Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 559 

Khói trắng không ngừng bốc lên từ giữa sàn đấu, che khuất tầm nhìn của nhiều người. 

Trong màn sương dày đặc, âm thanh giao chiến của Cửu Thiên cùng Quan Hán không ngừng vang lên. 

Màu đỏ như lửa và màu xanh lam không ngừng va chạm vào nhau, mỗi một lần va chạm đều có thể làm vỡ tung một hố sâu trên võ đài. 

Tăng Bàn Tử đang ngồi dưới khán đài đã sớm không nói lời nào, để mặc cho hai người tàn phá lẫn nhau. Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của ông ta, dường như loại chuyện này cũng không phải xảy ra lần đầu. 

Những khán giả có thực lực hơi mạnh một chút còn có thể nhìn rõ trận chiến cấp tốc trên đài, trong khi những người yếu hơn thì hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Quan Hán và Cửu Thiên đầu cả. 

Sắc mặt của Hàn Liên có chút khẩn trương, hắn ta cũng biết rõ thực lực của Cửu Thiên là dựa vào đan dược để cưỡng ép tăng lên, so với tu luyện chính thống vẫn còn có chút chênh lệch. Loại chiến đấu tiêu hao này chỉ sợ sẽ không thể chịu đựng nổi. 

Đúng như dự đoán, ngay khi Hàn Liên sư huynh đang lo lắng cho Cửu Thiên thì trên đài lại xuất hiện một tiếng va chạm nữa. Âm thanh va chạm lần này còn rõ ràng hơn trước rất nhiều, cả võ đài đều rung chuyển kịch liệt. 

Bóng người của Cửu Thiên và Quan Hán xuất hiện. Một người lộ vẻ tức giận, một người bị thương khắp người. 

Cửu Thiên chính là người bị thương toàn thân, dùng trọng kiếm chống đỡ trên mặt đất, vết thương khắp người sâu đến có thể nhìn thấy xương cốt. 

Chỉ là miệng vết thương không chảy máu, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra vết thương đã bị băng tinh đông cứng lại hoàn toàn. 

Sự tức giận trên khuôn mặt của Quan Hán là do vết lõm xuất hiện trên gò má của hắn ta. 

Chiêu thức của Cửu Thiên cũng không tạo ra nhiều tổn thương cho hắn ta, nhưng lại đánh vào mặt Quan Hán. 

“Cửu Thiên, anh cũng gan thật đấy!” 

Quan Hán lạnh lùng nói. 

Không nhận ra hắn ta lại là một người yêu cái đẹp. 

Cửu Thiên tăng tốc vận chuyển canh khí trong cơ thể mình, Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng bắt đầu trợ giúp chữa trị thương thế, lập tức khí thế trên người lại chấn động một lần nữa. Những vết thương trên bề mặt cơ thể cũng bắt đầu lành lại nhanh chóng. 

Quan Hán cũng có chút ngạc nhiên với tốc độ khôi phục và độ dẻo dai của canh kình của Cửu Thiên. 

Đó quả thực là canh kình mạnh mẽ và dẻo dai nhất mà hắn ta từng thấy qua trong đời, không thể đánh vỡ, cũng không thể tiêu tan, thậm chí tốc độ khôi phục còn rất nhanh. 

Nhìn thấy khuôn mặt của mình có chút tổn hại, Quan Hán dứt khoát bắt đầu sử dụng sát chiêu, không dây dưa với Cửu Thiên nữa, định phải giết chết hắn trong vòng một chiêu. 

Băng kiếm xuất hiện từ trong tay áo, lần này, không còn dùng canh kình ngưng tụ thành kiếm mà là thanh trường kiếm thêu mãng xà. 

Nhìn về Cửu Thiên, Quan Hán nói: “Cửu Thiên, có thể chết dưới thanh kiếm này cũng là vinh hạnh của cậu. Nhớ kỹ tên của nó, kiếm này được đặt tên là Thôn Linh!” 

Nói xong, Quan Hán dồn hết toàn canh kình vào thanh kiếm Thôn Linh. 

Mắt thường có thể thấy được, con mãng xà trên thân kiếm Thôn Linh đã sống lại. 

Cửu Thiên thẳng lưng, nhìn chằm chằm Thôn Linh kiếm của Quan Hán. 

Chỉ nghe thấy Cửu Long Huyền Cung Tháp trong cơ thể gào lên: “Thứ tốt nha, chủ nhân vĩ đại, mau đoạt thanh kiếm của hắn ta, đoạt nó đi” 

Cửu Thiên thầm mắng một câu: “Cái này phải thắng mới đoạt được!” 

Đột nhiên, băng tuyết bay xuống từ khắp nơi. 

Không biết vì sao, một trận tuyết nhẹ rơi trên không trung. 

Quan Hán vung kiếm ra, con cự mãng trong chớp mắt hợp nhất với con băng tinh giao ở phía sau, lao thẳng về phía Cửu Thiên. 

Lúc này, Cửu Thiên chỉ nâng trọng kiếm Vô Phong lên, canh khí trong cơ thể điên cuồng lưu chuyển! 

Chống đỡ, chống đỡ! 

Bùm! 

Cự mãng nuốt chửng bóng dáng của Cửu Thiên, Quan Hán nở một nụ cười. 

“Một chiêu là giải quyết xong, chỉ là con kiến cỏn con mà cũng muốn rung voi à, thật ấu trĩ!” 

Nhẹ giọng nói, ánh mắt của Quan Hán nhìn về phía chuôi kiếm Thôn Linh, hắn ta đang chờ Thôn Linh kiếm mang tinh huyết của Cửu Thiên trở về. 

Không sai, hắn ta là Ma Tu. Nhưng cũng không phải là Ma Tu theo danh nghĩa chính thống, hắn ta chỉ có thanh kiếm của Ma Tu, có thể nuốt chửng tinh huyết của người 

vừa chết để dùng cho chính mình, dùng nó để tăng cao tu vi của bản thân. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao dù hắn ta còn trẻ tuổi nhưng lại có thể luyện đến cảnh giới cao thâm đến vậy. 

Nhưng đợi một hồi lâu, Thôn Linh kiếm vẫn không có chút phản ứng nào. 

Quan Hán cau mày nhìn về phía Cửu Thiên, chỉ thấy Cửu Thiên lúc này đang lảo đảo đứng lên. 

Quan Hán nhất thời cau mày, lớn tiếng mắng: “Cậu đúng là một con gián giết hoài không chết.” 

Vừa nói, kiếm quang lại xuất ra. 

Băng Tuyết Song Long Kiếm! 

Canh kình hóa thành gió, hai luồng lốc xoáy cực lớn lại đánh vào người Cửu Thiên một lần nữa. 

eyJpdiI6InJFSHlTaXZabjE1eWptTkNtbHByZFE9PSIsInZhbHVlIjoidjlxMU9jM24rS2FsXC92c2tpNUtsaDQrZWNkamV6V0VQTWpjeHp0NzNxS3dOZ1M0R2t1T3hVdjRORHJEUDc4c2IxbTV6bGJqSEZMSEJOeUVmZ2FRc2FaR1wvdkRVbndPOVJEN3h0V25OMkpDTXRLRExPZTdKTnpxamVxYTVNcjBKNWorUEh1UlpSZFRsa3RaRGlkZXBtVDV5Z1wvbE1uYXlJaDhjU1RDMWRzbDdsd2YwMkRETHBkTncrWW9hNTY4Z2M3QTBhKzJTdTYxWlB4VzUyYlNvSTNGQlVmXC92V2w1M2R4bGZlUVd4XC9oN0lMNGZnZ2dYRnJzVnlib1hGMzV3djRRR1pLQkZtcFwvYXZ3WlgzVUd1V2dKWjAzY1hmVEp3U3dcL3U1eDJTTTZXTVpnPSIsIm1hYyI6IjA5ODliYWIxODIyYmJmZjU0YzAxNGIwYjcyYjllZDViZjliNTY5OGEyNzMxOWJiNmMwZmM3ZGU3ZGZmZjk4NzAifQ==
eyJpdiI6ImVzNWZvWWdKQkZ4Wm5qb3NlVWZBZHc9PSIsInZhbHVlIjoidWkzZERMam5YTXVXZE5LWEFnaWZWQ1wvU2JLeEZDS3U5anNneG1QZXpHcFZnRXVsZ05JOWtTdXdxMW5pY2NtTUZrdlhZc3Z0ZFF4N1dGXC9uREZzeG1RQlIxUEx2RVwvNm1UNHZzZ29UXC9JaTF5b2hCc0FFNENDOFwvdjRMNkZhNnZSUEFMUEtXM0d0UktPQm1JVzR1NE1MdWNqZ0V5UVA0K3lcL3ZmY0xYYU1RY0dUNkRTSE1kbmcxTXZuYXdOWWxpSXczU0Z6MFFsRkk2UFZua1ZMK0xxZXFsendlZXk5K1cwaldJZE9cLytHMDhnQ1M3Qk44ZVJZYmJVM3NkU3c3WU8zYmlaVEt1Sm1hUytGVnVFV0ttWXIwSUs1OURkV3dkbGJGNm5YRFdNOE4wK29cL0lqUFBMOWlwMHlcL2NQd0hiR1NyMjNaVmtGSHNiM0lIM2g3TWkzMitrc1owQkFid1JPbytmSmFsUG1iV2k4VmZhK0Y2U0l6VDRwTHF1VW4rdWJPdVA1cmpMbGNBSzBIZE85Rjd6NlgyRzdjYVRNbWZEVUtwZmo5TWg4eHhtdjBZNlwvZ2dGUVM5Z3ZjSHlVVldCbHl4emlzazVQQm9XMks4U3loZFNqaW9zWlEzbjFSalhDeXhGK1d0MmpYN0RnelBJTWRNWktReE9tMDdYc1FyZ3V0amtobUxhWEJXMEtzTVJRM0N1WjZQNTZWODh4Nk9hb2FmU2x0ZG5ZMmx1eTlBNzBOVVJhUUtlNDZQa0lYd3h4KzVRdUxPaE9Ec3pac0tNZnZcL1wvTVdoVW45aDRWMnlXWFdNQmtxTDhyRHhkVEs4Z3REclZLeHZ1V2wwXC94bkxJckxOUU82cTFPUWlmTW9ORmNjRDJueHh6d0RiVnBPSGNyMzlObEIzWUxTaU5PamtEZ1pxMnI4dUJCVzZaNmViZXh4SmpIODdZWDRoc3BPTnBXaUhaOUN5eGF5QVJTT0pQdkR3OU83TmNtbmNyVUFUQ2JTd0x4MjlHK0l1UVBUNmNkR2p0RVRIeTlPT2VvQmNGU1NIYmtVYVhEXC9Bb0J3anpmNXhSVmlkWUVuTUs0MHJydGJ5MENJVmUybE01d3V1RjJNZVVqIiwibWFjIjoiNGY5NzE2Y2Y5ZWVmYmY2NTc2YTI4MmVkOTE5ZDEyMzAyZGY3YmMxY2Q2ZjYxYWI1ZTM5YzVjZGY5MDhiY2MwZiJ9

Tuy nhiên, muốn thắng hắn cũng không dễ dàng như vậy!

Ads
';
Advertisement