Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 561 

Toàn thân Quan Hán run lên vì tức giận, oán độc trong mắt dường như sắp chảy ra nước mủ. 

Thở hổn hển, Quan Hán lúc này cũng sắp rơi vào trạng thái cạn kiệt canh kình, lấy từ trong ngực áo ra một viên đan dược. Ở ngay trước mặt mọi người, Quan Hán nhét viên đan dược vào trong miệng. 

“Cửu Thiên, không phải chỉ có cậu mới có đan dược đâu!” 

Vừa nói, vết thương trên mặt Quan Hán bắt đầu nhanh chóng hồi phục. 

Cửu Thiên chỉ nhìn lướt qua tốc độ hồi phục thương thế của Quan Hán thì đại khái có thể phán đoán được đan dược mà Quan Hán dùng có lẽ là nguyên cấp ngũ phẩm hoặc lục phẩm. 

Cười thầm một tiếng, hắn cũng có không ít loại đan dược này. 

Cửu Thiên chậm rãi lấy một lọ từ trong đai lưng ra. 

Sau khi mở nắp lọ, mùi thơm của đan dược lan tỏa khắp bốn phía, Cửu Thiên đổ cả lọ vào trong miệng giống như đang ăn kẹo đường vậy. 

Rắc, rắc! 

Cửu Thiên chỉ nhai hai lần, toàn bộ đan dược lập tức biến thành nước thuốc và chảy vào trong bụng hắn. 

Ăn uống xa xỉ như vậy khiến bao nhiêu người đang nhìn phải nuốt nước miếng. 

“Đúng là người có tiền, một lọ đan dược này tốn bao nhiêu tiền chứ!” 

Âm thầm tặc lưỡi, ngay cả ở một thành phố lớn như thành phố Đông Hoa thì cũng không có nhiều người từng nhìn thấy đan dược. 

Một số võ giả có chút hiểu biết thậm chí có thể đoán được dựa vào mùi hương của đan dược. 

Lọ đan dược này ít nhất cũng là đan dược nguyên cấp. Là một lọ đan dược nguyên cấp! 

Rất nhiều võ giả cả đời cũng sẽ không thể kiếm được số này. 

“Chẳng lẽ anh ta là một luyện khí sĩ lâu năm!” 

Một tên võ giả tự mình lẩm bẩm. Những người bên cạnh đều gật đầu theo. Nếu không sẽ không đủ để giải thích tại sao Cửu Thiên lại giàu có như vậy. 

Nhìn thấy động tác của Cửu Thiên, lông mày của Quan Hán khẽ giật. 

Tên nhóc này thậm chí còn giàu có hơn mình. 

Trong tay Quan Hán cũng không có đến cả lọ đan dược nguyên cấp. Muốn có một viên còn phải chi rất nhiều tiền mới có thể lấy được. 

Cho dù hắn ta là môn chủ của một môn phái nhỏ, cho dù tu vi của hắn ta thật sự mạnh hơn Cửu Thiên. 

Nhưng nói đến phương diện đan dược thì ha ha, võ giả làm sao có thể so sánh với luyện khí sĩ được. 

Chỉ cần có đủ dược liệu, mỗi tối Cửu Thiên đều có thể chế tạo ra mấy chai lọ. 

Chỉ là một lọ thôi mà, không đáng kể chút nào. 

Hiện tại, Quan Hán thật sự có chút nghi ngờ thân phận của Cửu Thiên. 

Sự giàu có mà Cửu Thiên thể hiện quả thực không giống một võ giả đến từ thành phố nhỏ. 

Linh thú, đai lưng hư không, binh khí thần kỳ, cả lọ đan dược nguyên cấp. Bất luận là thứ nào thì đều là thứ mà cả đời này, võ giả trong thành phố nhỏ cũng khó có thể nhìn thấy. Nhưng bây giờ, tất cả những thứ này đều xuất hiện trên người Cửu Thiên. 

Quan Hán vừa ghen tỵ, vừa ngưỡng mộ. 

Thật khó có thể tưởng tượng, một Lãnh Thiên Kiếm như Quan Hán, môn chủ của Huyết Sát Môn như hắn ta lại ghen tỵ với một võ giả không môn không phái bước ra từ một thành phố nhỏ. 

Nhưng nếu như tâm trạng hiện tại của Quan Hán có thể để cho người xem xung quanh biết được thì chỉ sợ không ít người sẽ kinh ngạc khiếp sợ. 

Không thể kéo dài thêm nữa! 

Quan Hán thầm nói trong lòng. 

Hắn ta đã nhìn ra, Cửu Thiên thuộc loại võ giả càng đánh càng mạnh, tràn đầy sự kiên cường dẻo dai, giống như những tảng đá hôi hám và cứng rắn trong nhà xí. 

Sau khi cẩn thận tính toán xem bản thân còn dư lại bao nhiêu canh kình, trong mắt của Quan Hán lại lóe lên một tia sáng đỏ. 

Xem ra phải dùng đến một số thủ đoạn đặc biệt rồi! 

Nghĩ như vậy, ngón tay của Quan Hán di chuyển vài lần với tốc độ mà người thường không thể thấy được. 

Trên khán đài, khóe miệng của Ngọc Châu Mục chợt lộ ra một nụ cười. 

Tốt lắm, thứ mà ông ta chờ chính là thời khắc này. 

Quả nhiên không để cho ông ta thất vọng, Cửu Thiên thật sự đã ép được Quan Hán sử dụng chiêu này. 

eyJpdiI6Ik5uc21nVytNWDFDbFBJM1NLaXU0ZHc9PSIsInZhbHVlIjoiUmphUG5FT2tpTXFNQit3aXRNdmhJc010WlNBSnljcVhCMnVqNVp2K05yRXR5REIzR0sycVU4RlhneGcwdzExcTFCZXFacUNjbm5tTksySHV1WDF3bHZaS1g1TGhOekZPelFqQjJYbUljek1mamh6cFdUMmNBUnNSYmUzU0ZmSVhKaXlLREdFU0s0ejl1emRnaFlLbkdNcGNUU29oaFJoQTJMZWl0dVIrWm1WYWkzU3NLWUNmdmdiZXg5MVY0RzVQOHluUFI5N2hQYVplTGNcL2lxYytvNVJwcng4VWl0Z0xZdUZ3cW9BV1hvMGZWWkNtRDVvR3NlU3d3SWNLeDVTVkwwUGwwOTJJdUZsUkNtR3kxaVJpd0xGYzhOZTB5Vm1WQkdRXC9vODlXYlU4ZnhmYkp1b1k5OFJQbHU3a1djYjlwOHdKdDlcL29NRUlCYllxNjZVT1IzSm1BPT0iLCJtYWMiOiI5NzdlYmExMTg4OWVlZWNmZmVhMzBhZDc0MmRhYWUyYjEyN2IwMDdjNTZhNWFiN2EyYWNjZjdiYTRjZjA1ZmY3In0=
eyJpdiI6IndHM0dCYzZqb1NNK1RaNmwwdURqYXc9PSIsInZhbHVlIjoiZnZET3JpOVpNU2xLYzE5VjV5K0w2YkJhcHNQR3pBWlByQ3pZdnBTTHNDaHpGSFl0ZVBWXC82NEZZS1NqdUxIanNISzRBN3k0bzBEa0pqeEFGc1k4MzA2YWh4cjBXNlhOWU9NXC9zU0hiVUZHRXNaWElQamE2dStzYlhxdGUxWXp0RlBmNHM5TVE0T1NLS3ErclJpZWkyZWhYVmJmdXA1dVFsZmNSQ05mcWNMbW1sZTNFdlN5d3ZzaVRSM0VwbFVKZ1lDY2FYd2p4TTNtcm9uS3NvS3ZkYkd2U0JFa3E0OTRiRkJRdzRoZmRiTXdXWWVNdnVBQ1NpWEVGVVl3aXdQOTZwIiwibWFjIjoiMWQxZTc5OTlmMzhmYjQ2ZDViZWUzZTdiYWE3NDQ5MmViNzU2NjQxYjk0NGI0MTg1MDRlOGExMzdkOGJhNmZkOSJ9

Trên đài, Quan Hán cũng không suy nghĩ nhiều như vậy. Trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ là giết chết Cửu Thiên.

Ads
';
Advertisement