Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 Kim So Ah kiên quyết nói, sau đó nhìn Lâm Phong:  

 

 

"Chúng tôi sẽ không nói cho anh biết cách luyện chế Châm Mê Hồn đâu, anh đừng mơ tưởng nữa, muốn giết muốn chém cứ việc! Tôi không sợ!"  

 

"Được, vậy tôi sẽ giúp cô toại nguyện!"  

 

"Á!!!"  

 

Lâm Phong vừa giơ tay lên, Kim So Ah đã theo bản năng hét lớn.  

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

Lâm Phong cười khẩy:  

 

"Không phải cô không sợ sao? La hét cái gì?"  

 

"Tôi không sợ chết, tôi chỉ sợ đau thôi!"  

 

"Yên tâm, tôi ra tay rất nhanh, cô sẽ không cảm thấy đau đâu!"  

 

"Vậy anh cứ làm đi!!!"  

 

Kim So Ah mạnh miệng nói, sau đó nhắm mắt lại, ra vẻ đã sẵn sàng hy sinh.  

 

Nhưng cơ thể hơi run rẩy của cô ta lại cho thấy cô ta thật sự đang rất sợ.  

 

Lâm Phong bỗng nhiên cảm thấy hơi buồn cười...  

 

Phụ nữ đúng là sinh vật hay nói một đằng làm một nẻo!  

 

Rõ ràng sợ muốn chết, vậy mà cứ phải làm ra vẻ mình không hề sợ hãi, sao cứ phải khổ vậy chứ?  

 

"Xoẹt~"  

 

Ngay sau đó, Lâm Phong chộp lấy tấm gương đồng trên ngực Kim So Ah, cẩn thận quan sát.  

 

Anh phát hiện ra tấm gương đồng này không hề tầm thường!  

 

Tấm gương trông rất cổ xưa,  

 

Có lẽ đã được lưu truyền từ thời thượng cổ, là một pháp bảo lợi hại!  

 

Nhưng không biết vì lý do gì mà các đường vân bên trong bị hư hại, bây giờ chỉ có thể dùng để nhìn trộm từ xa!  

 

Vừa biết đến Châm Mê Hồn, lại có cả cổ vật thế này,  

 

Lai lịch của hai mẹ con này không đơn giản chút nào!  

 

Tổ tiên nhà bọn họ chắc chắn là một tu tiên giả!  

 

"Nói đi, cô lén lút quan sát tôi, là muốn làm gì?"  

 

"Nếu cô nói được lý do nào đó nghe hợp ý tôi, tôi sẽ tha cho cô và mẹ cô!"  

 

Lâm Phong vừa nói vừa cất tấm gương đồng đi.  

 

Kim So Ah thấy vậy, tuy trong lòng rất xót của, nhưng liếc nhìn mẹ đang quỳ bên cạnh, vẫn cắn răng nói:  

 

"Bởi vì tôi nghe nói anh rất lợi hại, nên mới muốn xem thử..."  

 

"Hửm?"  

 

Lâm Phong nhướn mày.  

 

"Tôi nghe người ta kể lại mấy chuyện ban ngày nên mới tò mò về anh thôi, tôi lén lút quan sát anh, mẹ tôi hoàn toàn không biết gì cả!"  

 

Kim So Ah giải thích.  

 

Cô ta cũng là người, cũng sợ chết!  

 

Bây giờ có cơ hội sống sót, thái độ cô ta lập tức tốt hơn rất nhiều, ánh mắt nhìn Lâm Phong mang theo vẻ cầu xin chân thành.  

 

Lâm Phong nhìn hai mẹ con với vẻ mặt vô cảm, im lặng không nói gì.  

 

Thật lòng mà nói,  

 

Cả hai mẹ con đều rất xinh đẹp,  

 

Một người như đóa hoa đang e ấp chờ người đến hái.  

 

Một người như quả đào mọng chín mọng... chờ người khác đến thưởng thức...  

 

Đặc biệt là lúc này hai mẹ con đang quỳ dưới đất, vẻ mặt đáng thương, quả thực khiến người khác nhìn mà động lòng trắc ẩn...  

 

"Nể tình cô ngoan ngoãn như vậy, lần này coi như tôi bỏ qua!"  

 

"Nhớ kỹ, sau này đừng làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa, không phải cao thủ nào cũng rộng lượng như tôi đâu!"  

 

Lâm Phong bâng quơ nói một câu rồi xoay người rời đi.  

 

Kim So Ah thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.  

 

Nhưng ngay sau đó lại nghiến răng nghiến lợi, để lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ.  

 

Thật tức chết đi được!  

 

Cô ta đường đường là nữ thần trong lòng biết bao nhiêu người ở nước H.  

 

Vậy mà đến đây.  

eyJpdiI6IkVOencweFlOeGpQUkpxRFp1bVh1UlE9PSIsInZhbHVlIjoiT3dmaFg2TzhYNm9zUVRQbHBxXC9ock9EWWxxdDIxYVB4dWFua2RmRGRtblpjTTNRSkFiRDR1WmVtNCt1MUdRRk8iLCJtYWMiOiJiYWVmMTYxZTAzMTc0YzE1OWU1ZjVkMDI1Y2MxMDUyNGQwOTM3YzMxMTA3OTQ0MTY2NDJkMWM0YjVlYmE5NjAzIn0=
eyJpdiI6InVEMHBsUHBiMEhmeXp3UWtyOXZhcVE9PSIsInZhbHVlIjoiNGx6TXJKTHZoUjFtZXFQRUVjQlJKWGl2Nm9TTnQrVnVOQStcL0FRZGg2bjY3R0tVZFwvK3RPanhKVnREdUwybDFEbTN0T1Z3RVZFUXc3SkQxWlwvUjBPdlNrQ1BPUVJnRVpoa2lLSldVVmhlc1JYWG85cGJyWHZyZDJreVpicEVZZENEUVRIMG9OR1YzWnBQUktnZmVQY05Pc1NUalpIQ24zRmVqTGJ4MUt6SUF1UjVaUVU4VlZkaHNHS1BaM2NBYk1EaTN4dWkwcDl2MUxvQTJ5NDBVYlpjVThXK1RxZXZjRHNuYnNvTUhjRDhNUmVHZWpkcURLcTRSbjNxbzh0SGJrM3dqUG5lSUJSSHlSdXJMaWpJY3B1RXBVbjN3TEZQTEcyVlQ5S2t0SU04RjBYYTh4R0RiM2hEZ0RwSXRLcXllNFYiLCJtYWMiOiI5ODJhOTUwZGQzZjgyMWZhMzhlZjZiMzcxNmU1YTM0M2EwZWUxMjllMmE0NDI5ZmE5NzQyNzJmNzY2M2EzNTQ0In0=

Ads
';
Advertisement