Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Lâm Phong, có phải anh thấy mình giết được mấy con chó con mèo là cho rằng mình vô cùng lợi hại, vô cùng tài năng không?"  

 

 

Mặt Thiên Thần lạnh như tiền, sát ý không kiềm nén được lập tức tuôn trào ra khỏi cơ thể, khiến nhiệt độ trong sân rớt xuống dưới không!  

 

"Đúng, tôi tài giỏi như vậy đấy!" Lâm Phong bình thản đáp, sau đó bất ngờ vung tay quăng cho Thiên Thần một cái tát.  

 

"Ái chà." Tô Văn Tường và Tô Vũ Tình xuýt xoa. Một tát này của Lâm Phong là chiêu tấn công quần thể, lỡ chẳng may Thiên Thần không đỡ được, vậy hai người họ sẽ phải chôn cùng.  

 

Có điều đối diện với đòn tấn công của anh, trông Thiên Thần vẫn bình tĩnh như không, chẳng thèm nhúc nhích. Mãi đến khi bàn tay của Lâm Phong áp sát lại gần, quanh người anh ta thình lình xuất hiện một cái lồng bảo vệ nửa trong suốt.  

 

"Bốp!"  

 

Bàn tay và lồng bảo vệ va chạm mạnh vào nhau, dẫn tới cái lồng lõm vào cả một khúc, nhưng sau tất cả mọi thứ lại lắng xuống, tĩnh lặng tựa như ban đầu!  

 

Năng lượng ẩn chứa trong một tát xem chừng tùy ý đó của Lâm Phong đã bị cái lồng bảo vệ đó hấp thu toàn bộ, không rơi rớt lại chút gì.  

 

"Hửm?" Thấy vậy, Lâm Phong hơi híp mắt.  

 

Chắc chắn Thiên Thần có mang theo pháp khí phòng ngự trên người, cái lồng bảo vệ ban nãy hẳn là do pháp khí tự động phóng ra để bảo vệ chủ nhân!  

 

"Lâm Phong, anh chẳng qua chỉ là một tu giả Nguyên Anh kỳ, nếu không phải vì nhiều nguyên nhân khác, tôi đã tiện tay bóp chết anh từ lâu rồi.  

 

Nhưng nếu anh đã muốn chơi, vậy tôi sẽ chơi với anh! Có bản lĩnh thì tới đây, tôi sẽ cho anh thấy cường giả chân chính là như thế nào!"  

 

Thiên Thần liên tục buông lời nhục mạ, sau đó bất ngờ hất Tô Văn Tường và Tô Vũ Tình trong tay sang một bên, cả người hóa thành một luồng sáng bay vọt lên bầu trời.  

 

Lúc này, Tô Vũ Tình và Tô Văn Tường ngã sóng xoài ra đất, há to miệng thở dốc liên hồi. Nghiêm trọng nhất là Tô Vũ Tình, bởi thuốc đã ngấm vào mạch máu. Hai mắt cô ta dần trở nên mơ màng, vô thức lẩm bẩm: "Nóng... nóng quá!"  

 

"Lâm... Lâm Phong, có lẽ Vũ Tình đã bị ép uống loại thuốc đó rồi, giờ chỉ có cậu mới cứu được nó thôi." Tô Văn Tường vội vàng nói.  

 

Nhìn thôi cũng biết chỉ có cách điều hòa âm dương mới hóa giải được tình trạng hiện tại của Tô Vũ Tình, thế nên thay vì để người khác chiếm lợi, chi bằng đẩy cho Lâm Phong!  

 

Với cả lão cảm thấy, nếu có thể lôi kéo được một thiên tài như Lâm Phong trở thành cháu rể của mình thì nhất định là lời to!  

 

"Mơ đi!" Lâm Phong lạnh lùng phun ra hai chữ, sau đó hóa thành luồng sáng đuổi theo Thiên Thần.  

 

Với anh mà nói, dù phụ nữ có đẹp tới đâu cũng không tài nào hấp dẫn bằng một tu giả Xuất Khiếu Cảnh. Về phần mục đích khi thay đổi chiến trường của Thiên Thần, kỳ thật cũng khá dễ đoán, nhất định là vì sợ sẽ phá hủy nơi này.  

 

***  

 

Không lâu sau, hai người lâng lượt bay tới một chỗ vắng vẻ, hoang tàn nằm sâu trong rừng.  

 

Lúc này, trời đã tối mịt, vầng trăng trong vành vạch lơ lửng giữa không trung. Ánh trăng dìu dịu tựa dải ngân hà chiếu rọi xuống mặt đất, soi sáng khắp núi rừng.  

 

Thiên Thần chắp hai tay ra sau, mắt sáng như đuốc, nhìn Lâm Phong đứng cách đó không xa như đang nhìn một con giun con dế!  

 

"Lâm Phong, anh có biết tôi đã đạt tới cảnh giới gì không?" Trên mặt Thiên Thần hiện rõ vẻ giễu cợt.  

 

Anh ta không vội vàng ra tay, trái lại còn ôm tâm thế chơi đùa. Bởi nói thật, tu giả Nguyên Anh kỳ không đủ trình khiến anh ta để mắt tới. Lúc còn ở Linh giới, anh ta đã từng ra tay sát hại kha khá tu giả Nguyên Anh kỳ rồi đấy! Điều đáng nói ở đây tu giả Nguyên Anh tại đó toàn những kẻ sở hữu thực lực cao cường, hơn xa những tu giả ở vùng đất bỏ hoang này!  

 

"Xuất Khiếu Cảnh sơ kỳ!" Lâm Phong từ tốn đáp.  

 

"Ồ? Nếu đã biết, sao còn dám đuổi theo?" Thiên Thần cau mày.  

 

"Lảm nhảm nhiều quá!" Lâm Phong cười khẩy, dứt khoát giơ tay tung một chưởng về phía Thiên Thần, nhưng không ngờ lại bị lồng bảo vệ nửa trong suốt thình lình xuất hiện, bao trùm lấy cả người Thiên Thần ngăn cản.  

 

Có điều lần này, Lâm Phong đã có chuẩn bị, tập trung quan sát kỹ càng hơn. Sau đó anh phát hiện tất cả là do chiếc áo sơ mi trắng mà Thiên Thần đang mặc trên người gây ra. Nó chắc chắn là một bộ pháp bào, cấp bậc rất có thể đã đạt tới trình độ linh khí thượng phẩm.  

 

Thứ như pháp bào cực kỳ hiếm thấy, bởi không chỉ cần nguyên liệu quý giá mà quá trình chế tác cũng vô cùng khó khăn, nếu xét trên phương diện giá trị, nó hoàn toàn có thể sánh ngang với một số linh khí cực phẩm!  

eyJpdiI6IlwvTlBzZ2lXQXRmNjAzaEQ1UnA3c0dRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjdVNHc5U21ianpsSXhyTlJnWmdXSFdmUjFWNTdaMnFxOER5eWM0VGM4T0VpTUp1TnFxMkFQZnNSUU5RZ0JKUFoiLCJtYWMiOiI4OWQ5NDM2MTU4MGRjMGMwODZmZWIzMmFiMjQyNmZkMjFlYTU1MDg4MmEyYjlkNzE2YjhiZWM4YmUwMGI3ODVlIn0=
eyJpdiI6IkEyTEd1OUJ3bURPRE5FNEhSSHJJdkE9PSIsInZhbHVlIjoibzArMmpMckVwcmZyZHJiemVwam9nOEMwK05FYVJ2Tkp5ZmdKODNuVFpoV2FEV2NGMDhBM1pkZElzMWlCM1g3ZlhmNUtvZ2VCVlc0Y3Y4ejJsVFlYRmh0SDFKbnQ4SVhUMmkxcGhQZEpCSndpT1NKQmtnb2g1THozK0JNQjhPMzFCSTA0bjl3ajNYNXJJOXRheXBkV0hUbEVPYTFJWGxrTXdUUWhxTmkrZEF1Qmc4Z2RjSWticjRJbXlvQ2p1STJkcmRoTmxjbWM4aTBJN2llQURqcWVtWGxZdExsTmdKWnZDRXdMWXhqK3lZYyttMkxPdE1rcFpwY2ZkOHdKY2IrR2dSck9sRDdHUmVnb1o3ZDFQWlR6KzVXZDdOUThKbzdPOUl0XC9QUG5Xcm9rSytKV3grS2h2Vlh0WVFRcmM5YzdGZkR0SWNYVkx1aTdQd29OODBORkRlbWhIQ3dJRjEzd1lwRSs0TDB4eVwvVHc9IiwibWFjIjoiMjYzNmQxZTdjZjEwOTM2ZjY3ZWZmNjM3NzMwNzViYzUyOTBiMzczOGE3NGZmNTJhOGNhMmMwZmI3NWQxNzg3YiJ9

Ads
';
Advertisement