CHƯƠNG 449
Pháp quyết chính là công pháp của luyện khí sĩ.
Giống như võ giả, cũng chia cấp bậc. Tên pháp quyết cũng vậy, pháp quyết nhân cấp, pháp quyết linh cấp, pháp quyết địa cấp, pháp quyết thiên cấp.
Trước khi tới học viện võ đạo, Cửu Thiên tu luyện Ngưng Khí Hóa Vật, Ngũ Hành Hóa Thú, pháp quyết như này đều thuộc pháp quyết nhân cấp của luyện khí sĩ, thậm chí linh cấp cũng chưa tới.
Chỉ có hai chiêu Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Trận và Thiên Địa Diệt Sát coi như là pháp quyết linh cấp, trừ cái đó ra, Cửu Thiên ở phương diện pháp quyết của luyện khí sĩ, không có gì nữa.
Nhưng thật ra như vậy cũng rất không tồi rồi.
Khác với võ kỹ của võ giả, pháp quyết của luyện khí sĩ mới thật sự hiếm có.
Bình thường đều là truyền miệng, sư phụ truyền cho đồ đệ, cha truyền cho con trai. Hiếm khi có sách bày ở trong lầu các.
Có thể nói, một quyển pháp quyết của luyện khí sĩ linh cấp bán ra, giá trị tuyệt đối sẽ hơn một quyển võ kỹ địa cấp sơ giai.
Hết cách, ai kêu luyện khí sĩ có thể tu luyện pháp quyết đều là người có tiền.
Cộng thêm số lượng luyện khí sĩ lại ít, vật hiếm thì quý, chính là đạo lý này.
Mà hiện nay, pháp quyết mà Ngô Tân truyền cho Cửu Thiên chắc chắn hơn linh cấp.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy từng đạo phù văn ấn ký huyền ảo truyền vào trong đầu hắn, những chữ tối nghĩa khó hiểu, trận pháp giống như dòng chảy hình thành ở trong đầu hắn.
Cuối cùng một bộ pháp quyết hoàn chỉnh chui vào trong đầu hắn, ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được canh khí toàn thân của hắn bắt đầu có thay đổi.
Lực lượng thiên địa xung quanh giống như điên cuồng, chuyển hóa thành những luồng lực lượng u ám quanh quẩn ở trong tay hắn.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy đầu óc của mình vô cùng đau, loại đau đớn này giống như có ai lấy đầu nhọn, đâm vào đầu của hắn, sau đó liều mạng day lắc.
“Ngưng thần nín thở, nhịn đau, nhìn rõ pháp quyết!”
Giọng nói của Ngô Tân giống như một tia chớp vang lên đầu của Cửu Thiên.
Ngay lập tức, tâm thần của Cửu Thiên hơi trấn định lại, loại bỏ mọi tạp niệm, liều mạng nhìn rõ công pháp trong đầu.
Dần dần, đau đớn giảm bớt. Mỗi khi Cửu Thiên nhìn rõ một chữ, đọc hiểu một câu, đau đớn sẽ giảm đi vài phần.
Khi Cửu Thiên đọc xong hết bộ pháp quyết này, đau đớn lập tức biến mất, thay vào đó là một sự thanh mát, từ trong đầu của hắn chảy vào tứ chi kinh mạch, loại cảm giác sung sướng này vô cùng mất hồn, sướng từ trong xương truyền ra, giống như lên trời.
Một lúc sau, Cửu Thiên mới đi ra khỏi sự sung sướng này.
Chẳng trách người ta nói, một khi đắc đạo, trà không màng, cơm không thèm, buổi tối chết cũng được, quả nhiên là có đạo lý.
Ngô Tân luôn nhìn biểu hiện của Cửu Thiên, không tới nửa canh giờ, Cửu Thiên đã nhịn được cơn đau, đọc hết bản công pháp thứ nhất, thành tích như này cho dù sư phụ có hà khắc hơn nữa cũng sẽ cảm thấy hài lòng.
Lúc đầu khi bản thân ông ta tu luyện bộ công pháp này đã tốn tròn một ngày.
Cửu Thiên từ từ mở mắt ra, trong đôi mắt của hắn lúc này vậy mà thấp thoáng kèm theo một tầng ánh sáng màu bạc.
Sau đó, ánh sáng mới thu liễm lại, đồng tử của Cửu Thiên bỗng co rút, khen thành tiếng: “Công pháp thật kỳ diệu. Vậy mà là có thể ra tay với thần hồn của con người, đáng sợ, mạnh mẽ”
Đọc xong một bản, Cửu Thiên đã có nhận thức đại khái về pháp quyết này.
Pháp quyết này tên là Đoạt Hồn.
Có hiệu quả chấn nhiếp tâm hồn của con người, đoạt thần trí của con người, diệt linh thức của con người.
Luyện sâu hơn, phất tay một cái có thể đoạt đi tính mạng của người khác. Công pháp này khác với các pháp quyết khác, ít cần lực lượng thiện địa, chỉ dựa vào lực lượng của bản thân.
pháp quyết thất truyền. Có điều bắt đầu từ ngày hôm nay, công pháp này sẽ phát dương quang đại ở trong tay con.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất