Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 565 

Trong mắt Ngọc Châu Mục vụt qua tia sáng, nói: “Lúc này, lúc khác. Tối đó, ta chỉ cảm thấy thực lực của cậu tạm được, nhưng không cho rằng cậu có thực lực giết chết Quan Hán. Vì vậy, cố ý kêu cậu giết cậu ta, ta sẽ cho cậu lệnh bài, là để khích lệ cậu dốc hết sức. Nhưng về sau Vũ Hoàng Yến nói với ta, cậu thâm sâu khó lường, lúc này ta mới biết cậu còn có chiêu sau. Vậy nên hôm nay mới trịnh trọng nói với cậu, có thể thắng không thể giết.” 

Trong lòng Cửu Thiên lạnh đi, Vũ Hoàng Yến! 

Thế mà là Vũ Hoàng Yến nói cho Ngọc Châu Mục cái gì đó. 

Liệu có phải Vũ Hoàng Yến cũng nói chuyện hắn có lệnh bài của Đạo Tâm Ma Tông cho Ngọc Châu Mục không? 

Khựng lại một chút, Ngọc Châu Mục nói tiếp: “Nhưng bây giờ cậu đã giết, vậy thì không nói nhiều nữa. Sự việc đã đến nước này, bây giờ ta chỉ muốn cậu đồng ý với ta một điều kiện thì ta sẽ bảo vệ gia tộc của cậu vô sự.” 

Cửu Thiên nói: “Điều kiện gì?” 

Ngọc Châu Mục cười nói: “Theo quy tắc, cậu đừng quên, cậu và Quan Hán còn một trận cá cược liên quan tới việc cưới cháu gái của ta.” 

Cửu Thiên im miệng không nói, Tiểu Nhi ở bên cạnh lại xấu hổ đỏ mặt. 

Thấy dáng vẻ ngây ra của Cửu Thiên, Ngọc Châu Mục nói: “Ta cũng không ép cậu, tất cả do cậu tự quyết định. Cậu là con rể của Ngọc gia ta, ta bảo vệ gia tộc của cậu, rất hiển nhiên.” 

Cửu Thiên nghiến răng, trong đầu lúc này vụt qua gương mặt của Linh Bối. 

Vào lúc do dự, Hàn Liên sư huynh họ một tiếng nói: “Ngọc tiền bối, ông làm như này không tốt lắm. Như này có khác gì ép Cửu Thiên sư đệ. Ông không bằng giúp đệ ấy một lần, để đệ ấy nợ ông một ân tình, để sau có chuyện gì nói lại nữa. Chuyện cưỡng ép chung quy cũng không tốt. Ông không có lòng tin với cháu gái của ông vậy sao?” 

Ngọc Châu Mục nhíu mày, đang muốn quở trách Hàn Liên. 

Nhưng vào lúc này, Hàn Liên lại lấy ra lệnh bài của Hàn gia của mình, lắc lư một cái. 

Ngay lập tức, sắc mặt của Ngọc Châu Mục thay đổi. 

Hàn Liên tiếp tục nói: “Ngọc tiền bối, tôi gọi ông một tiếng tiền bối, nể mặt tôi thì sao hả?” 

Ngọc Châu Mục suy tư một lát, cuối cùng nói: “Cửu Thiên, cậu nhớ nợ ta một ân tình. Ta hy vọng cậu có thể trở thành người của Ngọc gia ta.” 

Cửu Thiên lập tức nói: “Tôi nhớ rồi. Ơn giúp đỡ, nhất định sẽ báo đáp.” 

Ngọc Châu Mục thâm trầm liếc nhìn Cửu Thiên, quay đầu nói với Tiếu Nhi: “Tiếu Nhi, cháu theo cậu Cửu Thiên trở về. Ta đi xử lý một vài chuyện trước đã.” 

Nói xong, Ngọc Châu Mục đứng dậy rời đi. 

Tiếu Nhi hơi cúi người, sau đó mỉm cười nói với Cửu Thiên: “Cậu Cửu Thiên, anh lẽ nào không muốn làm người của Ngọc gia sao? Hay là anh có thành kiến với ai đó?" 

Ai đó của Tiểu Nhi ám chỉ, rõ ràng là chỉ chính cô ta. 

Cửu Thiên im miệng không nói, lúc này nói gì cũng sai, giả bộ hôn mê mới là lựa chọn hay nhất. 

Tiếu Nhi thấy Cửu Thiên không nói, cũng tức tới nghiến răng, nhưng Cửu Thiên quả thật bị thương nặng, cô ta cũng không tiện phát tác. 

“Người đâu, chuẩn bị xe!” 

Tiếu Nhi lớn tiếng gọi. 

Lúc này Hàn Liên sư huynh bỗng truyền âm cho Cửu Thiên: “Cửu Thiên sư đệ, sau này gặp lại Linh Bối, đệ nhất định phải nói thêm vài câu tốt đẹp cho huynh. Hôm nay huynh đã giúp đệ một chuyện lớn đó, he he.” 

eyJpdiI6IlZyZUM2VWhOUlNSQTZ3UDZtanV5K1E9PSIsInZhbHVlIjoicnhBMVdMMUVudEdXK282OWJ1VWdnK0ZvdkRQN0pnNlo3UURXeWExUFNJSXNyaEtwQ2h3VkZ1S09YcVJ2SlhSbHA1YjNFK1NsRmY2SklRTzVoc1RJblVwZFZPa2l2RWRNT2hZeGtZUkZjT0tjaTN5SHdEQURkRDdzQU5xZnFRd3JheDJNaXRFZFg5V2lDRDZxWXpKeGpwNFRTQ0pqUExFTTN5aE41THdrOU8rS3BJTVg1Qm5VMzNZR1c1RHpOdkQ4ajh2b09CUm1hVzE1cm9nK2lNWkMrTmQ3TnFpUlE4eVFDZkp6Rnh4Nnp0clpvczlHMUJxRUJpXC9vZldaSFZQcTRHNHFcL01sNVF3WWFUakxmcEF3SGloaFFmNjRXQmJiZVhqTDUrSE9sWGFRdXBwbEI3bW1hR2tiQ0pwcWkzVEVaZWUxdXFaM0VETHN6UnF6ZHpEWEhWSk54SEtMQlU1Z1JyZHlSUko4emNrWjZQR0ZwYXdzd1czQzVldDRwNVNxRTBxbHp6MmhpV1h2MW5DT3o5dkI1cEwrNUxISHBwakk4MWRCY3hpRTNMMVZEbnhDVVJneWt5ekw3WjFGelwvUUpDQnRJYXQycjBzZFJIck40cURpSVA0OTV5b0JoQ0xKZ2ExNWVpYVwvelNCcWdNPSIsIm1hYyI6Ijc3ODU1ZjRlMmY0NzYzYjM3NWI4YzIzMWI1YWY1ZDAzMWUyNjIyN2Q1YWNiZTk5MzFiZWEyYzU2ZmNhMTI5M2QifQ==
eyJpdiI6IndvRmFzWXpOT29YU0FYOE5MT1wvZ0d3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlowUDFVbk5ZVEJWbnBMa2tiNUJqTUNBOHVLallxR0J6dWg3dktBS2UwQ1wvK2xzeUFcLytjOGRsMVpYTXpLZzlEYlp2b0czSEpVeVNuYzFpdGlxeTY4QTNwSTRtVUtISzc5bzJocTlNYVp5N0VIa05MUVwveFZLdWFwUTN3XC90VndqUGtyM2dIektiejUxWnhzZkNPQUpPRDQ3T3lkYldUQktkOXRMV0JNeExWMytEK3ZcLzNcL2lmRFJFNmFWMjdnbWF4WUx4MUxcLzhheHV4TGx5WWRYSW1ha3BJQ2xFMXowc09HTmNPVm96MFZXT3NIMkdRdktEUXYxNTE0XC96UXNcL2dSb3UiLCJtYWMiOiI5MmY4ZThlOGI4YmJjYzI0MjAyNTMyNWQyOWQyOTFmMDdjMjk0ZTBiMzI5MGI0ZmU5MmI5ZTMzNTY5OTM2YjFlIn0=

Cửu Thiên nói: “Người giúp đệ, chỉ có Hàn Liên sư huynh.”

Ads
';
Advertisement