Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

Sau khi ra ngoài một chuyến trở về, Lâm Phong lập tức ngồi yên giữa phòng, chăm chú xem Tây Du Ký chiếu trên TV.  

 

Anh phát hiện từ khi bắt đầu tu luyện, bản thân bỗng cực kỳ thích xem các bộ phim truyền hình như Tây Du Ký, Phong Thần Bảng...  

 

Trước đây còn ngây dại, không hiểu, chỉ xem để giải trí, thư giãn, nhưng hiện tại lại khác. Anh phát hiện các tình tiết trong phim khá là có lý. Ví dụ như Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn nhờ tôi luyện nhục thể, nhục thân thành thánh nên bất tử bất diệt.  

 

Lại như bảy mươi hai phép thần thông biến hóa, rồi hỏa nhãn kim tinh, hay lộn một vòng đi xa mười vạn tám ngàn dặm...  

 

Nếu xét trên phương diện tu tiên thì theo lý thuyết, những phép đó hoàn toàn khả thi.  

 

"Tác giả sáng tác nên Tây Du Ký năm đó có khi nào là một vị đại năng của Tu tiên giới không nhỉ?  

 

Ngoài ra cái gọi là nhục thân thành thánh liệu có giống với tình hình hiện tại của mình không ta? Giờ mình đã là Nguyên Anh, còn tôi luyện nhục thể tám làn, có thể nói là thể chất vô địch còn gì."  

 

Hai mắt Lâm Phong dần trở nên sâu thẳm, chẳng biết từ lúc nào mà quanh người anh chợt tản ra quầng sáng lờ mờ...  

 

Nếu lúc này có đại năng của Tu tiên giới ở đấy, chắc hẳn sẽ nhận ra Lâm Phong đã rơi vào trạng thái giác ngộ, cảnh tượng này cực kỳ hiếm thấy, phải có duyên lắm mới gặp được...  

 

Tầm bảy giờ tối, Lâm Phong thoát khỏi trạng thái giác ngộ, cảm giác tâm trí đã rộng mở hơn nhiều. Trước kia, vì muốn điều tra chân tướng sau vụ mất tích của ba mẹ và em gái, tìm kiếm bí mật ẩn sau ngôi mộ tiên nhân mà anh lúc nào cũng thúc giúc bản thân phải nhanh nhanh đột phá Xuất Khiếu Cảnh.  

 

Nhưng hiện tại, anh đã không còn cảm thấy vội vã như vậy nữa, thuyền đến đầu cầu tất sẽ thẳng, đôi khi càng nóng vội sẽ càng dễ rơi vào lo âu.  

 

Với cả, đường là phải tiến từng bước đến cuối. Hiện anh đang ở trong giai đoạn quan trọng của tôi luyện nhục thể, cần phải làm đâu chắc đấy, bằng không, một khi xuất hiện chỗ hổng, sau này mà muốn lấp lại, e là sẽ phải tốn rất nhiều thời gian và sức lực.  

 

"Nhục thân thành thánh, bất tử bất diệt... Đó rốt cuộc là cảnh giới gì?" Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, là hai mẹ con Jeon In Hyeon và Kim So Ah.  

 

"Ngài Lâm, đã đến giờ rồi ạ, chúng ta xuất phát thôi." Jeon In Hyeon cung kính nói.  

 

"Được." Lâm Phong gật đầu.  

 

Hiện tại, bóng tối đã bao phủ khắp khu vực Trung Á. Dưới ánh trăng sáng tỏ, ba người phóng nhanh như bay tới điểm hẹn.  

 

Nhưng mới đi được nửa đường, con ngươi Lâm Phong thình lình co lại, anh lạnh lùng quắc mắt về phía ngõ hẻm nọ: "Ai đó?"  

 

"Ha ha, không hổ danh cường giả có thể chèn ép phần lớn các thế lực ở thành Aden, khiến họ không ngóc đầu lên được! Rõ ràng tôi đã ẩn giấu toàn bộ hơi thở, còn trốn trong góc khuất, ấy thế mà vẫn bị cậu phát hiện!" Một người tầm tuổi trung niên chầm chậm bước ra từ trong bóng tối.  

 

Người đàn ông trung niên mặc nguyên cây đen, gương mặt góc cạnh, sắc bén, cơ thể thon gọn nhưng rất cường tráng, mang tới cho con người ta một cảm giác tên này không dễ chọc.  

 

"Ông là ai?" Lâm Phong híp mắt hỏi.  

 

Khí thế của người này quá lửng lơ, không xác định, lúc thì như Võ Thần đỉnh phong, đôi khi lại vượt qua cả Võ Thần.  

 

Nguyên nhân gây ra tình trạng này hẳn là do lão đang trong giai đoạn mấu chốt để đột phá, vượt qua cảnh giới Võ Thần, hay nói cách khác là nửa bước Hư Cảnh!  

 

"Ngài Lâm, người đó là một lão tiền bối ở nước H của tôi, cũng là bạn thân của chồng tôi, tên Kim Yeong! Để bảo đảm an toàn cho lần hành động này, tôi cố tình mời ông ấy tới giúp một tay." Jeon In Hyeon đứng bên cạnh giải thích.  

 

"Bạn nhỏ Lâm, thực lực của Ám Duệ Thần Tộc sâu không lường được, được cái đêm nay sẽ không có bao nhiêu cường giả tới đâu! Đến lúc đó phải dựa vào hai ta rồi!" Trên mặt Kim Yeong lộ ra nụ cười, biểu hiện rất ư hiền từ.  

 

Lâm Phong chỉ gật đầu, không nói gì. Mục tiêu của anh là Ám Duệ Thần Tộc, những thứ khác không đáng để quan tâm!  

 

***  

 

Chẳng mấy chốc, một hàng bốn người đã tới một sườn núi nằm ở ngoại ô thành phố.  

eyJpdiI6Ilc5d0hyZEdEZUlueGh6bDVHY0JaVkE9PSIsInZhbHVlIjoiamg3UGtvcnM0RzN2dUdRQ2w0YzlHOElXKzZhYjdjVHowRGZRUnNGaFhEOGdwZU9UV2tyZXNENU50VWdBU1NobSIsIm1hYyI6ImU1YzhlMjllY2YyNzc0ZjU1Y2ZhZmU0YThjYWIzNWFkYTQzNjg1ZWQ0NmQ0Njk3NmFmODE4ZmNkZTIxZTU0YWEifQ==
eyJpdiI6ImdcL1puelwvRUp1VldMQVlpTm1zMHhpZz09IiwidmFsdWUiOiJ4K3BOME41YWhEN1k5T080NVwveVY1akoxYjZ6VWVqY2dJNHE3MHBPNHNLaDNOamVBQ1RJZm44NG5kZVlTR3pJSFNva3BOTXo2YmNxZmNrcDdGT2RSU0cyWDVVc2NZSzVjdk0rWXlIeXdkU093Ymx5M2luTkRQZGdvZXNkbGNNV1orczZsTVdwRzhcL1M4S1FVQ1NJVDBDaUpcL0lXSTBVaTdheTRSRFArMFpmMUxXYVlRaXpGSzZsVWloMmhkTFNlMmZXS2FDOTZrXC9SS2NhNzlPNHV1Rmp0RktaWjRpMmlzUDFYY01ZVVNtYXZ4SmsyeFFIMlhNRlZJMnJ1WUVTbzU0Nk82OHBVMmo1aGcrNUpCeGs3UkJ4ZnZKT1JwWSs5T0NtUFBNSkxHZlwvT3M1d01rdUFGcUJ4RERqU3dTS1FkcXRYMDdqSlcwaEw1U280QjY4SHJORGE1QT09IiwibWFjIjoiYTIxNzMyYmUyYzc4NTlkYTkwNzhiNDBkZTdmYzVmMWM5YmQ4NmM1MzM4YmZhMTk3MzIzYzM5OGRjMWM0ZTYzZSJ9

Vừa thấy Kim Myeong, trên mặt Jeon In Hyeon lập tức hiện lên vẻ kích động. Nhưng bà ta không đánh tiếng chào hỏi, mà dời mắt qua người Ám Vô Tà, lớn giọng quát: "Tôi đã dẫn người tới rồi, ông mau giải trừ sạch sẽ chú máu trên người chồng tôi đi." 

Ads
';
Advertisement