CHƯƠNG 419
Tinh Uyên bình tĩnh trả lời: “Tôi đã làm trái với quy tắc tỷ thí. Dù ông muốn đánh muốn phạt gì tôi đều nhận. Nếu quả thật không được thì tôi sẽ vào núi Kình Thiên một năm, khai hoang giúp học viện. Nhưng chẳng ai bảo là không được đưa mắt trận của phân viện mình cho đệ từ, chẳng phải thế sao?”
Viện trưởng cứng họng, không thể nói gì thêm.
Ở bên dưới, khi Diêm Từ Vũ thả mắt trận, tất cả trận pháp ở Âm Dương viện được khởi động.
Trận pháp âm dương khổng lồ co lại, cuối cùng chỉ còn lại khoảng một trượng, sức mạnh màu bạc đánh vào người đại sư huynh.
Bất kể đại sư huynh là võ giả Nguyên Canh cảnh hay hắn ta có sức phòng ngự mạnh mẽ từ thổ chi lực, cũng chẳng thể bằng sức phòng ngự của trận pháp ở Âm Dương viện.
Nếu trận pháp bảo vệ cho phân viện lại chẳng thể tránh được một võ giả Nguyên Canh cảnh, vậy chẳng phải nói đùa hay sao.
Đại sư huynh bị âm dương khí đáng sợ đâm cho máu tươi đầm đìa, cả người đẫm máu.
Đại sư huynh lung lay, cố chống đỡ để không ngã xuống.
Đại sư huynh nhìn chòng chọc Diêm Từ Vũ, sau đó đặt hai tay xuống đất.
“Đại địa chi nộ!”
Diêm Từ Vũ thấy có gì đó không ổn, lại điều khiển trận pháp đánh về phía đại sư huynh.
Trong nháy mắt âm dương khí đáng sợ hóa thành một con thú dữ, nó húc bay đại sư huynh bắn ra đằng sau Cửu Thiên.
Bỗng nhiên Diêm Từ Vũ gầm lên, mặt đất rung chuyển, một chiếc gai nhọn vọt ra đâm vào người Diêm Từ Vũ.
Nhìn bằng mắt thường có thể thấy, cả người Diêm Từ Vũ toàn là vết thương, có thể nhận ra, chiêu thức của đại sư huynh cũng chẳng hiền lành gì, xém chút đã giết chết hån ta.
Diêm Từ Vũ vội vàng điều khiển trận pháp âm dương bao vây quanh người mình, từng luồng khí âm dương tinh khiết bắt đầu chữa trị cho hắn ta.
Nhìn vậy, mấy sư tôn cũng không thể nhìn được nữa.
“Đây mà là tỷ thí sao? Đây mà là giao lưu giữa học viên à? Lấy trận pháp của phân viện ra đánh nhau, vô liêm sỉ cũng vừa vừa thôi chứ.”
Thân Đồ sư tôn là người đầu tiên bắt đầu mắng chửi.
Ông ta nhìn chằm chằm Tinh Uyên, từ vô liêm sỉ ông ta nói để Tinh Uyên nghe thấy.
Từ khi Hoắc Sơn sư tôn bắt đầu nhìn thấy Cửu Thiên dùng Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết thì vẫn khiếp sợ chưa thôi.
Cho đến bây giờ, cuối cùng ông ta cũng tỉnh táo lại, từ từ nói: “Tinh Uyên. E rằng ông không thể làm sư tôn được nữa rồi. Chỉ vì một bảng xếp hạng mà ông không từ thủ đoạn.”
Tinh Uyên lạnh lùng nói: “Tôi có thể làm sư tôn nữa hay không, chẳng đến lượt ông nói.”
Huyền Chân sự tôn cũng lên tiếng: “Tinh Uyên. Ông làm quá rồi.
Tinh Uyên liếc Huyền Chân sư tôn với ánh mắt lạnh lùng: “Các ông và Phiêu Miểu viện lấy hai đánh một, còn nói tôi sao?”
Lúc này, tất cả các sư tôn đều lườm Tinh Uyên với ánh mắt tức giận. Viện trưởng nói to: “Thôi đủ rồi. Cứ xem nốt trận tỷ thí đi, việc này sau khi tỷ thí xong rồi nói sau”
Lúc bấy giờ tất cả các sư tôn khác mới tức giận im lặng.
Khóe miệng Tinh Uyên sư tôn nở nụ cười khinh bỉ: “Có đại trận ở đây, liệu có ai còn là đối thủ của Diêm Từ Vũ. Thắng thua đã sớm rõ ràng.”
Viện trưởng cười ẩn ý: “Ồ? Vậy sao? Tôi không nghĩ vậy đâu”
Bên dưới, sau khi cơ thể Diêm Từ Vũ được trận pháp hồi phục, nó dần lành lặn.
Đại trận ở Âm Dương viện ngưng tụ thiên địa chi lực và khí âm dương. Tuy kém cạnh kình của cường giả võ tôn, nhưng vẫn có tác dụng rất mạnh.
Dù là tấn công hay phòng ngự, kể cả hỗ trợ hồi phục hay tu hành nhanh hơn thì đều có tác dụng huyền bí.
Đừng nói đến đám người Cửu Thiên, mà ngay cả một vị sư tôn, hắn ta cũng dám đánh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất