CHƯƠNG 456
Trận pháp nhanh chóng lan rộng ra bên ngoài, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy bị một cơn gió ập vào mặt. Rất nhanh sau đó, Trận pháp Âm Dương bao phủ cả Thành phố Long Cửu.
Việc trận pháp của Âm Dương viện lại bao phủ cả Thành phố Long Cửu không phải vấn đề quá nghiêm trọng. Chỉ dựa vào trận pháp này cũng không đủ để ngăn cản cao thủ nguyên canh cảnh của Huyết Sát môn.
Dù sao sức mạnh hiện nay của trận pháp không bằng lúc nó ở Âm Dương viện.
Điều quan trọng là phải xem tiếp theo Cửu Long Huyền Cung Tháp sẽ sắp xếp trận pháp Cửu Cung Thiết Huyền như thế nào.
Họ thấy Cửu Long Huyền Cung Tháp dùng canh khí của Cửu Thiên để phóng ra vô số sợi tơ, những sợi tơ này chạm vào mảnh sắt đằng trước. Ngay lập tức mảnh sắt kia như bị hòa tan, nó hóa thành chất lỏng, lóe lên ánh sáng trong suốt, rồi thẩm thấu xuống nền đất. Ngay sau đó, hoa văn của Trận pháp Âm Dương lan ra bên ngoài.
Cửu Thiên có thể cảm thấy loại sắt này như biến thành những sợi canh kình, tạo thành kinh mạch cho Trận pháp Âm Dương, nó cũng có thể hóa thành chất lỏng như sắt, chảy về Thành phố Long Cửu.
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa sắp xếp xong trận pháp, vừa nói: “Trận pháp Cửu Cung Thiết Huyền. Cốt lõi của nó là sắt, sắt cũng có thể khiến trận pháp vững chắc hơn. Người phá trận sẽ bị tinh hoa của sắt phản lại đòn tấn công. Phóng trận pháp, có cực kim chi lực đoạt thiên địa. Trận pháp thành công, có vĩnh cố chi lực ngưng đại địa. Trận pháp bắt đầu, nhận được gấp đôi ngũ hành chi lực, thêm sấm sét giúp đỡ, có thể hình thành trận pháp khổng lồ.”
Cửu Thiên im lặng lắng nghe. Có vẻ như trận pháp này rất lợi hại.
Nhưng chẳng qua tại sao lúc Cửu Long Huyền Cung Tháp hòa tan sắt, hắn lại tốn nhiều canh khí như vậy.
Cửu Thiên nhanh chóng cảm thấy hơi thu không đủ chi.
Vậy nên Cửu Thiên lập tức ngồi khoanh chân xuống đất, tư thế ngũ tâm hướng thiên, liều mạng hấp thu thiên địa chi lực.
Cửu Long Huyền Cung Tháp vẫn đang giải thích với Cửu Thiên cách chế tạo và sử dụng trận pháp. Cửu Thiên vừa nghe vừa vẫn chuyển canh khí, như đang tu hành
cường độ cao.
Phía Cửu Thiên đang liều mạng hòa tan sắt thì ở bên ngoài, toàn bộ Thành phố Long Cửu cũng đang rối loạn.
“Lấy sắt, lấy hết sắt đi. Bà Trương, nhà bà có sắt không. Cái gì làm bằng sắt cũng được, chúng tôi sẽ mua với giá cao. Ba cân một đồng bạc, giá như thế được chưa. Nhanh bán cho tôi đi!”
“Cái gì? Sắt cũng có đáng giá vậy sao? Nhà tôi còn một cái cuốc sắt, búa sắt, để tôi lấy cho các anh. Ba đứa nhỏ, mang cả nòi sắt nhà chúng ta đến đây, đập nồi bán såt!"
“Nhị Cẩu Tử, chẳng phải nhà anh cũng có một cây cột sắt sao, bán cho tôi đi!”
“Bán cái đầu anh, cây cột đó là của anh tôi. Tuy nhiên anh chắc chắn muốn mua sao? Ba cân một đồng bạc? Đồ của anh tôi có vẻ đáng giá đấy!”
Đủ tiếng gào thét vang lên khắp đường lớn ngõ nhỏ.
Nhà họ Cửu thu mua sắt trên diện rộng khiến cho rất nhiều người tại Thành phố Long Cửu cười rách cả miệng.
Có vài thương nhân lại quan sát, không biết nhà họ Cửu đang làm gì? Buôn bán sắt sao? Không thể nào!
Thời buổi này, buôn bán sắt còn chẳng có giá bằng buôn dược liệu.
Tất cả những cửa hàng vũ khí đều bị quét sạch, con cháu nhà họ Cửu như châu chấu quét qua, vơ vét hết những thứ bằng sắt.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài cách Thành phố Long Cửu hàng nghìn dặm.
Hơn mười người đàn ông mặc huyết y đi lên đỉnh một ngọn núi.
Họ nhìn về phía thành phố Long Cửu cách đó rất xa.
Người đàn ông dẫn đầu lên tiếng: “Cửu Thiên nhà họ Cửu tại thành phố Long Cửu. Dám giết người của Huyết Sát Môn chúng ta, quả đúng là chán sống, mong thành phố Long Cửu là một thành phố giàu có, tôi không muốn đi một chuyến trắng tay.
“Tối đa là hai ngày, lão đại!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất