Bạo Quân Tối Nay Muốn Thị Tẩm - Tần Phong Hi (FULL)

 

“Kiêng rượu kiêng đồ mặn, không gần nữ sắc, không dùng nội lực, ngươi có thể làm được những điều này không?” Nàng lặp lại một lượt nữa. 

Lệ Tử Mặc khẽ gật đầu. 

“Còn có một yêu cầu nữa, đồng ý thì ta mới bắt đầu. 

“Nói.” 

“Khi ta bắt đầu, chỉ được nhìn chứ không được hỏi.” 

“Được.” Lệ Tử Mặc không hề biết nàng muốn làm như thế nào, nhưng chắc chắn là thủ pháp mà họ không thường thấy, hoặc có thể xem là quái dị. Nàng không cho hỏi thì hắn sẽ không hỏi. 

“Tốt lắm, bây giờ ta sẽ áp chế chú thuật cho ngươi, có lẽ sẽ hơi đau, ngươi cố chịu chút.” 

Tần Phong Hi vừa dứt lời đã lập tức vung Phá Sát lên, luồng sáng lạnh như băng đâm về phía ngực hắn. Trong quá trình này, Tần Phong Hi nhìn vào mắt Lệ Tử Mặc, người bình thường chắc chắn sẽ có ý phòng vệ hoặc sợ hãi theo bản năng khi thấy động tác đó của nàng, đồng tử cũng mở to hơn. Nhưng khi dao Phá Sát đã đâm tới ngực, hắn vẫn duy trì dáng vẻ bình tĩnh, ánh nhìn không hề thay đổi. 

Tần Phong Hi không khỏi cong môi. Có phải tên này tin tưởng nàng quá rồi không? Sự tin tưởng này rốt cuộc đến từ đâu? 

Cuối cùng Phá Sát cũng không đâm hẳn vào ngực hắn mà chỉ rạch một đường trước ngực. Điêu khắc trên người thật sẽ có cảm giác như thế nào? Đau, đúng là rất đau. Nhưng Lệ Tử Mặc luôn nhẫn nhịn, một tiếng cũng không kêu. 

Vào lúc hắn tưởng chỉ như vậy là xong lại thấy một tay nàng cầm Phá Sát, tay kia giơ lên trước ngực hắn. Phá Sát xoẹt qua ngón trỏ của nàng, máu tươi thoắt chốc nhỏ ra. Lệ Tử Mặc vừa rồi bị rạch một đường trước ngực mặt không đổi sắc, lúc này ánh mắt lại chợt lóe lên. 

Những đầu ngón tay đang nhỏ máu của Tần Phong Hi họa từng nét theo hình bùa trên ngực hắn, giống như đang dùng máu của mình để vẽ lại một lượt. 

Lệ Tử Mặc chỉ cảm thấy cái lạnh bên trong cơ thể và độ nóng biểu hiện ra bên ngoài nhanh chóng tan đi theo từng đường lướt qua của ngón tay nàng, một hơi mát khiến 

người ta thấy thoải mái đến lạ truyền từ đầu ngón tay nàng vào cơ thể hắn, giống như một Tướng quân có khí thế khiếp người đang bức ép cho quân địch lũ lượt thoái 

lui. 

Đôi mắt đỏ ngầu đã tan biến, cặp con ngươi cũng trở lại thành màu đen sâu thẳm. Hắn nhìn người phụ nữ đang ngồi trên người mình, nhìn hàng mày như họa của nàng, nhìn đôi môi đỏ mím chặt, nhìn sắc mặt nàng dần trở nên tái nhợt, nhìn sự chăm chú và nghiêm túc trong ánh mắt nàng, nơi nào đó trong lòng lặng lẽ sụp đổ. 

Chắc hẳn là ông trời ban cho hắn. 

Chắc chắn là vậy. 

Cuối cùng Tần Phong Hi cũng họa xong nét bút cuối cùng của mình, nàng thu tay về, cũng không biết nàng làm như thế nào mà ngón tay đang chảy máu đột nhiên ngừng lại. 

Lúc này, nàng cất tiếng gọi Thần y. 

Thần y đã bưng thuốc chờ sẵn bên ngoài không dám quấy rầy, nghe thấy tiếng nàng gọi mới đáp lại. 

“Mang qua đây.” 

Tần Phong Hi vươn tay qua, Thần y vội đưa bát thuốc nước cho nàng. 

Tần Phong Hi nhận lấy, không dùng ngay mà đưa lên mũi ngửi cẩn thận, sắc mặt mới thả lỏng hơn phần nào. Thuốc nước không có vấn đề, ít nhất Thần y có thể tin được. Nàng liếc nhìn Lệ Tử Mặc, thể hiện ý này. 

Sau đó nàng ngồi xuống một bên, một tay đỡ Lệ Tử Mặc dậy, cầm bát đưa đến bên môi hắn và nói: “Uống hai ngụm, không cần uống hết vẫn có tác dụng.” “Được.” Lệ Tử Mặc uống hai ngụm từ tay nàng mà không chút do dự. Hắn vốn tưởng thuốc nước này sẽ cực kỳ khó uống, nào ngờ vào miệng lại ngọt lành nên không khỏi kinh ngạc nhìn thoáng qua Tần Phong Hi. 

Tần Phong Hi hiểu ý hắn, nhún vai nói: “Tính ta khác người, không thích đồ đắng.” Thế nên thuốc gì nàng cũng thay đổi, tuy vị chưa hẳn là ngon nhưng ít nhất là không đẳng, có một vài loại rất ngọt. Chẳng hạn như loại thuốc vừa rồi, rõ ràng dược tính rất mạnh nhưng cũng được nàng điều chế thành ngọt. 

Lệ Tử Mặc cạn lời, nhưng lại cảm thấy nha đầu này rất đặc biệt: “Ý của ngươi đây là thuốc ngươi tự chế?” Hắn nhìn nàng như có điều suy tư. 

Tần Phong Hi khựng lại, hay lắm, nàng lại tự vạch trần mình nữa rồi. 

“Nằm xuống!” Trong cơn tức giận, giọng điệu nàng tệ hơn hẳn, Thần y và Ưng vệ ở bên ngoài nghe thấy mà khóe miệng co giật. 

Nhưng Lệ Tử Mặc lại chẳng so đo, sau khi nằm xuống lại thấy nàng chẳng biết lấy từ đâu ra một cây bút lông, thân bút rất ngắn, lông bút trắng muốt, chấm cây bút đó vào thuốc nước rồi lại một lần nữa vẽ lên ngực hắn. 

Mà lúc này, khu nhà lao ở ngọn núi phía sau lại gặp phải đợt tấn công và khủng hoảng mạnh mẽ nhất trong vòng ba năm qua. 

Tầng Đình Minh vừa quay đầu đã thấy Nguyệt Vệ đang dìu Tuyết Vệ từ thủy lao ra ngoài, ngay lập tức đi qua đó, lo lắng nhìn Tuyết Vệ và nói: “Tuyết Vệ không sao chứ?” 

eyJpdiI6IlJBVjdGZDUzblA1YzZqY29zZVljcXc9PSIsInZhbHVlIjoiXC95U3NlaTN3ODRoQTRqV0FOekl2bnlXbVFmWG0xT2d5MmIwRmM3eGVBejd1anU2bTJkTmF1Q01kSFBaOFJQN2hsZVhMV2ZHOTNtVVZadU9wWFVLUHVZUFRXczI4NTNpSDZhRlwvNDBPdkpXeG4wV1E5TG8yZk1JSHRLbGl4MXRMWDJhWitBV25IbUVUems2eDhXcmdtUXQzRzJGbVdmZGU5b1hYdmR2bUZkYkVSSUVsc01CcDVEWUVkSHhnbUo4VXBuRXlVcVdBVFByUkF1K2xiOEpPZVhRelwvSHl3ckFMd0NIUDIzUFZobUl6dFRvY2h4azNkbUx6SWNUT3p0VVIrcHdOdHlCMno4MFlVZ1VFM2VnSDhtOVI4dWxLXC9nQXNVaVwvbDhLOWRnT2ZiUzdwZkNKSXlrT2k5MnJcL2ticjB6aTgrcTJCaDBpNlwvN3laWUxnclFGa1VNTkRtTnBOSGtRQUdVTGJMVEhEbzBiRT0iLCJtYWMiOiJjZjk3MzkwZDEwYTdkNDBhYWExMjJmYjk5ZDAzN2UxZjFmOTgzZjY4MWZhYmVkMzhiY2JlMjJlNTkwYmZiZjhiIn0=
eyJpdiI6IkJJcVVIWEI1NWNmSHU2UWgzd1Y1R3c9PSIsInZhbHVlIjoiTW1VRlNLTHRySlV6M21LVW9XbGpHUFJhNXJ6cGhWTEtraWxwYXg0TGQ1YjJtVUNYNnlncWVOSUVBOHYxdlpKXC9sV0ZHUjZkdmY0U1VqXC9RSDJxd0tvKzduVVBGS0NpM1R3aUhEMlgrMEpCWHBQT2lDT3VVVUZlWFVHcmhcLzVNRXFyM2dHb2kyRzB1RmlOclBKVTZCYkhDalErQVwvUXpPbVFDN0RGSmhLXC9aNDlsWE9STnBPcXJlV3hxMlAxZ0h4RjNoXC9JR3pBMklmMGNDOTZUV1h2TUhcL2ZwZmJ0R3F1amJwMFwvYUZEb3hXTnNhQW1xRHVwcUl5TFVJYjhmbklpZkd2VG14OUhkSWRDZ3hLNjEyUFlQWjVSTjVTMlhaa0hkT0hXMngzYlU3OXR3NzlrenkwUkFDbzVPbVBFM1k1b2VyQjJRelRIdEVneXI0ODlFNDBBdzA5YWw3WEc0SzFJMzc2V0FySm5rMnN5WGQ4NDByOWpjeDJTTzVNRk1qTE5UOHhuV3ZQclhCMFdNem81NFhHWVRCRVI1M2RhV1NnTHJGZFZTSXNlbDFGazdzRmQyZERlclBMb0VXQmlZTUZybGRmeGN6eXpleEEyV29tcTYxSDB4Q0w4eUxpcHA5YW1PaFJOZkR6XC8reENwR2tlcmZZNDZoVGZSdFAxVnprS2R0WlQiLCJtYWMiOiI0ZTRlOTU0YzgzYTc3NTQ5YzQ3MTA1Yjg2NDRmZDk2MTJkYzYzZGYyZjBjNTZjMzFkODUzNmNkZmU3N2RkMTUyIn0=

Mặt Tằng Đình Minh biến sắc, đó là một thủ hạ tinh nhuệ của y!

Ads
';
Advertisement