Không chỉ những người này, một số người biết rõ thực lực của Diệp Viễn, giờ phút này cũng cảm thấy Diệp Viễn quá ngông cuồng.
Phía bên nước Hoa Hạ, Thôi Nhai Tử nghe thấy Diệp Viễn đòi lấy một địch trăm, ông ta cũng hết hồn.
"Tên nhóc này, quả nhiên đủ biến thái!"
"Ông Thôi, Diệp Viễn sẽ không có chuyện gì chứ?" Tô Yên Nhiên rất là lo lắng hỏi.
Cô chưa từng thấy cường giả cấp Thiên Vương ra tay bao giờ, cô cũng không rõ rốt cuộc cường giả cấp Thiên Vương mạnh cỡ nào.
Bây giờ Diệp Viễn lại muốn một mình đánh với trăm vị cường giả cấp Thiên Vương, sao cô không lo cho được.
"Yên tâm đi, nếu cậu ấy dám nói ra câu đó, chứng tỏ cậu ấy có thực lực để đối phó lại đám người này!"
"Đám người kia không phải đối thủ của anh ấy đâu!" Kiếm Vô Nhai cũng lạnh lùng bật ra một câu.
Thấy hai người đều nói vậy, lúc này đám Tô Nhiên Yên mới yên tâm phần nào.
Trên tàu chiến nước Uy.
Một
lão giả thân hình thấp bé như chú lùn đang ngồi xếp bằng trên boong tàu, khi nghe thấy Diệp Viễn nói câu này, ông ta cũng mở mắt ra.
"Thú vị!"
Sau khi thản nhiên bật ra hai chữ, ông ta lại nhắm mắt lại.
Người này không phải ai khác mà chính là thủ hộ giả nước Uy, lão tổ của gia tộc Itou, Itou Taiyo.
Trên không trung.
Lão giả đứng ra đầu tiên kia, nghe thấy câu nói ngông cuồng của Diệp Viễn thì lập tức nổi giận.
"Nhóc con, ngông cuồng!"
Ngay sau đó, thân hình lão hóa thành một tia sáng, lao về phía Diệp Viễn.
Trong chớp mắt, thân hình lão giả đã xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Viễn.
Một thanh trường thương màu vàng mang theo uy thế khủng bố, hung hăng đâm xuống đỉnh đầu Diệp Viễn.
Nhưng lúc này, Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đứng trên không trung.
Khi trường thương màu vàng kia chỉ còn cách đầu anh chưa đến mười centimet, Diệp Viễn bất ngờ đưa tay phải ra, nắm thành quyền.
Một luồng sáng đen đỏ xanh xen lẫn lóe lên trên nắm đấm của Diệp Viễn.
Lúc này liền thấy nắm đấm của Diệp Viễn như tia chớp, hung hăng đánh lên trường thương màu vàng kia.
Trong nháy mắt, một cỗ năng lượng khủng khiếp khó tả lập tức từ mũi thương lan ra khắp thân thương.
Cây trường thương màu vàng vốn là cực phẩm linh khí kia, hoàn toàn không chịu nổi sức mạnh khủng bố này, nó lập tức nổ tung.
"Đây là sức mạnh khủng bố gì vậy!"
Cảm nhận được cỗ năng lượng đã phá hủy thân thương kia không hề yếu đi, mà vẫn lan nhanh đến cánh tay ông ta, lão giả tái mặt, vội vàng buông tay, nhưng tiếc là đã quá muộn.
Vào giây phút ông ta buông tay ra, cỗ sức mạnh khủng bố kia cũng quét tới cánh tay ông ta.
Cánh tay lão giả lập tức nổ tung như tờ giấy.
Nhưng cỗ năng lượng khủng bố kia vẫn không hề dừng lại, nháy mắt đã lan đến toàn thân lão giả.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất