Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Ông muốn tôi hỏi hay tự mình khai báo?" Lâm Phong thản nhiên.  

 

 

Kim Myeong biết mình đã không còn sức phản kháng, liền thở dài, quyết định kể lại toàn bộ sự thật mà ông ta biết.  

 

"Ông nói là đêm đó tôi chưa giết sạch, để sót lại một tia tàn hồn của người phụ nữ thuộc Ám Duệ Thần Tộc trốn thoát?" Lâm Phong nhíu mày hỏi.  

 

"Đúng vậy! Nghe nói người phụ nữ đó có địa vị rất cao trong Ám Duệ Thần Tộc. Lần này chỉ là đưa em trai ra ngoài chơi, không ngờ lại gặp phải anh!"  

 

"Chúng biết vợ con tôi ở bên cạnh anh, nên sai tôi đến đây để hạ độc anh. Đây là một loại cấm dược của Ám Duệ Thần Tộc, có thể khiến một cường giả mất đi sức phản kháng trong thời gian ngắn."  

 

Lâm Phong nheo mắt suy nghĩ, sau đó hỏi tiếp: "Vậy còn ông, tại sao lại ra nông nỗi này?"  

 

"Tôi bị gieo một lời nguyền máu gọi là Ám Chủng. Lời nguyền này chỉ có người của Ám Duệ Thần Tộc mới giải được, nên tôi chỉ có thể làm theo lệnh của bọn chúng!"  

 

Nói đến đây, Kim Myeong nhìn về phía vợ con mình, nước mắt lưng tròng, đầy hổ thẹn nói: "In Hyeon, So Ah, tôi xin lỗi."  

 

"Ngài Lâm nói rất đúng, tôi không phải một người đàn ông tốt, càng không phải một người ba tốt! Có điều tôi muốn giải thích rằng, từ đầu đến cuối, tôi chưa bao giờ muốn làm hại hai người!"  

 

"Tôi chỉ không muốn chết, vì tôi biết còn sống mới có hy vọng..."  

 

"Không... ông đừng nói nữa! Là tôi và con gái đã hiểu lầm ông! Hu hu..." Jeon In Hyeon rơi nước mắt, nghẹn ngào nói.  

 

"In Hyeon, bà biết tôi không thích bà khóc, điều đó khiến tôi cảm thấy mình thật vô dụng! Hãy sống thật tốt cùng So Ah. Nếu có kiếp sau, tôi nhất định sẽ đi tìm bà!"  

 

Trên khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn của Kim Myeong bỗng xuất hiện một nụ cười hiếm hoi.  

 

Sau khi kể hết mọi chuyện, ông ta như trút được gánh nặng, nhắm mắt lại, không chút do dự vung một chưởng đánh mạnh vào trán mình!  

 

"Không..."  

 

Thấy cảnh tượng đó, Kim So Ah và Jeon In Hyeon kinh hoàng hét lên.  

 

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Phong vươn tay chặn lấy cổ tay của Kim Myeong.  

 

"Tôi đâu có ý định giết ông, sao ông phải tìm đường chết?"  

 

"Cho dù anh không giết tôi, nhưng tôi thất bại nhiệm vụ, chắc chắn cũng sẽ chết!" Kim Myeong cười cay đắng.  

 

Lâm Phong trầm ngâm một lát, rồi thì thầm vào tai Kim Myeong điều gì đó.  

 

Nghe xong, Kim Myeong giật mình, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn Lâm Phong: "Điều này... có thể ư?"  

 

"Đương nhiên là có thể!"  

 

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia lạnh lùng, anh hờ hững nói: "Cho dù là Thiên Sứ Thần Tộc hay Ám Duệ Thần Tộc, tất cả đều sẽ trở thành bậc thang để tôi bước lên con đường phi thăng!"  

 

"Ai làm chủ thế gian thăng trầm, chỉ có mình Lâm Phong tôi đây!"  

 

...  

 

Kim Myeong nhanh chóng rời đi.  

 

Ba người Lâm Phong thì hướng về thành Aden mà đi.  

 

Chứng kiến mọi chuyện vừa xảy ra, Jeon In Hyeon và Kim So Ah đều cảm kích, không ngừng cảm ơn Lâm Phong, thậm chí còn nguyện suốt đời làm trâu làm ngựa cho anh.  

 

"Mối quan hệ giữa con người với con người là tương hỗ! Nếu ngay từ đầu hai người nghe lời Kim Myeong mà hạ độc tôi, thì giờ đây cả nhà ba người các ngươi đã chết cả rồi!" Lâm Phong liếc nhìn Jeon In Hyeon, nhàn nhạt nói.  

 

Nghe vậy, Jeon In Hyeon toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ may mà bà ta giữ được lương tâm, không làm điều trái đạo lý.  

 

Lúc này, Kim So Ah bỗng hỏi: "Đại ca Lâm, nếu vừa rồi ba tôi thực sự bóp chết tôi thì sao?"  

 

"Không có chuyện đó." Lâm Phong trả lời.  

 

"Tôi nói là nếu như mà!"  

 

"Vậy thì chết thôi, còn có thể làm gì? Nói thật, hai người đừng giận, mạng sống của hai ngươi với tôi vốn chẳng hề quan trọng. Tôi chỉ giúp vì nhìn vào số linh thạch mà thôi!"  

 

Lâm Phong nhún vai, rồi hóa thành một luồng sáng biến mất tại chỗ.  

 

Kim So Ah nhìn bóng lưng Lâm Phong rời đi, lòng bỗng thấy nặng nề.  

 

Cô ta không hiểu vì lí do gì, rõ ràng cô ta rất xinh đẹp, nhưng Lâm Phong lại không hề để tâm đến cô ta...  

 

"So Ah, lẽ nào con đã thích ngài ấy rồi phải không?" Mặt Jeon In Hyeon nghiêm nghị hỏi.  

 

Kim So Ah lắc đầu, không trả lời.  

 

Cô ta và Lâm Phong chỉ mới quen hai ngày, nói là thích thì không đến mức, có điều trong lòng cảm thấy rất khó chịu mà thôi.  

eyJpdiI6IkkrZytDRmpLSkI3OTVXVWp1RURTWXc9PSIsInZhbHVlIjoiMUJxR09rbml6dFhHNVFEQ1dYNlVINDE5RkJNMlwvMytZVDVPS3NVcWRjRFVIZTVrTmdub2d1ZHVjc1ZvREtQTEsiLCJtYWMiOiI5MGMyZTJhOWU5MzBkNmNmMzU2NjZlYTg2ODQwZjM5NzYwZjhiZTQ0MDZlN2NjZDRhZmIwZWRkMDI3YjY4YzU3In0=
eyJpdiI6IkZ2bmhiNHFIQlwvdmRWZDVyTVhVTmZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IitaZFk4VlljbFE4T0hsZ1NGV2JoSmM4Qnh2c0VsZ25vSVJyeGNtdHJKOGxrOCtsZW13ZVVaMEM3RjZDQitkN0taQzMxRTg0QUJBd3hyc1wvXC90YTdBVHpJU3g2NTY3WXZiN1lTYnh0dGpsRnN4b0pnSDE0OTBuVUR5NndcL0ZhYTFPajlId3RWNUxSa0J0Mkl5T3pDZFdxdz09IiwibWFjIjoiODU2OTA4YmQ3MmRiYmRlZWEwZjgzZjhjYjgwNTEyYzJkNjZjMDE5YWNkNDI3YmNkYjI1MzgzYTkxOTA4NmQ2YiJ9

Ads
';
Advertisement