Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Cả người cô căng cứng, ruột gan ngứa ngáy khó chịu nhưng cố làm ra vẻ bình thản, tiếp tục im lặng. 

Bàng Tô Tô tới gần, nhíu mày bực bội: 

- Khinh người vậy? 

- Cô đáng bị khinh. – Khổng Tư cười khẩy. – Ngủ với bạn trai người khác, ngoại tình với đàn ông có vợ... Tự hào lắm hay sao mà đòi người ta tôn trọng? 

- Tôi cứ thích thế đấy, cô làm gì được? Khổng Tư, tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn lảng vảng bên cạnh Bá Hiên, tôi sẽ câu Lăng Việt lên giường. 

Khổng Tư ngừng gõ, cố khống chế cơn giận và sự ghê tởm đang bùng nổ trong thân thể nhưng không thành công. Ánh mắt cô nhìn Bàng Tô Tô vẫn toé lửa, giọng nói cao vút, run run vì tức: 

- Mày hỏi Hoắc Vỹ Thần? 

- Chứ sao... Ha ha... Trái đất tròn thật cơ... 

Bàng Tô Tô khoái chí, khúc khích cười hả hê vì Khổng Tư tức giận, rút điện thoại ra chấm chấm gạt gạt khoa trương, trông vô cùng ngứa mắt. Ả giơ màn hình điện thoại cho cô xem một bức ảnh chụp ả đứng nói chuyện với Lăng Việt. Tim Khổng Tư nhói lên, kinh hãi. 

- Hi hi... Không ngờ đúng không? Bạn trai “già khọm đuôi” của cô từng có một chân với tôi. 

- Cái gì? 

Tai Khổng Tư ù đi, toàn thân lạnh ngắt như bị quăng vào tủ đá. 

Bàng Tô Tô tận hưởng cảm giác của kẻ thắng thế, vênh mặt thách 

thức: 

- Tôi nói tôi và Lăng Việt từng có “bí mật” riêng, không muốn để ai biết. 

nóng. 

Khổng Tư khó thở, ngực nặng như đá đè, thân thể từ lạnh chuyển sang 

Bàng Tô Tô thấy cô cứ nhìn trừng trừng không phản ứng, mắt loé sáng độc địa, gạt gạt điện thoại, giơ cho cô xem một file ghi âm. Sau đó ả nhướn mày, cười tà: 

- Nghe cho kỹ nhé. 

Ả chấm vào đoạn ghi âm. Giọng Lăng Việt lập tức vang lên: 

- [Chuyện này phải giữ bí mật, tuyệt đối không để ai biết. Cô đã ký hợp đồng, nhận tiền rồi...] 

- [Vâng, anh yên tâm, em sẽ ngậm chặt miệng.] 

Khổng Tư không thở nổi, máu sôi lên sùng sục. 

Lăng Việt từng quan hệ tình dục với Bàng Tô Tô? 

Hắn cho Bàng Tô Tô tiền, bắt ả giữ bí mật? 

Bọn họ đã từng lên giường trước khi Lăng Việt quen cô? 

Ả cười khanh khách vì bộ dạng sốc quá hoá đá của Khổng Tư, ác độc nhấn mạnh: 

- Lăng Việt khoẻ như voi, hàng họ ra trò, nhu cầu cũng nhiều kinh khủng. Mình cô chắc không chịu nổi đâu... Không chừng anh ta còn tình nhân bên ngoài mà giấu cô. Nếu không có, tôi rất sẵn lòng... Hi hi... Dù sao tôi cũng từng cướp bạn trai cô một lần, không ngại cướp thêm lần nữa... 

Khổng Tư đứng bật dậy, đập bàn, toàn thân run bắn. Cơn thịnh nộ thiêu đốt lý trí, tay cô vớ lấy bình đựng nước trên bàn. 

Bàng Tô Tô trông thấy, vội vã lùi lại, vừa đi vừa chạy, cười khẳng khẳng 

khiêu khích: 

- Có giỏi thì đánh đi... Đuổi theo tao mà đánh này... 

Hành lang có camera... 

Khổng Tư siết chặt chiếc bình, đứng im, run lẩy bẩy. 

Ả điểm khốn kiếp kia đã từng ngủ với Lăng Việt... 

Tại sao lại là ả? 

Thế gian rộng lớn, có biết bao nhiêu gái xinh, tại sao Lăng Việt không 

chọn, vớ ngay phải con chó chết này? 

Tên dâm tặc già gân bẩn thỉu... 

Nước mắt Khổng Tư rơi lách tách xuống gò má. 

Cô tức đến nỗi cảm tưởng cả người sắp bốc cháy. 

Tức không chịu nổi. 

Tim gan phèo phổi đều đau, máu sôi lên. Cô đùng đùng ra khỏi phòng, 

đi lên quán café tầng 18 gọi café uống. 

Nếu công ty không lắp camera trong hành lang, Khổng Tư xin thề lúc đó 

mình đã lao theo, phang cái bình vào giữa mặt Bàng Tô Tô rồi muốn ra sao 

thì ra. 

Nhưng rất tiếc, cũng thật may vì hành lang có camera, cô mới giữ được chút ít lý trí còn lại. 

Hiện. 

Khổng Tư hút một hơi hết nửa cốc café cốt dừa rồi nhắn tin cho Bá 

Khổng Tư: [Chó con, gửi ảnh và video Hoắc Vỹ Thần hôn Bàng Tô Tô cho 

mình.] 

Bá Hiên lập tức nhắn lại. 

Bá Hiên: [Làm gì vậy?] 

Khổng Tư: [Trị ả. Con điểm ngu xuẩn đó muốn câu Lăng Việt lên giường.] 

Bá Hiên gửi lại một icon tục tĩu, một hàng icon tức giận lửa cháy bừng bừng rồi gửi ảnh chụp và video sang cho Khổng Tư. 

Bá Hiên: [Chó con, cần lão nương làm gì không? Hay thuê người cạo đầu nó...] 

video. 

Khổng Tư: [Từ từ. Để mình xử đã.] 

Khổng Tư xem ảnh Bá Hiên gửi, chọn mấy cái thật rõ nét, xem cả 

Đầu cô loé lên một phương pháp trả thù triệt để. 

Khổng Tư uống nốt café, quay lại phòng, chuyển tiếp ảnh và video sang máy tính, dùng phần mềm chỉnh sửa chỉnh lại chút xíu... Chỉ một chút xíu này thôi cũng sẽ khiến Tần Khương đập Bàng Tô Tô bẹp như con gián. 

Còn nếu y không đập, chấp nhận chung chạ thì Khổng Tư bó tay rồi, không còn gì để nói. Đến lúc đó cô sẽ nhờ Bá Hiên thuê người cạo đầu ả, theo nghĩa đen. 

Cô không nuốt trôi nổi cơn giận này, nhất định phải trả đũa. 

Video được chỉnh xong, Khổng Tư đăng nhập acc clone Biboo, gửi ảnh và video vào hộp thư của Tần Khương. 

May quá y không chặn người lạ, ảnh lập tức được gửi đi. 

Tim Khổng Tư đập thình thịch trong ngực khi thấy avatar của Tần Khương nhảy xuống. Y đang xem ảnh. 

Video tải cũng sắp xong. Cô nhìn chăm chăm từng phần trăm một, cầu mong nó chạy nhanh một chút. 

Đến khi tải lên hoàn tất, avatar của Tần Khương lại nhảy xuống, Khổng Tư thở phào một hơi, lập tức thoát acc. 

Vừa đặt điện thoại xuống, Lăng Việt nhắn tin. 

Lăng Việt: [Cún con, hôm nay đi làm vui không?] 

Vui cái con khỉ. 

Cô điên hết cả máu, vuốt tóc liên tục, muốn vò đầu bứt tai. Nhưng các chị trong phòng đã quay lại, cô không dám làm ra hành động điên khùng nào. 

Tưởng tượng cảnh Lăng Việt ôm ấp hôn hít con điểm họ Bàng, Khổng Tư muốn giết luôn ả. 

Cô không nghĩ mình ghen tuông kinh khủng như vậy. Trước kia có đứa nhắn tin gạ tình Hoắc Vỹ Thần, cô xem xong chỉ bực tức đôi chút, cũng không ghen lồng lộn, ghen mất lý trí như bây giờ. 

Huống hồ Bàng Tô Tô và Lăng Việt chịch nhau trước khi cô quen hắn. Là người đến sau, ghen với quá khứ rất ngu xuẩn. 

Dù biết vậy, Khổng Tư vẫn không ngăn được mình ghen. 

Lăng Việt ngủ với ai cũng được, chỉ riêng Bàng Tô Tô là không được. 

Nhưng quá khứ đã qua, sửa thế nào? Có ghen tuông, giết người thì thời gian cũng không thể đảo ngược. 

eyJpdiI6IlYrTHNCQ3NYbXJkSmxWdGNsWDduV3c9PSIsInZhbHVlIjoibnFETHczWHlDaTZ2dVkwRjl3b2xqZ0RhTUthQUhXaXZ1U1RYM1E2QXpYWGRPTkdFWE5aYXR4MWxjOUtBUktyUTByZTFBMjR5OHRsVFwvTnVpM3p2OGx3PT0iLCJtYWMiOiI4ZDAxM2EyMjg4OTc5ZWFjNTdmYTU4NzJlODJlODZjZTRhZjIzZmZiZTMyMDcyNWNlODY1ZWJlNzVjNWQ3ZjczIn0=
eyJpdiI6IldvQlpHWUJLb1JoN21zV0c3UnhmNFE9PSIsInZhbHVlIjoiTVNKK2lYaEpIT25aUG1LdVlEWkM5M0ltQk5UZks0cUp3OVdpa3B0UkpnMitYVkF5ZVp5ZXd6bkJqQXhcL3k4WjVEckM4REIxWlE0bUJwVWlKNU9rY2NYS2FBeHVGZFdjd1dLVDhSNFdQVUNYcUFITDdtb01yU3hqTlU2OUtRVmNTQThJcUQzeGVzckhtejZwTzNwNGp2Y3B1MGZQdXVyOEMxN2hSRnlPcmZrQT0iLCJtYWMiOiIyODY0OGJhNWY0OWJjYWNmYTNmODYxODA1NzMxN2EzNTA5NTYzMWQ4NTZmN2I5ZDg5ZmQwZTk0YjA5ZjA0NGVmIn0=

Khổng Tư: [Không vui. Con rồ chọc giận em.]

Ads
';
Advertisement