợn mắt há mồm.   

 

Vất vả khổ sở đối kháng lâu như vậy, cuối cùng còn chịu khổ thảm bại, không ngờ lại bị một tiếng rống khiến yêu tộc mạnh mẽ không sánh nổi sợ tới nứt cả gan mật, bối rối chạy trốn...   

 

Loại cảm giác này, ừ... Thật ra cũng rất hoàng tráng...   

 

Mặc dù quả thật có hơi nhiều... Nhưng chúng ta dùng linh dược chẳng phí một chút nào rồi!   

 

Vẻ mặt Hoàng Văn Hiên cảm thán, cất tiếng nói.   

 

Phó chủ nhiệm Lý đứng cạnh giờ mặt cũng rất đồng tình, liên tục gật đầu, hưng phấn nói:   

eyJpdiI6Ik9nb2hKR3Nta1g1TFh3NkNJZG9TOHc9PSIsInZhbHVlIjoiYitZbUJHTUhMUGgwQVBtQ1ZycW9VY0w3STdESWN2aTBLdE5CTVwvT0sxNW9qY3BIbEF4alBhVzhDMXh1MnJIcWciLCJtYWMiOiIwOTVmOWIxMGZlY2I1ZGIxYTFlOGM2Mjc3Zjg2ZTBlZjNhOTIwY2ExYjUyY2Q1MDZhMjJlNmNjYjhlZDllZjUxIn0=
eyJpdiI6ImRlYkZPSmhlSW51dWtCZFpBTDhxUEE9PSIsInZhbHVlIjoiM1VpSFRMaEZjYjRtT3dcL1wvUE8wcTZHZEpkbHN1akJ5b3QzTWVsdkZhQVFkb1VXdFBiMnRvZUpEU3pRM3BaRHFxUG5qbUc4a0hKeHVyYlNHaFFBbUd3ZlRaVjU0eE5tU0pmRmFEUnRBb2xMQ0MxamFhVU5oWnBpUXFSVElkbkJhZHFLSENuRnRNVjlEazlWa0lESHMxQTFWTGZDVThRQVI4UlA3K3AwNWwyNXZ4VXRqc0ZXcFJFQ1dmM0hBeSsyUUt4K2xINjhwdFBJOU1TUkRhZ1NNcElCRytwT0FmNlJKNzIyeFg4ZWVpNFdQQTFKMTh1M3lXSjJNdytTXC9MdGk4eSIsIm1hYyI6IjdjZTQyN2Y2ODBmMWVmYmQyNmM5ZDVlZTZkZWZiOTgzZGNkNGM2YTNlZTNjZDA4OGUyMzRkYzg2NTU4ODQyMzEifQ==

Nhìn yêu tộc đang bối rối, nhanh chóng bỏ chạy ở phía bên kia, Giang Nguyên trôi nổi trong không trung, rốt cục cũng chậm rãi rơi xuống.  

Ads
';
Advertisement