CHƯƠNG 541
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Vũ Hoàng Yến lại đầy ý cười.
Cửu Thiên không nói gì thêm, lập tức đi về phía Hàn Liên sư huynh. Vũ Hoàng Yến hạ giọng nói: "Giết hết tất cả!"
Hắc ảnh chớp động, những con rối ma hồn lập tức bắt đầu giết chóc.
Phàm là những võ giả Huyết Sát Môn có hai tròng mắt đỏ máu có thể nhìn thấy con rối ma hồn, tâm thần đều bị thu hút, sức chiến đấu mười phần không ngơi nghỉ phút nào.
Bọn họ không giống với Cửu Thiên, có thần hữu lực thần hồn hộ thân, lại từng luyện Đoạt hồn pháp quyết, không dễ bị mê hoặc.
Nhóm người này một khi bị con rối ma hồn đến gần, tâm thần lập tức rơi vào ảo giác, mắt dại ra, ánh sáng trong mắt mất hết, thẳng cho đến khi bị con rối ma hồn đông thành khối băng.
Bị đóng băng từ trong nội tạng, sức sống bị cướp đoạt, cuối cùng hóa thành một đống băng vụn.
"Hàn Liên sư huynh!"
Cửu Thiên đi tới khoảng cách cách Hàn Liên sư huynh năm bước chân.
Đứng xa xa nhìn thân hình như thú, ánh mắt đỏ máu của Hàn Liên sư huynh, lúc này Cửu Thiên nhất thời không dám trực tiếp tới gần.
Hắn nghe nói qua công pháp sẽ khiến người ta mất đi thần trí này, thậm chí chính hắn cũng biết không ít những đan dược có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực lên, nhưng lại có thể trở nên điên cuồng.
Thử gọi một tiếng, Hàn Liên sư huynh ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phái Cửu Thiên. Trên tay hắn ta Sẹo Máu đã hoàn toàn bị chết, chết đến không thể chết được nữa.
Máu tươi chảy đầy đất, Hàn Liên sư huynh trên người cũng đầy máu.
Từ trong yết hầu phát ra tiếng nức nở, Hàn Liên sư huynh chợt lao về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên hoảng sợ, lập tức dựng Vô Phong trọng kiếm dựng lên trước người.
Tốc độ của Hàn Liên sư huynh cũng nhanh đến đáng sợ, ngay cả Cửu Thiên cũng không thấy rõ động tác của hắn ta.
Đột nhiên, Hàn Liên sư huynh đứng ngay trước mặt Cửu Thiên, ngoài dự đoán mà không tấn công.
Huyết quang trong mắt lập lòe, từ trong yết hầu của Hàn Liên sư huynh chợt phát ra âm thanh khàn khàn: "Cửu... Thiên... Sư đệ."
Cửu Thiên gật gật đầu nói: "Là đệ, Hàn Liên sư huynh, huynh còn nhận ra đệ không?"
Huyết quang trong mắt Hàn Liên sư huynh rốt cuộc cũng biến mất, chợt phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn ta giống như bóng cao su bị xì hơi, xụi lơ dưới mặt đất.
Hùng hùng hổ hổ, Hàn Liên nói: "Mau, mau dẫn huynh đi. Cảm giác này thật sự rất khó tiếp nhận."
Cửu Thiên không nói hai lời, trực tiếp cõng Hàn Liên sư huynh lên.
Vũ Hoàng Yến nhẹ nhàng vung tay lên, thu phục tất cả con rối ma của võ giả Huyết Sát Môn, sau đó nhanh chóng đuổi theo bước chân Cửu Thiên.
Cửu Thiên nhanh bước chân chạy ra khỏi khu phố yên tĩnh này.
Phut!
Một tiếng vang rất nhỏ từ bên tai truyền đến, Cử Thiên cảm giác mình như xuyên qua thứ gì đó.
Quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy đường phố sau lưng thế mà yên tĩnh ôn hòa, đã không còn nhìn thấy bất kỳ thi thể nào cả.
Cửu Thiên hơi hơi ngẩn ra một chút, rồi sau đó hắn phát hiện một âm thanh thanh thúy truyền đến, là một khối thông kính ẩn trong góc đường mà mắt thường khó có thể phát hiện, giờ phút này mặt kính vỡ vụn, vô số vết nứt xuất hiện.
Đường phố trước mặt, cũng như bị ai đó kéo màn che ra, lộ ra chân tướng.
Vô số thi thể nằm ở giữa, tức khắc, liền nghe được tiếng hô kinh ngạc từ phố khác vang lên.
"A! Giết người rồi!"
Thì ra nhóm người này chính là dùng cách này quang minh chính đại giết người cướp của trong thành.
Cửu Thiên thầm mắng trong lòng, quả nhiên là kiến thức của hắn còn hạn hẹp. Một thông kính bé tí, thế mà có tác dụng lớn như vậy. Sau này có cơ hội, hắn nhất định cũng phải chế tạo mấy cái.
Hàn Liên sư huynh trên lưng không ngừng ho ra máu tươi, trong miệng còn không ngừng chửi mắng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất