CHƯƠNG 403
Trường kiếm cách đỉnh đầu Lạc Tinh một tấc thì dừng lại, kiếm khí chém đứt sợi tóc dài của hắn ta, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
“Nói!”
Viện trưởng vô cùng uy nghi nói. Trên người phóng thích ra khí thế đáng sợ, đè lên toàn thân của Lạc Tinh vang lên tiếng kêu răng rắc của xương cốt.
“Sơn mạch Kình Thiên, 500 dặm về phía Đông của núi Ngự Linh, vùng đất hoang vắng, dưới lòng đất 500 trượng có một phủ đệ. Là cường giả ma tu bán bộ Võ Tôn để lại, ta ở đó học được công pháp Huyết Ma công pháp của hắn.”
Lạc Tinh gần như nói ngắt từng chữ.
Thân Đồ sư tôn nhìn chằm chằm vào hai mắt của hắn ta. Chỉ cần trong đôi mắt của hắn ta có một chút dao động, lộ ra một chút không đúng, Chính Pháp Kiếm trong tay ông ta sẽ không do dự mà hạ xuống.
Sau đó, Thân Đồ sư tôn thu kiếm về, xoay đầu bình tĩnh nói: “Là nói thật.”
Viện trưởng khẽ gật đầu, Mộng Vân sư tôn ở bên cạnh nói: “Cho dù là vậy, Lạc Tinh ngươi tại sao không báo cáo. Lẽ nào ngươi lam tham võ kỹ ma tu? Phiêu Miểu viện không cho ngươi nhiều công pháp đủ mạnh hay sao?”
Mộng Vân sư tôn đau lòng cúi đầu, vỗ một chưởng đánh nát nửa cái bàn.
Lạc Tinh cúi đầu, không dám đáp lại.
Viện trưởng trầm tư hồi lâu, hỏi: “Nghe nói khoảng thời gian trước, trong học viện còn có một học viên tu luyện công pháp ma tu, bị đuổi khỏi học viện. Cô ta có quan hệ gì với cậu không?”
Lạc Tinh khựng lại rồi nói: “Viện trưởng là nói tới Tĩnh Như sư muội nhỉ. Khoảng thời gian trước, khi ta ở núi Giám Bảo, ngẫu nhiên gặp được Tĩnh Như sư muội. Muội ấy rất có hứng thú với ta, hai người vừa gặp như đã quen biết trước. Sau đó thì...
Nói tới đây, giọng nói của Lạc Tinh nhỏ lại.
Sắc mặt của ba vị sư tôn không thay đổi, loại chuyện này, ở trong học viện Võ Đạo, gần như nhìn thấy mỗi ngày.
Mộng Vân sư tôn nói: “Nói tiếp. Tiếp theo thì sao?”
Lạc Tinh nói: “Sau đó ta dưới sự cầu xin của Tĩnh Như sư muội tặng cho muội ấy một số đan dược gia tăng tu vi, còn cả một viên ngọc ta có được từ trong phủ đệ. Viên ngọc đó ẩn chứa một ít tà khí, bên trong có thể còn có một ít thủ đoạn nhỏ của ma tu. Ta lúc đó đã bắt đầu tu luyện Huyết Ma công pháp, cho nên những thủ đoạn nhỏ này vô dụng với ta, bên tặng cho muội ấy. Thiết nghĩ Tĩnh Như sư muội học được công pháp ma tu là thông qua viên ngọc đó.”
Mộng Vân nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi giỏi lắm Lạc Tinh, ngươi không chỉ tự mình lén học công pháp ma tu, còn gián tiếp hại Tĩnh Như sư muội của ngươi thật thảm. Thật sự là tội ác quá nặng! Ngươi và những ma tu chân chính kia, sợ rằng cũng không khác biệt.”
Viện trưởng hơi nhíu mày nói: “Một số đan dược, một viên tiểu ma châu thì có thể khiến thực lực của Tĩnh Như tăng nhanh như vậy sao?”
Khi viện trưởng suy nghĩ, Thân Đồ sư tôn ở bên cạnh nói: “Viện trưởng. Tôi thấy chuyện cấp bách bây giờ vẫn là tìm được phủ đệ đó rồi phong ấn, hoặc phá hủy nó, tránh hại thêm nhiều học viên.”
Viện trưởng thu lại tâm thần, gật đầu đồng ý: “Quả thật là vậy. Thân Đồ, ông lát nữa gọi đám Thượng Lân, chúng ta cùng đi một chuyến. Phá hủy phủ đệ đó, hoặc phong ấn lại.”
Xoay đầu lại, viện trưởng nhìn sang Mộng Vân nói: “Mộng Vân. Lạc Tinh dù sao cũng là học viên của viện bà, xử lý cậu ta như nào cũng vẫn là do bà quyết.”
Trong mắt Mộng Vân lóe lên tia hung ác, đứng dậy bước lên một bước, tát một cái vào mặt Lạc Tinh.
Mộng Vân lạnh lùng đưa ra cách trừng phạt với Lạc Tinh. Toàn thân Lạc Tinh co giật, hoàn toàn ngất đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất