Một bên khác.
Bên trong bang Hạ.
Phó bang chủ Triệu Xuân Hải nhìn thông tin trên điện thoại, sắc mặt tối sầm lại.
Thực lực của Lâm Phong hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của lão ta!
Lão ta cảm thấy việc mình quyết định giúp Lận Vô Song đối phó với Lâm Phong chính là sai lầm, trong lòng đang không ngừng suy nghĩ, không biết có nên đuổi Lận Vô Song đi để lấy lòng Lâm Phong hay không!
Lận Vô Song ngồi đối diện thấy sắc mặt của Triệu Xuân Hải, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, lập tức cười lạnh nói:
“Bây giờ, ngày càng nhiều cường giả kéo đến Trung Á, cái thằng Lâm Phong đó làm ra bao nhiêu chuyện, tên tuổi nổi rần rần thế kia, đúng là ngu ngốc, không biết đã có bao nhiêu cường giả nhìn tên đó không vừa mắt rồi! Cháu đoán không cần chúng ta ra tay, tên đó cũng không sống được bao lâu nữa!”
Nghe vậy, Triệu Xuân Hải suy nghĩ một chút, thấy cũng có lý, bèn từ bỏ ý định đuổi Lận Vô Song đi, cười nói:
“Vô Song, yên tâm đi! Nhà họ Lận các cháu và nhà họ Triệu bên ông là chỗ quen biết bao đời, cho dù Lâm Phong có mạnh đến mấy, ông Triệu cũng sẽ giúp cháu báo thù!”
“Được vậy thì cháu cảm ơn ông Triệu nhiều!” Lận Vô Song giả vờ cảm kích, nhưng trong lòng lại lạnh lẽo.
Ở cái nơi cá lớn nuốt cá bé này, Lận Vô Song biết thừa, không có ai đáng tin cậy, người duy nhất có thể dựa vào chỉ có chính mình!
Tiếp theo, Lận Vô Song phải cẩn thận từng li từng tí, chỉ cần đợi đến khi vào Bí Cảnh Tây Hải, dựa theo tin tức ba hắn đưa, tìm được truyền thừa của cao nhân thượng cổ là xong!
Đến lúc đó, hắn sẽ cho tất cả mọi người biết sự lợi hại của Lận Vô Song này!
…
Đêm đã khuya.
Trong phòng nhỏ ở trang viên.
Lâm Phong không lập tức hấp thu hai trái tim hắc ám.
Trái tim hắc ám có âm khí quá nặng, nếu cứ trực tiếp hấp thu chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề, đến lúc đó, chẳng lẽ Lâm Phong phải đi tìm đàn ông để hút dương khí bù vào sao?
Vì vậy, để tránh xảy ra chuyện sai sót không thể cứu vãn, Lâm Phong dự định sẽ kiếm thêm hai trái tim Thiên Sứ, kết hợp với hai trái tim hắc ám này, lúc đó anh mới có thể yên tâm hấp thụ được!
Sau đó, Lâm Phong cẩn thận đánh giá hai món bí bảo: Kính Đồng và Kim Sắc Tiểu Tháp.
Cả hai món bí bảo này đều là cấp bậc Linh Khí, và đều bị tổn hại nghiêm trọng, trận văn bên trong đã bị mài mòn, nhưng với thực lực của Lâm Phong, việc sửa chữa không thành vấn đề, chỉ cần một số vật liệu đặc biệt!
“Kinh Đồng sửa xong, vừa có thể cho Y Nặc dùng để trang điểm, vừa có thể để em ấy phòng thân.”
“Kim Sắc Tiểu Tháp thì có thể đưa cho con gái làm đồ chơi.”
Lâm Phong thầm nghĩ,
Đúng lúc này, cửa phòng bị ai đó từ bên ngoài đẩy mở, Kim So Ah và Jeon In Hyeon mặc đồ ngủ, mặt đỏ ửng bước vào.
Hai người rõ ràng vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt át, trông vô cùng quyến rũ. Jeon In Hyeon liếc nhìn căn phòng, thấy chỉ có một chiếc giường duy nhất, mặt càng đỏ ửng hơn.
Kim So Ah cũng rất căng thẳng! Chỉ có một chiếc giường mà lại bảo cô ta và mẹ ngủ ở đây, biết ngủ thế nào được?
Chết rồi!
Chẳng lẽ đêm nay cô ta và mẹ sẽ gặp chuyện chẳng lành ư?
"Ngài Lâm, đêm nay mẹ con chúng tôi ngủ ở đâu?" Jeon In Hyeon nhỏ giọng hỏi.
"Chỉ có một giường, bà nghĩ ngủ ở đâu được đây?" Lâm Phong vừa nói vừa lấy từ túi Càn Khôn ra một chiếc chăn dày ném cho hai người.
"Anh có ý gì? Anh định để mẹ con chúng tôi ngủ dưới đất sao?" Kim So Ah không dám tin, lên tiếng chất vấn.
"Thì làm sao? Cô còn muốn chiếm giường của tôi hay muốn ngủ với tôi?" Lâm Phong bật cười, hứng thú quan sát Kim So Ah từ trên xuống dưới một vòng.
Nghe vậy, mặt Kim So Ah cứng đờ, sau đó nhe răng trợn mắt với Lâm Phong, để lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ.
Trông bộ dáng Kim So Ah có vẻ tức giận đến mức muốn xông lên cắn Lâm Phong một miếng mới vừa lòng hả dạ, nhưng đã bị mẹ cô ta vội vàng kéo lại.
Hai mẹ con Kim So Ah cũng không dám nói gì thêm, trải chăn lên nền đất, ngoan ngoãn nằm xuống ngủ.
...
Sáng hôm sau.
Lâm Phong bị tiếng gõ cửa đánh thức. Anh vươn tay, đánh thức Kim So Ah đang ngủ say.
"Anh làm cái gì thế!!!" Kim So Ah ngủ chưa đủ đã bị đánh thức, vẻ mặt cau có thấy rõ.
"Có người gõ cửa, cô ra mở cửa đi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất