Không thể cãi lý chút nào, đúng là tình tình thất thường mà. Nói thẳng ra là đồ biến thái!
Tối hôm qua còn nói nàng có công, hoa Mê Chi là do nàng hái, phấn độc trên hoa là do nàng mang nước về rửa sạch, vừa mới lên làm Đại thị nữ của điện tam trọng, hôm nay vừa mới được vô số ánh mắt cực kỳ hâm mộ của thị nữ hai điện nhất trọng nhị trọng, còn chưa đến một ngày mà đã tống nàng vào đại lao rồi. Mẹ kiếp, có cần lừa gạt nhau vậy không? Nàng ghét nhất là thay đổi xoành xoạch như vậy đấy, có thể để nàng sống thuận buồm xuôi gió, ngày ngày ăn no chờ chết không hả?
Mả bà nhà ngươi!
“Để bọn ta đưa hai người này đến thủy lao.” Ưng và Nguyệt Vệ trao đổi ánh mắt, chia ra mỗi người một người. Với thân phận của bọn họ, thị vệ cũng không dám phản kháng, chỉ đành giao người.
Nguyệt Vệ đỡ Tuyết Vệ đi trước, Tuyết Vệ đi một đoạn bỗng quay đầu lại, oán hận nhìn Tần Phong Hi bằng đôi mắt đỏ ngầu.
“Ta còn tưởng ngươi đặc biệt với chủ nhân lắm, thì ra cũng chỉ đến thế là cùng.”
Tần Phong Hi tức giận trợn mắt: “Ta cũng cho rằng thanh mai trúc mã tình cảm sâu đậm lắm, thì ra cũng chỉ đến thế là cùng.”
Tuyết Vệ siết chặt nắm tay. Nguyệt Vệ thở dài: “Được rồi, sao tính tình này của ngươi qua bao nhiêu năm vẫn không thay đổi được thế?”
“Ta không cam lòng, Nguyệt, tại sao lại như vậy?”
Bóng hai người càng lúc càng xa, không nghe thấy Nguyệt Vệ trả lời nàng ta như thế nào. Ưng nhìn sang nói với Tần Phong Hi: “Ngươi tự đi hay để ta giải?”
“Ta tự đi.” Tần Phong Hi hừ lạnh.
Thủy lao nằm trong một góc hẻo lánh của điện nhất trọng, vắng vẻ không một bóng người.
“Ngươi đi theo ta, nơi này có trận pháp, không cẩn thận sẽ mất mạng đấy.” Ưng nói, đưa tay về phía nàng.
“Không cần ngươi dẫn, xem ta là trẻ lên ba à?” Tần Phong Hi phỉ nhổ, bảo hắn ta đi trước.
Ưng đi hai bước thì quay đầu lại dặn dò nàng phải theo sát bước chân của hắn, lèm bèm như ông cụ non làm cho Tần Phong Hi mất kiên nhẫn, suýt chút nữa đã vượt qua hắn phá trận pháp này cho rồi.
“Đây là trận pháp do sư tỷ chủ nhân bày, tên là Thất Sát trận, uy lực rất mạnh, chỉ cần ngươi bước sai một bước sẽ bị cắt nát, da thịt văng khắp nơi.”
Thất Sát trận, nói nghe cứ như đáng sợ lắm không bằng. Thôi được rồi, đúng là trận pháp này cũng không đến nỗi, nhưng đối với nàng thì vẫn chỉ là trò trẻ con thôi. “Sư tỷ của Lệ Tử Mặc?”
“Phải, cũng là một trong những người được chọn làm Đế hậu.”
“Một trong những người? Nói vậy nghĩa là vị trí Đế hậu vẫn chưa xác định, có nhiều người để chọn lắm sao?”
“Thật ra cũng không nhiều, chỉ có ba người thôi.”
“Một người trong số đó có liên quan đến chiếc thuyền bị vỡ lúc nãy đúng không?”
Ưng bước ra một bước cuối cùng, xoay người lại kéo nàng thì thấy nàng ung dung như vừa tản bộ, hoàn toàn không sợ hãi, như vừa rồi hắn ta nói uy lực của Thất Sát trận là đang nói chơi vậy, người ta vốn không để trong lòng.
Hắn ta đang muốn hỏi thì bị Tần Phong Hi chuyển chủ đề.
“Chiếc thuyền kia...” Ưng nhíu mày, nói: “Đúng vậy, nhưng đến bây giờ người kia vẫn chưa xuất hiện, nếu người đó không đến, rất có thể lần này vị trí Đế hậu sẽ thuộc về sư tỷ của chủ nhân.
Thấy nàng còn muốn hỏi lại, Ưng mất kiên nhẫn nói: “Thôi được rồi, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì? Tiếp theo phải bị nhốt ở đây mười ngày, lo cho bản thân trước đi, ta đoán ngày nào ngươi cũng sẽ khóc nhè trong đây đấy.”
“Phì.”
Tần Phong Hi há miệng, cuối cùng vẫn không nói gì. Khóc nhè? Hình như rất nhiều năm rồi nàng không biết cảm giác khóc là gì. Nếu nơi này thật sự có thể làm nàng khóc, vậy thì đúng là trải nghiệm mới lạ.
“Thủ vệ ở thủy lao trực tiếp nghe lệnh chủ nhân, cho nên ta cũng không thể bảo bọn họ ưu ái ngươi, ngươi tự lo cho mình đi!”
Ưng sa sầm mặt xuống, thấy có thủ vệ đến thì trò chuyện đôi câu, sau đó liếc Tần Phong Hi rồi bỏ đi.
Mỗi khi có người bị nhốt vào thủy lao thì sẽ có người thông báo với thủ vệ bên này trước, báo thân phận người bị nhốt, nếu là trường hợp đặc biệt thì sẽ nói lý do bị nhốt, Đế quân hạ lệnh như thế nào.
Tuyết Vệ, một trong Tứ Vệ gần gũi với Đế quân Phá Vực nhất, trong Phá Vực làm gì có ai không biết? Có tin đồn rằng Đế quân đối xử với nàng ta cực kỳ tốt, đại điển tuyển phi lần này còn là do một tay nàng ta xử lý, hơn nữa người này còn rất có thể sẽ chiếm một chân trong danh sách Đế phi, mọi người gặp nàng ta thì đều cung kính vô cùng. Vậy mà bây giờ lại bị nhốt vào thủy lao, đúng là chuyện làm người ta kinh hãi, ngay cả vẻ mặt quan tài mười năm bất biến của thủ vệ thủy lao cũng phải biến sắc.
Vừa mới đưa Tuyết Vệ rõ ràng đã bị nội thương vào thì giờ lại có thêm một người, đây là người mới nhưng tiếng tăm đã truyền khắp Phá Vực chỉ trong vòng một đêm. Có tin đồn rằng nàng là người Đế quân mang về trong khi đi làm việc ở bên ngoài, trở thành Đại thị nữ cận thân của Đế quân, là người phụ nữ đầu tiên và cũng là duy nhất cho đến nay vào ở điện tam trọng. Nghe đồn Đế quân cưng chiều nàng vô cùng, nàng có thể gọi thẳng tên hắn luôn.
Nhưng vừa mới làm Đại thị nữ cận thân một ngày đã bị tống vào thủy lao?
một câu thô tục.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất