CHƯƠNG 516
Chỗ đó, mã phu cũng đã từng nghe nói đến, nghe nói sương phòng kém cỏi nhất, cũng phải có tài sản hơn mười vạn kim tệ mới có thể vào được.
Lợi nhuận cả đời hắn ta cũng không được nhiều như vậy!
Xe vừa mới quay đầu, một nữ tử ở bên ngoài xe đột ngột kêu lên: “Cậu Hàn, người đừng bỏ ta lại mà!”
Cửu Thiên liếc nhìn ra ngoài, bất ngờ phát hiện là cô gái có qua lại với Hàn Liên.
Hàn Liên vén rèm xe lên, nói với cô gái kia: “Xin lỗi. Tự nàng quay về đi. Trong xe không ngồi được nữa rồi.”
Nói xong, Hàn Liên lại thản nhiên ngồi về lại, trên mặt không chút áy náy, giống như chuyện này rất đương nhiên.
Cửu Thiên nói: “Sư huynh Hàn Liên, hai người có mâu thuẫn?”
Hàn Liên kinh ngạc nói: “Mâu thuẫn, mâu thuẫn gì. Quan hệ của chúng ta rất tốt đó!”
“Vậy vì sao không cho nàng ta lên xe?”
Hàn Liên nói: “Tại sao phải cho nàng ta lên. Chẳng qua là một người phụ nữ nhìn trúng tiền tài và địa vị của ta mà thôi. Theo cách nói của cha ta, đối với loại phụ nữ thực tế này, phải dùng phương pháp thực tế. Quá cưng chiều nàng ta, nàng ta sẽ không rõ ràng thân phận của mình. Bây giờ nàng ta vẫn chưa có tư cách ngồi cùng với chúng ta.”
Cửu Thiên mỉm cười, sư huynh Hàn Liên nhìn có vẻ tùy tiện, kỳ thật cũng có suy nghĩ của riêng mình.
Đối với lý luận này của sư huynh Hàn Liên, Cửu Thiên cũng không biết đúng hay sai.
Nhưng mà nghe qua, cũng rất có lý.
Xe ngựa chạy ầm ầm về hương viên Bát Phương, vừa mới đến cửa viện.
Cửu Thiên đã nhìn thấy quản sự Trần Chính và Liễu Sam đứng ở cửa.
“Ha ha, cậu Cửu Thiên, người về rồi. Ta đã nói mà, cậu Cửu Thiên tu vi cao thâm, có thể lăn lộn đến cao thủ đứng đầu học viện Võ Đạo, lấy chức vị Tuần Tra Sứ, chính là chuyện dễ như trở bàn tay.
Cửu Thiên và Hàn Liên xuống xe ngựa, ném cho mã phu một miếng kim tệ, lập tức làm mã phu thiên ân vạn tạ.
Trần Chính bước lên khom người với Cửu Thiên, so với ngày hôm qua, Trần Chính bây giờ thoạt nhìn khiêm tốn hơn nhiều.
Liễu Sam cũng có vẻ nhiệt tình, trong mắt còn có cả sùng bái.
Cửu Thiên nói: “Tin tức nhanh như vậy đã đến tai mấy người?”
Trần Chính nói: “Bát Phương gia tộc chúng ta, là dựa vào tin tức mà kiếm ăn. Nếu như tin tức không biết nhanh, chúng ta cũng sẽ không tồn tại thời gian dài như vậy. Cậu Cửu Thiên xin mời, chúng ta đổi cho ngươi căn phòng khác. Tin rằng ngài nhất định sẽ hài lòng.”
Hàn Liên cười ha ha nói: “Thế mà còn được đổi phòng. Đãi ngộ tốt nha!”
Đang nói, bên ngoài phố năm sáu chiếc xe người cũng dần dần đến.
Cửu Thiên quay đầu nhìn, chỉ thấy rất xe, một bóng người rất quen thuộc được người đỡ xuống xe ngựa.
Rất nhanh, một ông cụ mang theo một đám nô bộc, còn mang theo một người trẻ tuổi đến trước mặt Cửu Thiên.
Nhìn kỹ lại, Cửu Thiên nhất thời nhận ra người này không phải là Mã Lục bị hắn và sư huynh Hàn Liên đánh sao.
Ông cụ khom người nói: “Cậu Cửu Thiên, ta là phụ thân của Mã Lục, Mã Đào. Con trẻ cuồng vọng, nghe nói đắc tội với cậu Cửu Thiên và cậu Hàn Liên, ta đặc biệt dẫn nó đến bồi tội. Nghịch tử, còn không nhanh chóng bồi tội với cậu Cửu Thiên!”
Mã Lục nức nở nói: “Cậu Cửu Thiên, là tôi sai rồi. Tôi không dám nữa. Cậu bỏ qua cho tôi đi!”
Cửu Thiên bình tĩnh, ngược lại Hàn Liên bên cạnh bước lên mấy bước đụng đúng chân Mã Lục: “Chuyện gì thế, sư đệ Cửu Thiên, đệ đánh gãy?”
Mã Đào bói: “Không, là ta đánh gãy. Ài, chỉ hy vọng cậu Cửu Thiên nguôi giận.”
Cửu Thiên chậm rãi nói: “Một chút tranh chấp mà thôi. Việc nhỏ, không ngại.”
Mã Đào thở phào một hơi nói: “Cậu Cửu Thiên khoan hồng độ lượng như thế, nhà họ Mã nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng. Mấy xe đằng sau đều là quà tặng nhận lỗi với cậu Cửu. Hy vọng cậu Cửu có thể nhận lấy. Chúng tôi cáo từ trước.”
Hàn Liên cười nói: “Không, đây chỉ là hiện thực mà thôi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất