Jeon In Hyeon cũng lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ cường giả dị tộc trông có vẻ âm trầm đáng sợ đó lại là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy!
Người phụ nữ Ám Duệ tộc thấy phản ứng của ba người, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không khỏi lộ ra nụ cười chế giễu.
Nhân tộc đúng là thứ nông cạn! Luôn thích những gì đẹp đẽ, mà không biết rằng thứ càng đẹp thì càng nguy hiểm!!
Nhưng như vậy cũng tốt, cô ta có thể lợi dụng nhan sắc của mình để đổi lấy cơ hội sống sót! Chỉ cần trốn thoát được, cô ta sẽ lập tức báo cáo chuyện này với tộc nhân, bằng mọi giá cũng phải báo thù cho em trai!
“Lâm Phong, tộc tao sùng bái kẻ mạnh! Thực lực của mày cũng coi như đã chinh phục được tao!”
“Chỉ cần mày tha cho tao một lần! Tao tình nguyện vì mày mà hy sinh tất cả, mày muốn tao làm gì cũng được!” Người phụ nữ Ám Duệ tộc nói.
“Thật chứ? Muốn làm gì cũng được sao?” Lâm Phong nhếch mép.
Người phụ nữ Ám Duệ tộc rất ghét ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm cơ thể mình, khiến cô ta có cảm giác mình chẳng khác gì lợn, đang bị đối phương đánh giá cân nặng, nhưng vì để sống sót, cô ta chỉ có thể cố gắng chịu đựng sự ghê tởm trong lòng!
“Đương nhiên là làm gì cũng được!”
Người phụ nữ Ám Duệ tộc ngoan ngoãn quỳ xuống trước mặt Lâm Phong.
“Không ổn!” Jeon In Hyeon không biết nghĩ đến điều gì, vội vàng đưa tay che mắt con gái.
Kim So Ah bực bội gạt tay mẹ ra, mở to mắt, tò mò nhìn chằm chằm về phía xa, muốn xem hai người đó định làm gì!
Nhưng ngay sau đó.
Một cảnh tượng khiến cô ta sởn gai ốc đã xuất hiện.
...
“Phập!”
Lâm Phong bất ngờ đưa tay xuyên qua lồng ngực của người phụ nữ Ám Duệ tộc, rút ra một trái tim tỏa ra hơi thở đen tối.
“Anh...”
Người phụ nữ Ám Duệ tộc nhìn Lâm Phong với ánh mắt mơ hồ, không hiểu mình đã quỳ xuống cầu xin, tại sao Lâm Phong vẫn muốn giết mình.
Chẳng lẽ là vì bản thân không đủ xinh đẹp?
"Tôi ghét nhất là kẻ nào dùng sắc dụ tôi!"
"Lần sau nếu muốn sống, hãy mang đến thành ý đủ lớn, chẳng hạn như linh thạch..."
Lâm Phong lạnh lùng nói, sau đó một chưởng đánh nát thi thể người phụ nữ Ám Duệ tộc thành làn sương máu.
Thấy cảnh này, trên mặt Kim So Ah và Jeon In Hyeon lộ rõ vẻ kinh hoàng.
Quá tàn nhẫn!
Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy mà cũng không tha, hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc nào!
Ngay lúc này, ánh mắt sâu thẳm của Lâm Phong đã chuyển về phía hai mẹ con.
Hai mẹ con sợ đến mức toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt, rùng mình ớn lạnh khi nghĩ mình cũng là phụ nữ đẹp.
“Nếu lạnh thì mau về đi, đừng đứng đây run lẩy bẩy!”
Lâm Phong nói xong quay người muốn đi.
Nhưng khi thấy Lâm Phong định rời đi, Jeon In Hyeon lại cảm thấy không nỡ. Sau một hồi do dự, bà ta lên tiếng:
“Lâm đại nhân, mẹ con chúng tôi hiện tại không nơi nương tựa, có thể đi theo ngài không? Chỉ cần ngài chịu thu nhận hai chúng tôi, cái gì chúng tôi cũng có thể làm!”
“Hai người làm được gì cũng chẳng liên quan gì tới tôi!”
“Ngài cần linh thạch đúng không? Tôi có!”
“Có bao nhiêu?”
Lâm Phong lập tức dừng bước, tò mò hỏi.
“Một nghìn viên linh thạch hạ phẩm!”
Jeon In Hyeon cẩn thận giơ một ngón tay lên.
Nghe vậy, Lâm Phong cau mày, cảm thấy hơi ít.
Nhưng so với những ngày đầu xuống núi, phải chạy khắp nơi chỉ vì một, hai viên linh thạch, thì cũng coi như rất được rồi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất