Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 584 

Cửu Thiên cũng đi theo, cho Hàn Liên sư huynh một ánh mắt khẳng định. 

Còn Diệu Lam cả người cứng đờ, cô ta ở Châu Mục phủ lâu như vậy, đã nhìn ra Ngọc Châu Mục thực sự tức giận. Lúc này, Diệu Lam dù muốn khóc mà không chảy nước måt. 

Chuyện gì đây! 

Cửu Thiên không thèm để ý đến bọn họ, đi theo Ngọc Châu Mục. 

Hai người đi thẳng đến đại sảnh, vẫn chưa vào bên trong, Ngọc Châu Mục đã lớn tiếng quát mắng: “Từ Hải về chưa? Bảo cậu ta ra đây.” 

Rất nhanh, võ giả tên Từ Hải đã đi vào. Không đợi anh ta lên tiếng, Ngọc Châu Mục đã lớn tiếng quát mắng trước: “Từ Hải, cậu làm việc kiểu gì thế. Không phải tôi bảo cậu bảo vệ con cháu nhà họ Cửu sao? Một chút chuyện nhỏ như thế này mà cậu cũng không làm được?” 

Từ Hải bị mắng một trận mà vẫn không hiểu chuyện gì, vội vàng nói: “Bẩm Châu Mục đại nhân, tôi đã đưa già trẻ nhà họ Cửu đến thành phố Đông Hoa một cách bình an Vô Sự.” 

Cửu Thiên cao giọng nói: “Vậy sao? Vậy tại sao ba tôi bị người của Huyết Sát Môn ở trong thành phố Đông Hoa bắt đi. Tại sao cả nhà già trẻ của tôi đều bị thương, còn có người chết.” 

Mồ hôi lạnh trên mặt Từ Hải đột nhiên chảy xuống. 

Ngọc Châu Mục nói: “Từ Hải, cậu cũng nghe thấy rồi đó. Nói thật cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” 

Từ Hải thấy Ngọc Châu Mục thực sự tức giận, lập tức quỳ xuống, lớn tiếng nói: “Ti chức thật sự không biết! Nhất định là Huyết Sát Môn kia giở trò. Bọn họ biết có quan binh của Châu Mục phủ bảo vệ, nên trên đường đi không ra tay. Đợi đến thành phố Đông Hoa, chúng tôi trở lại giao nhiệm vụ, nhân lúc không phòng bị, bọn họ mới đột nhiên ra tay. 

Ngọc Châu Mục hét lên: “Đồ ngu, thủ đoạn nhỏ như vậy mà cũng không nhìn ra được. Chức tướng quân trong phủ này của cậu cũng làm đủ rồi đó. Mau đi điều tra xem, 

tàn dư của Huyết Sát Môn kia đang ở đâu, đi canh giữ phủ, dò hỏi rõ ràng, chắc chắn bọn chúng vẫn chưa ra khỏi thành. Tạm thời đóng cửa thành, không cho phép ai ra ngoài.” 

Từ Hải lập tức nhận lệnh đi chuẩn bị. Cửu Thiên nói: “Châu Mục đại nhân, tôi đã đi đến Trấn thủ phủ rồi. Trương Trấn thủ nói với tôi, người của Huyết Sát Môn thực ra đều ở nhà họ Vũ.” 

Ngọc Châu Mục quay đầu liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Lời này của cậu là thật?” 

Cửu Thiên nói: “Nếu có nửa câu là giả, Châu Mục đại nhân có thể lấy đầu của tôi.” 

Ngọc Châu Mục nói: “Được. Cậu đã điều tra được đến đó, vậy tôi cũng không có lý do gì mà không giúp cậu. Chuyện tôi đã đồng ý với cậu, tôi sẽ hoàn thành. Từ Hải, cậu cầm lệnh bài Châu Mục phủ của tôi, đi đến nhà họ Vũ một chuyến. Đưa người về cho tôi” 

Từ Hải cao giọng đồng ý, thứ Cửu Thiên muốn chính là câu nói này, lập tức đứng dậy nói: “Tôi cũng đi” 

Ngọc Châu Mục nói: “Được. Nếu cậu gặp được lão già Vũ Hành kia, thì giúp tôi chuyển lời. Đông Hoa châu không phải là của ông ta!” 

Cửu Thiên khẽ gật đầu, chắp tay rời đi, Từ Hải cũng đi theo sau. 

Ánh mắt Ngọc Châu Mục lóe lên, khóe miệng đột nhiên cong lên, nở một nụ cười. 

Nhà họ Vũ, đúng là ông trời cũng đang giúp mình mà! 

Từ Hải vừa đi ra khỏi đại sảnh, đã bắt đầu gọi người khắp mọi nơi, rất nhanh một đám võ giả đã tập hợp ở sân trước của Châu Mục phủ. 

Nhìn quan lính của Châu Mục phủ ngay ngắn, đồng đều, trong lòng Cửu Thiên đột nhiên cũng có phần nắm chắc, cho dù nhà họ Vũ là đầm rồng, hang hổ, hắn cũng phải xông vào. 

Lúc này, Từ Hải đè giọng, nói với Cửu Thiên: “Cậu Cửu, chuyện này là do tôi sai, tôi xin lỗi anh.” 

eyJpdiI6Ilk1VVM4VFNvbHh4aW1YNktabmVkMlE9PSIsInZhbHVlIjoiMVwvamc1elBSUytkMFUxNVwvVFB4YVZUVVJcLzd5NWZHXC9VNmdlNnlQZmJJQ1Z4UXF5bnhxYVdpblVVZFNYY0dhUFVjQjd5d3pFeGRTM0NKWDJHdFdiOFY3RWJ5Q0ZMckhTeHhUd3FvRURNNHpBbmZSRnhWYlBOdkpPUGlnU0pBXC9mVUZxMDIyT1lJenJWaDduWTcycFpBaGh2cWQ3XC9paDd0RzBreTd0a2hITitTTkJpWDhkbzBmS3RzYTJNM0NSaE44eFpNZGNZWHJEOHZoXC9rVm1YblpjWTYyU2tBUE41UFVRY2ZmWlVmTHVqV0ZcL1JHNmtwWmU5M3VPWVpRTUt1ZVVvZlVLK2ZBMldNbnpXcUU0YWZmNlwvbTJ0bE11WHpBMFllbFd2eU96NXpvelA1TjdzTDd4aGdjYk9NQmNDWkw1dXIweWlndUtwUnErbzV6OHl3K3I1TWZ3PT0iLCJtYWMiOiJkNDY1M2UzMWJjYTcyYWQ5ZTc2Njk3MWMyZjA3MTUyMDk0NTY5MTVkYTM4NjhlMWY5NDNiZjYzMzc1NDY4YWJmIn0=
eyJpdiI6Ik45aDBlRlwvSVVKeGgxNGRUVnpcL0dyZz09IiwidmFsdWUiOiJkQjF5YW9aMWM0QVVhK1A3bXFmQ1cyWDJqT1Bya3EzbUFcL0dzbDJ3K2Z3a1c1dUZ0UVwvM2FLU0FqMlpOQlhva296U0xSQzZDV1UrRVBUREZNRlorUzFaQUZlbGRmU3RQZGcxdHNyZnpjQkE3V2FPU0hBTW5jczJHSzFGa2xFelE5c1hjUUtsY0U1aE1oTEx1bFBMd0g2WnB5QjBkSVR3U1BvMzMyQ00xaWxQY3FjcGMxVndcL2h5OXdMdzFtcXZlRWdpWGhaZm05bTJGTkRmU3pUMG5PVzNtZW95WHI3Y1lUR0ozK29WNGZ3dUw0NXc4bFVBbUVZQ1cxVFhxOXlXSWFCXC91d1RpMlpDeFQ3eFhUSzZaWk82NmpPb1ZDcFh3Z0pmaE5NZUZ4aURpSWc9IiwibWFjIjoiMWY0ZGE0YTk0ZDkwNTk1NDEzMTcyNzBjNjcxZmZjZjU1ODcwOWNmNDRlN2JlZmFiNTc5MWMzM2Q5MDFkYjRiNSJ9

Cửu Thiên nói: “Được!”

Ads
';
Advertisement