CHƯƠNG 373
Hàn Liên vội vàng lên tiếng: “Nơi nào, đại sư huynh huynh nói rõ chút đi.”
Đại sư huynh cười ha ha nói: “Một phủ đệ bỏ hoang. Phủ đệ rất lớn, nằm ở bên trên Ngự Linh Sơn của sơn mạch Kình Thiên. Các đệ có muốn đi xem không?” Cửu Thiên lên tiếng hỏi: “Nơi đó rất tốt sao? Tại sao nói nơi đó thích hợp cho chúng ta chiến đấu?”
Đại sư huynh cười nói: “Đợi khi các đệ tới thì biết. Không phải là người của Nhất Nguyên viện chúng ta, đi tới nơi đó sẽ có sự không thoải mái rất lớn.”
Đám người Cửu Thiên nhìn nhau, đều có vẻ mặt nghi hoặc.
Hàn Liên nói: “Vậy được, bây giờ đi xem thử.
Đại sư huynh cười nói: “Được, không thành vấn đề. Các đệ đợi ta một chút, ta lấy ít đồ ra, có thể khiến chúng ta nhanh chóng tới nơi đó.”
Nói xong, đại sư huynh xoay người trở về lấy đồ.
Không lâu sau, chỉ thấy đại sư huynh cầm một cái la bàn quay trở lại.
La bàn bằng đá cực lớn có thể cho hai người đứng lên, được đại sư huynh trực tiếp ném xuống đất.
Đại sư huynh khẽ mỉm cười, nói: “Cái này là thứ ta moi ra từ trong phủ đệ bỏ hoang đó. Có thể thông qua nó, trực tiếp đi tới đó. Nào nào, các đệ từng người lên một. Truyền canh kình vào thì có thể tới đó.”
Hàn Liên đi lên đầu tiên, sờ đông sờ tây. Sau đó truyền canh kình vào.
Trong nháy mắt, bóng dáng của Hàn Liên biến mất. Đại sư huynh bình tĩnh nói: “Quả nhiên vẫn có thể dùng, người tiếp theo.
“Cái này mà gọi là quả nhiên vẫn có thể dùng?”
Cửu Thiên toát mồ hôi lạnh nói.
Đại sư huynh nói: “Vốn chưa từng dùng, sư huynh cũng lấy ra thử thôi.”
Trong nháy mắt, Cửu Thiên, Sở Trực, Sở Chính đều có vẻ mặt kỳ quái. Vẫn may bọn họ không lên đầu tiên, suýt nữa trở thành vật thí nghiệm.
Ba người Sở Chính, Cửu Thiên, Sở Trực từng bước lên một.
Sau khi một luồng ánh sáng lóe qua, Cửu Thiên đi tới nơi xa lạ. Ngẩng đầu nhìn, trước mắt là một nơi rất rộng, có vô số khay vòng lơ lửng, giống như sao trời. Mà bọn họ đều đứng ở trên những cái bàn vòng.
Ánh sáng xung quanh vẫn thế, cúi đầu nhìn, chỉ thấy đám mây chim bay.
Cửu Thiên bỗng bị dọa giật mình, bọn họ chẳng lẽ ở trong không gian.
Đại sư huynh cũng truyền tới sau đó, Hàn Liên ở phía trước hét lên: “Đại sư huynh, nơi này là nơi rách nát gì thế. Huynh chắc chắn là phủ đệ bỏ hoang không? Sao đệ cảm thấy chúng ta ở trên trời?”
Đại sư huynh bình tĩnh nói: “Ai nói với đệ, phủ đệ nhất định là ở trên mặt đất. Nơi này vốn là một phủ đệ trên không hoàn chỉnh. Sau khi bị phá hỏng thì vỡ nát, biến thành như này. Các đệ nhìn cái bàn tròn cực lớn bên dưới, có giống sân chiến đấu tuyệt vời không.”
Mọi người cúi đầu nhìn, quả nhiên, ở đó có một cái bàn tròn cực lớn, tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
“Địa điểm không tồi, nhưng chúng ta có ưu thế gì?”
Hàn Liên hỏi tiếp.
Đại sư huynh cười nói: “Đệ tùy tiện dùng canh kình thử xem.
Hàn Liên nghe vậy giải phóng một tia canh kình, lập tức Hàn Liên cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ truyền vào trong đầu, khiến đầu của hắn ta đau nhói. “Đù mé, đây là cái gì?”
Đại sư huynh nói: “Cấm chế của phủ đệ đó. Chỉ cần sử dụng bất cứ lực lượng nào ở đây, đều sẽ chịu công kích như vậy của cấm chế.”
Cửu Thiên cũng thử, lập tức cảm nhận được cách thức công kích của cấm chế.
Sau đó, Cửu Thiên nghĩ thông cái gì đó, sửng sốt nói: “Cách thức công kích này sao lại có loại cảm giác như khi chúng ta tu luyện Nhất Nguyên Đạo Quyết?”
Đại sư huynh cười ha ha: “Không sai chính là như vậy, chỗ tốt chứ?”
Ngay lập tức, nụ cười của đám người Cửu Thiên cứng đờ trên mặt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất