Tuyệt Thế Thần Y (Quỷ Môn Độc Thánh) - Diệp Viễn

 

 “Đúng vậy, hiện giờ ân oán giữa Diệp Diệt Tiêu cùng điện Thiên Thánh và nước Uy là ân oán cá nhân. Nếu người nước Hoa Hạ mà ra mặt, vậy chuyện này sẽ nâng cấp lên tầng bình diện giữa hai quốc gia là nước Hoa Hạ và nước Uy.” Có người giải thích.  

 

“Vả lại, tôi nghe nói, những cường giả chân chính của giới võ đạo nước Hoa Hạ đang bế quan hết rồi, mà hình như các thủ hộ giả nước Hoa Hạ đều bị thương cực kỳ nghiêm trọng từ nhiều năm trước, họ đều đang lâm vào ngủ say, họ có muốn tới thì cũng phải tỉnh lại được cái đã.”  

 

“Vì thế, phỏng chừng bên phía nước Hoa Hạ sẽ không có thủ hộ giả xuất hiện, còn về các cao thủ võ đạo khác, có tới thì cũng chỉ đi nộp mạng thôi, dù sao thủ hộ giả này cũng là người đại diện cho sức chiến đấu mạnh mẽ nhất của một quốc gia.”  

 

“Thế khác gì bảo Diệp Diệt Diêu chết chắc à!”  

 

“Chắc là vậy đấy!”  

 

Mà cùng lúc đó, bên nước Hoa Hạ.  

 

Trong một phòng họp trên tàu chỉ huy.  

 

Mấy cán bộ cấp cao thuộc bộ chỉ huy nước Hoa Hạ, mấy cán bộ chỉ huy bộ đội biên phòng, với cả mấy lãnh đạo cấp cao của vùng đất Hư Vô đều đang tập trung hết ở đây.  

 

Ngoài những người này ra, bạn bè và nữ nhân của Diệp Viễn cũng có mặt.  

 

“Thông tin này là thật đấy hả, nước Uy đã phái đi một vị thủ hộ giả thật sao?” Ông lão đến từ vùng đất Hư Vô căng thẳng hỏi một cán bộ cấp cao thuộc bộ chỉ huy quân đội.  

 

“Chắc là có thể chắc chắn như vậy, dựa theo tin tức mà chúng tôi nắm được, hôm qua thủ hộ giả Itou Taiyo của nước Uy đã thức tỉnh, hôm nay lại không thấy tung tích, chắc là ông ta đã đến đây rồi.”  

 

“Thủ hộ giả là gì?” Nhóm Tô Yên Nhiên hoang mang nhìn mọi người.  

 

Sau đó, mấy vị cán bộ cấp cao của vùng đất Hư Vô giải thích khái quát cho đám Tô Yên Nhiên, Lâm Vãn Tình nghe thế nào là thủ hộ giả.  

 

Nghe xong, cả đám hơi hoảng.  

 

“Thế há chẳng phải Diệp Viễn sẽ gặp nguy hiểm à?”  

 

Tuy các cô đều có lòng tin với Diệp Viễn, nhưng bây giờ Diệp Viễn phải đối diện với một người có sức chiến đấu mạnh nhất nước Uy, các cô vẫn hơi lo lắng.  

 

Người bên bộ đội, quân đội biên phòng và vùng đất Hư Vô đều lắc đầu.  

 

Bây giờ bọn họ đều không nắm chắc về thực lực thật sự của Diệp Viễn, và thực lực thật sự của thủ hộ giả Itou Taiyo nước Uy.  

 

Nếu hai người mà đánh nhau, bọn họ cũng không chắc chắn được ai sẽ thắng.  

 

Dù không chắc chắn như vậy, nhưng thực ra trong lòng mọi người ít nhiều cũng có suy nghĩ, đó là Diệp Viễn sẽ thua.  

 

Suy cho cùng, Itou Taiyo cũng là thủ hộ giả của nước Uy, một lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu năm.  

 

Thấy mọi người liếc mắt nhìn nhau, đám Tô Yên Nhiên sốt ruột.  

 

“Thế bây giờ phải làm sao! Chẳng lẽ chúng ta cứ nhìn Diệp Viễn đi vào chỗ chết thế à.”  

 

Vào lúc tất cả mọi người đang lo lắng, chỉ có Lâm Vãn Tình là còn tỉnh táo hơn một chút, cô ấy đưa ra một vấn đề.  

 

“Nước Hoa Hạ chúng ta cũng phải có thủ hộ giả chứ?”  

 

“Có!” Một lãnh đạo cấp cao của vùng đất Hư Vô gật đầu.  

 

“Vậy có thể gọi thủ hộ giả nước Hoa Hạ chúng ta ra mặt, cứu Diệp Viễn không!”  

 

Lãnh đạo các bộ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ  

 

đều nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.  

 

“Chuyện này chúng tôi không làm được, bởi vì chỉ khi đất nước rơi vào nguy cơ tồn vong, những thủ hộ giả đó mới xuất hiện, quan trọng nhất là, bây giờ chúng tôi cũng không biết mấy vị đó đang ở đâu!” Các lãnh đạo từ vùng đất Hư Vô trả lời.  

 

“Vậy nước Hoa Hạ chúng ta có thể phái ra nhiều cao thủ đến trợ giúp Diệp Viễn chống lại thủ hộ giả nước Uy kia không?” Lâm Vãn Tình lại sốt ruột hỏi.  

 

Cô ấy cũng hiểu rõ rằng, muốn thủ hộ giả nước Hoa Hạ xuất hiện cứu Diệp Viễn, quả thực có hơi không thực tế.  

 

Cách tốt nhất hiện giờ đó là nước Hoa Hạ có thể phái ra nhiều siêu cấp cao thủ, rồi họ cùng với Diệp Viễn đối phó lại thủ hộ giả nước Uy kia.  

 

Lãnh đạo các bên lại đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng họ khẽ lắc đầu.  

 

“Cũng không được!”  

 

“Tại sao? Trước đó Diệp Viễn đã giúp nước Hoa Hạ các ông rất nhiều, nhưng bây giờ anh ấy gặp nguy hiểm, tại sao các ông không thể giúp anh ấy cơ chứ?” Lâm Vãn Tình cảm thấy rất khó hiểu, cô ấy hỏi.  

 

Cán bộ ở vùng đất Hư Vô vội vàng giải thích: “Không phải chúng tôi không giúp, mà là không thể.”  

 

Một cán bộ thuộc bộ quân sự nước Hoa Hạ cũng nói thẳng: “Chuyện này không đơn giản như các cô tưởng đâu, nếu chúng tôi cử người tới giúp Diệp Viễn, tính chất sự việc sẽ hoàn toàn thay đổi!”  

 

“Bây giờ chỉ là xung đột giữa nước Uy và điện Thiên Thánh do anh Diệp đại diện, nếu chúng tôi ra mặt, thì sẽ lập tức thăng cấp cuộc phân tranh này lên thành xung đột giữa nước Uy và nước chúng ta, nếu xảy ra xung đột chiến tranh giữa hai nước!”  

 

“Vậy hậu quả là gì chắc các cô rất rõ!” Nghe vậy, đám Lâm Vãn Tình ngây nười, bọn họ đều là người thông minh, tất nhiên có thể nghĩ ra hậu quả khi làm như vậy sẽ nghiêm trọng cỡ nào.  

eyJpdiI6Ik9mOFhaSDBGb1lkcTJFT0d6dUp1NlE9PSIsInZhbHVlIjoiNWxtRUZsT2cybWxsdlNRdGMwM09PMEtuS2ozXC8zWkM2WnRjOHlcL0tMdEVKMDhUK1hRZmxYTjJFYkVzVHlzK0Q5IiwibWFjIjoiZDQzNDliZjcwZGY0ZjIxOGU3YWI0ZWVjMDEzNmNmZjNiYjA0MzAzYzQxYmE1MTJkMGYwY2E5YTQxMjQ2YjE5YiJ9
eyJpdiI6InNxMDZTYUgwTkp2M3JTQmY1WXF6bUE9PSIsInZhbHVlIjoiUXJXNXpPYTQxbDJRN2swV2ZsTDNSMFwvemVcL05laituOVc4TGVuZEpFVzJBc0lvUU5IYXk4TzNMVXN0anEwZlVaTUVFVjZUXC90VUlHSW9Gb2N2Ymx1NGhcLzlmMUU5N21SUUd4SjZWYzR0Y201cVBKNjFDbEQzTVluSktPTGlHeDRlS2hiWXFyenV6R3d6TitIK0hrXC9wd2lJZnpEU2YwcjRwSjNJSDFkTXZ0MUVNZGk3WFNcL3hlZHc0QjBITkZvR0s5eXlvY01NWjhmNEc3R1F1WmtvdndUZWlYeE9TclVSNlFLM3FGSzhKTkVDQVZxRGZHbVdXc2Z2bjNCd1pVcFhnUXlRRGJhZUF3ZlU4NzIwRG9UQ2Z5RkdtK1VEdTc1c0NcL01YQ3R3VnBFam1OcDkrdXBnN1YrSWVVQlIzcmpCY1N5TW52TnZFT1JkQlF5azdzSE1yWWxnUU1QdlY5RVAxVWJwXC82QmRQQlZLMDdyaDFOYlRCOTBFXC85eHlhNHZjZlJQNWdNMGFoZFRUZGxzVEJSWXhKcW50Nk5XamRxcUFQVGlLcVMrZE1vUUdUYlhodDU1N3VvcmxXcVhseDdRSURVRnM2MWZpaHhrVlIwUlNRdEt4UU5LVVwvMFU2NzZIWG8ramFxTWUzaGdsbFVLN1BVVTB0UXhtMEdnK2xMUGUzRStLNkxiQ25jSVQwMVBIVktcL1d4SGxNT0RYR0VXUFFZMDEzcXdkSjBpRGliNXcxSVZGR0RtN0IwU3lpdExiTVpmTmQ4RVlsXC9EcUdLdlg0OTRMaDIrTDdZaWJDWVorM08yakVONUw1ZStiNFZ3ZGpBYjBkd2IrcEpiaVJEc0FRMWpZOCIsIm1hYyI6IjJlYzM0MDY3NjJiZDRjZGE4YTE0ZWU1YmVjNGJlZTkxZWY0YWJjZGIxNjFmNDU5MmZiMGRlMzQ4YzgwMDA3NTQifQ==

“Vì thế, bây giờ chúng tôi không thể làm ra bất cứ hành động xúc động nào!”

Ads
';
Advertisement
//