CHƯƠNG 505
Sắc mặt Tiếu Nhi lúc đỏ lúc trắng, Cửu Thiên bộc phát ra sức chiến đấu quả thực đã đánh vào mặt của cô ta, hơn nữa còn tát một cú thật mạnh nữa.
Cửu Thiên liếc nhìn xung quanh và nói: “Còn người nào muốn thử một chút nữa không?”
Nhất thời, mọi người theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Cửu Thiên đi đến bên cạnh Tiếu Nhi, thản nhiên nói: “Chỉ cần đứng ở bên cạnh tôi là được. Cô đi xa quá, tôi không thể bảo vệ được cô đâu.”
Tiếu Nhi không dám nói lời nào, trong thế giới này, thực lực chính là tất cả.
Ánh mắt nhìn Cửu Thiên của Tiểu Nhi có chút dao động, không ai biết sóng to gió lớn đang dâng trào trong lòng cô ta.
Đám người Ngao Sáng bị đánh gục nên trực tiếp bị loại ra khỏi trận pháp.
Những người còn lại thì ngươi nhìn ta, ta nhìn người. Sau khi quan sát lẫn nhau một lúc, một người trong số họ hét lớn: “Chúng ta cùng tiến lên, xử lý anh ta trước.”
Thật không may, tiếng hét của hắn ta không nhận được sự tán thành của những người khác.
Cửu Thiên quay đầu nhìn người vừa lên tiếng, không nhúc nhích.
Ánh mắt khẽ động, Thần Hồn Chi Lực trong cơ thể dâng trào, một tia sáng nhàn nhạt lóe lên.
Người nọ trực tiếp ngã xuống đất bất tỉnh. Tình huống kỳ lạ như vậy khiến những người khác sợ hãi đến mức không dám động đậy.
Cửu Thiên cũng không nhiều lời, chỉ nhìn lướt qua toàn bộ những người có mặt ở đây.
Ánh mắt của hắn giống như một lưỡi đao sắc bén, từng chỗ lướt qua, không người nào dám đối diện với ánh mắt của hắn.
Khẽ hừ một tiếng, Cửu Thiên thản nhiên nói: “Tôi chỉ muốn hai chỗ thôi. Những chỗ khác, các người muốn làm gì thì làm. Chỉ cần đừng chọc đến tôi thì tôi sẽ không ra tay.”
Không ít người nhất thời thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần hai chỗ thôi, cũng được, không sao cả.
Theo quan điểm của bọn họ, Cửu Thiên quả thực có thể tự mình đánh bại tất cả.
Nếu chỉ cần hai vị trí trong số mười vị trí thì sẽ còn dư lại tám chỗ trống.
Lúc này, một đám người bắt đầu nhìn những người xung quanh, ai cũng có thể trở thành kẻ thù của mình.
Trong chốc lát, hỗn chiến bắt đầu, canh kình bay lượn.
Cửu Thiên dẫn Tiếu Nhi đi đến một góc khuất để không bị ảnh hưởng bởi canh kình.
Cửu Thiên yên lặng quan sát, tu vi của những người này cũng không tệ. Nhưng chiêu thức lại giống với tên Mã Lục kia, yếu ớt vô lực, nhìn bên ngoài thì đẹp mắt, nhưng hiệu quả thực tế lại cực kỳ kém.
Loại chiến đấu này nếu ở trong học viện võ đạo thì nhất định sẽ bị đệ tử của học viện võ đạo đánh cho ra bã.
Cửu Thiên không hiểu tại sao một số người lại thích luyện tập những chiêu thức võ thuật vô dụng như vậy.
Dựa vào năng lực lý giải của hắn, Cửu Thiên không hiểu được ý nghĩa của những chiêu thức hoa lệ này đối với mấy quý công tử kia.
Một đám người chiến đấu rất kịch liệt, thậm chí còn có người đang chiến đấu nhưng không đánh lại, cố gắng dẫn cuộc chiến đến chỗ Cửu Thiên, ý muốn nhờ Cửu Thiên ra tay giúp đỡ.
Đối với chuyện này, phản ứng của Cửu Thiên chỉ là dùng một cú đấm đánh bay họ.
Bất cứ ai đến gần hắn trong vòng ba trượng thì đều bị giết chết không chút thương tiếc.
Sau đó, không người nào dám bén mảng đến gần hắn nữa.
Tiếu Nhi vẫn luôn đứng bên cạnh quan sát, cô ta có lẽ là người thoải mái nhất ở đây.
Chỉ là tâm trí hiện tại của Tiểu Nhi không đặt trên người những kẻ đang chiến đấu kia, ngược lại đang nhìn chằm chằm Cửu Thiên.
“Này, đầu gỗ lạnh lùng. Anh từ đâu đến? Trong nhà còn có những ai? Có hứng thú an cư lạc nghiệp trong thành Đông Hoa không?”
Tiếu Nhi giật nhẹ vạt áo của Cửu Thiên, lên tiếng hỏi.
Tôi có thể giới thiệu một chức vị rất tuyệt cho anh, không tệ hơn chức tuần tra sứ đâu. Anh có muốn suy nghĩ một chút về nó không, dù sao con người đều muốn đi đến chỗ cao mà.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất