Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Kỳ nghỉ tết kết thúc, tối mùng 5 Khổng Tư trở về chung cư của mình, quay cuồng với Lăng Việt một trận đảo điên trời đất đến nỗi mùng 6 cô suýt đi làm muộn. Vừa đến công ty, Khổng Tư ngã ngửa khi thấy Hoắc Vỹ Thần ăn mặc chải chuốt bóng lộn đi cùng trưởng phòng kinh doanh. 

Gã đi ngang qua, mỉm cười chào hỏi lịch sự cứ như thể họ không quen nhau nhưng Khổng Tư có thể thấy một tia sáng hoan hỉ loé lên trong mắt gã. 

Tên này cố tình xin vào đây để khiến cô không thoải mái. 

Khổng Tư hừ lạnh, vào phòng lập tức nhắn tin cho Bá Hiến. 

Khổng Tư: [Chó con... Ta thấy Hoắc thổi...] 

Bá Hiên: [Chó con... Lão nương cũng vừa thấy. Con mẹ nó, nhơn nhơn, vênh váo, còn thách thức lão nương..] 

rồi.] 

Khổng Tư: [Thách thức gì?] 

Bá Hiên: [Thách thức bằng ánh mắt... Khiêu khích ra mặt.] 

Khổng Tư: [Xem chừng lần này gã quậy ra sóng gió cho chúng ta lao đao 

Mối quan hệ giữa cô và Lăng Việt vừa tốt một chút thì Hoắc Vỹ Thần xuất hiện. Chuyện này có quá trùng hợp không? 

Khổng Tư khó chịu trong lòng. Suy nghĩ một hồi rồi nhắn lại. 

Khổng Tư: [Chó con, rất có thể Hoắc Vỹ Thần vào đây để chộp chúng ta. Phải cẩn thận.] 

Bá Hiên: [Quả nhiên tâm linh tương thông. Ta cũng đang nghĩ vậy. Nếu nó chụp được ảnh, gửi cho Lăng khọm, hắn làm thịt cả ta với ngươi. No... 

Bá Hiên: [Lão nương mới có 24 cái xuân xanh, hèn như chó... Không 

muốn lên sàn đấu làm bao cát cho con trâu già kia húc... Kíu..] 

Khổng Tư phì cười. 

Bá Hiên nghĩ như thế này thì dễ rồi. Cô lập tức nhắn lại. 

Khổng Tư: [Không thể để gã đạt được mục đích. Ở công ty phải hết sức cảnh giác, ít gặp chút. Có gì nhắn tin, gọi điện.] 

Bá Hiên: [Biết rồi. Có chơi gã không?] 

Khổng Tư: [Từ từ rồi tính.] 

Có thể cô không cần chơi Hoắc Vỹ Thần bởi vì bằng chứng cô thu thập được sắp đủ. Với tốc độ này, chỉ đến giữa năm cô có thể ôm theo bằng chứng nghỉ việc, trở về giao lại cho bố, bắt đầu quá trình tấn công Tần Khương. 

Cô nghỉ việc, Bá Hiên cũng phải nghỉ. Vậy không cần đuổi Hoắc Vỹ Thần, khỏi hao tâm tổn trí vì gã cho mệt. 

Khổng Tư gác Hoắc Vỹ Thần sang một bên, làm việc như bình thường. 

Thế nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng. Đi làm được ngày thứ 3, Hoắc Vỹ Thần chủ động tìm đến phòng kế toán vào giờ nghỉ trưa. Mọi người đi ăn hết, chỉ còn mình cô trong phòng. 

Gã bước vào mà không gõ cửa. 

Khổng Tư ngẩng lên, nhíu mày khó chịu: 

- Không phận sự miễn vào. Phòng kế toán có nhiều giấy tờ quan 

trọng... 

- Em lạnh lùng quá... Nói chuyện một lát không được sao? – Hoắc Vỹ Thần cười lịch sự, ngồi ghé xuống chiếc bàn ngay gần cửa ra vào, giữ khoảng cách với Khổng Tư. 

- Tôi không có chuyện gì để nói với anh. 

- Anh thì có đấy. – Hoắc Vỹ Thần kiên trì, bất chấp Khổng Tư khó chịu ra mặt. – Dù sao chúng ta cũng từng là người yêu. Hỏi thăm tình hình của nhau một chút mới hợp lý. Nếu coi nhau như kẻ thù thì khác nào vẫn còn tình cảm với nhau. 

hình. 

Khổng Tư cười khẩy khinh bỉ, lắc đầu ngao ngán, nhìn xuống màn 

Hoắc Vỹ Thần im lặng một lát, thả bom: 

- Lăng Việt có thoả mãn được em không? 

Cô trừng mắt nhìn lên. 

Tên khốn sống sượng. 

- Em bị bệnh như vậy, chắc ham muốn nhiều lắm... 

Khổng Tư hoá đá tại chỗ. 

Gã đang nói cái gì? 

Sao gã biết? 

Cô cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng khinh miệt, tay trái siết chặt chuột, tay phải cấu đùi. 

Gã lấy thông tin từ chỗ bác sĩ Nhậm? 

Không không.. 

Chỗ bác sĩ Nhậm phải bảo mật thông tin cho bệnh nhân. Lăng Việt bị 

lâu như vậy còn không lộ, sao cô có thể lộ được? 

Vậy gã lấy thông tin từ đâu? 

Khổng Tư đè nén sự sợ hãi xuống, nhíu mày khó chịu: 

- Tôi chẳng hiểu anh đang nói gì. Bệnh nào? Ham muốn gì? 

Hoắc Vỹ Thần cười, không hề nao núng: 

- Em đừng giả vờ. Anh vô tình gặp Lăng Việt, hắn đã nói hết rồi. Em bị rối 

loạn ham muốn, nhu cầu tình dục rất nhiều. Hắn khoe khoang chỉ hắn mới 

có thể thoả mãn em. 

Khổng Tư nhíu mày sâu hơn nữa. 

A... Tên khốn kiếp hèn hạ. Nói dối, ngậm máu bẩn phun lên đầu Lăng 

Việt để chia rẽ họ. Bẫy cô thú nhận ra miệng sao? 

Lăng Việt là Lăng tổng, là Lăng đại ca 39 tuổi, xã hội đen. Có phải thắng 

trẻ trâu đâu mà ra đường nói bậy nói bạ. 

Hắn kín tiếng, đa nghi, không sủa vớ vẩn như Hoắc Vỹ Thần. Mãi hắn 

mới cho cô gặp Lý Đường, tiếp cận cuộc sống tối tăm của mình. Hoắc Vỹ 

Thần coi cô là đứa ngu xuẩn xốc nổi, coi Lăng Việt là tên giang hồ không não 

à? 

Dù gã lấy thông tin từ đâu, chắc chắn không có chứng cứ. 

Sự sợ hãi vơi bớt, khinh bỉ trào lên. Khổng Tư cười khẩy: 

- Nhảm nhí. Anh xem nhiều phim quá, bị thần kinh à? 

- Em không nhận cũng chẳng sao, Lăng Việt nói hết, anh biết hết rồi. 

Hai người khám chung bác sĩ Nhậm Tiêu, được ông ta giới thiệu cho quen biết, đến với nhau để thoả mãn nhu cầu sinh lý. Khổng Tư... tại sao Lăng Việt 

thì được, anh thì không được? 

Khổng Tư cấu vào đùi đau muốn ứa nước mắt để ngăn bản thân sợ hãi. Cô lắc đầu quả quyết: 

- Anh điên rồi... Tôi không biết bác sĩ Nhậm Tiêu nào cả. Tôi quen Lăng Việt trong quán café. 

Quán của Dư Đoàn. 

Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau. 

Hoắc Vỹ Thần thoáng hoang mang 

- Nói dối. Lăng Việt nói với anh... 

- Nếu quả thực Lăng Việt nói như vậy với anh, là hắn bịa đặt để chế giễu anh đó. Sao anh ngu vậy? Hắn chê anh yếu sinh lý, khoe khoang chỉ có hắn mới thoả mãn được tôi. Hắn nhạo báng anh mà thôi. Ở đâu ra cái bệnh rối loạn ham muốn vậy? Hoang đường... 

Khổng Tư nói chắc như đinh đóng cột, đến nỗi Hoắc Vỹ Thần tự nghi ngờ chính mình, mắt đảo láo liên. 

Rõ ràng Lăng Việt chẳng nói gì cả. Hoắc Vỹ Thần lấy thông tin từ nguồn khác, đang cố mọi để Khổng Tư tiết lộ sự thật. 

Hoắc Vỹ Thần cùn lên, thách thức: 

- Nếu đó không phải sự thật, chắc em không ngại anh nói với người trong công ty đâu nhỉ. 

Biết ngay mà... 

Muốn dụ cô thú nhận để tống tiền, hoặc tổng tình. 

Mơ di con. 

Từ nhỏ Khổng Tư đã được dạy đối phó với những tình huống thế này. Chắc lại ngu như đám con nhà nghèo Bàng Tô Tô? 

Cô cười khẩy, vuốt tóc, hất hàm: 

eyJpdiI6IkIrWGNzbXlKaFo1VjdyWmM3TzJ5ZVE9PSIsInZhbHVlIjoiZlRxcUVvWStoS3UwbHhWU3ZmXC9yVnRJRXY4QkNPUjlCRlhId0VPakZsZytzVnpGcTNURE9wN1BtajJvUit5ZnZoUStHYTVWcnVvNmNmQ0w4Y3M0b0V0czRhRDR2RjdCNE1MZmdiajdTVHA1dEw1QjlSekxJOHlZMVwvXC9QZURaMzZrSzBmQjJmZlhQOU13KzduMnIrREhudHRxWnY3WnVGZkV1YkV1Vm0zQTA5S0pRa2ZaaTN6Q1hYUEhjSDErVlo1VlwvV1l1T1wvWUxFcmJBK3NBTkU0TFE3anpRVFwvYWc0UUx1ZEVpMStRSWxkeUJYcWtkMU9MNWk0Slh0NGpGTnRuSyIsIm1hYyI6IjdlMDk5NmU3NGY3MTM0YmQwOGMwMjhmYTlkOTNkZWZhMDZhNDYxMjM2NDU1YmUwNjcxMzJlZjk5ZmZkMzE2YzIifQ==
eyJpdiI6Iml1SENkWHpkNFF5QTRQMDNTb0dic0E9PSIsInZhbHVlIjoiSVR0Zlg2c1c4S2tiUndxd3BqcGdhWUZqTkdwMkl5eXdYUXBLS05RVkRQMnZCakVqeXViY1YwVTFZdlF4bzJhTytzbVpxYXBaNFhrK1B4ZGQyMUx1c1RiTXp1SElxSFR2blVHdWZ2WEdvVURKSmhuNHdtSnFcL0ROdHUxWTJ2NnVaIiwibWFjIjoiNWJjOWExMTk2OGJkZDZjMTJkNTk5Y2EwYmUxYzZmMzg1ZTZjOTBjMDIyZmM2OTU2YTlhNzE1NWYxM2E1ZGY3YiJ9

- ... - Hoắc Vỹ Thần hoang mang, mặt trắng bệch.

Ads
';
Advertisement