Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)

 

Các đệ tử của Thiên Hải Tông đều tức giận. 

Dương Chấn cười lạnh một tiếng, ánh mắt quét qua mọi người, lạnh lùng nói: “Lẽ nào tôi nói sai gì sao? Nếu các người không phục, cứ việc tới, bỏ đi, vẫn là các người cùng lên đi!” 

“Ở trong mắt tôi, đánh một người hay đánh một đám, không có gì khác biệt!” 

“Bởi vì bọn họ đều là rác rưởi!” 

Lời nói này của Dương Chấn như đá khổng lồ rơi xuống biển, hoàn toàn chọc giận các đệ của Thiên Hải Tông. 

“Đồ khốn, cậu nói cái gì?” 

“Cậu ta vậy mà dám sỉ nhục chúng ta, cậu tính là cái thá gì, cũng xứng để chúng tôi cùng ra tay với cậu?” 

“Một con khỉ tới từ giới thế tục, vậy mà dám khiêu khích người của Thiên Hải Tông chúng ta, thật sự không biết sống chết.” 

Lưu Khánh thấy các đệ tử của Thiên Hải Tông vô cùng phẫn nộ thì có vẻ rất lo lắng. 

Tuy ông ta không để ý sống chết của Dương Chấn, nhưng cũng biết rõ thực lực của những võ giả này của Thiên Hải Tông, căn bản không làm gì được Dương Chấn. 

Ông ta cũng biết rõ địa vị của Dương Chấn ở giới thế tục, nếu Thiên Hải Tông có thể hợp tác với Dương Chấn ở giới thế tục, ông ta là người thúc đẩy hợp tác đó, có thể có được rất nhiều lợi ích. 

Một khi Dương Chấn ra đòn sát thủ, thật sự làm to chuyện ở Thiên Hải Tông, các trưởng bối của Thiên Hải Tông e là sẽ ra tay với anh. 

Một khi các trưởng bối của Thiên Hải Tông ra tay, Dương Chấn sẽ chết chắc, tới lúc đó, mọi sự cố gắng mà ông ta bỏ ra đều uổng phí. 

Dương Chấn khinh thường liếc nhìn các đệ tử của Thiên Hải Tông, cười lạnh một tiếng, nói: “Nói các người đều là rác rưởi, đều coi như là đánh giá cao các người rồi, bây giờ tôi cảm thấy các người ngay cả rác rưởi cũng không bằng!” 

“Các người mở mồm là con khỉ tới từ giới thế tục, nếu tôi thật sự là khỉ, các người đều không phải đối thủ của tôi, vậy chẳng phải nói, các người ngay cả khỉ cũng không bằng hay sao?” 

“Một đám phế vật không bằng rác rưởi, tôi cũng cảm thấy mất mặt thay cho trưởng bối của các người!” 

“Được rồi, cũng đừng ở đây cãi mồm nữa, hoặc là cùng lên khiêu chiến tôi, hoặc là cút!” 

Lời của Dương Chấn cực kỳ rõ ràng! 

Các đệ tử của Thiên Hải Tông, người nào người nấy tức giận không thôi, nhưng không có ai có thể phản bác lời của Dương Chấn, trong số bọn họ, thực lực của Hà Đông Thành mạnh nhất, nhưng Hà Đông Thành ngay cả một kích của Dương Chấn cũng không đỡ được thì ói máu bay ra, huống chi là bọn họ? 

Bọn họ muốn bắt Dương Chấn trả giá, hình như chỉ có liên thủ. 

Hà Đông Thành từ dưới đất bò dậy, vẻ mặt rất dữ tợn, ông ta vậy mà thua trong tay một thanh niên tới từ giới thế tục, thật sự là nỗi nhục lớn nhất đời này của ông ta. 

“Ngũ sư huynh, huynh không sao chứ?” 

Thiệu Nham vội vàng đi tới, thử đỡ Hà Đông Thành, nhưng bị Hà Đông Thành đẩy ra. 

“Oắt con, tôi thừa nhận trước đó đã xem thường cậu, nhưng ở trong mắt tôi, cậu vẫn là con kiến tới từ giới thế tục, vừa rồi nếu không phải tôi sơ ý, cậu đã dùng chiêu bẩn, tôi làm sao có thể thua trong tay của cậu?” 

Hà Đông Thành nghiến răng nghiến lợi nói. 

Dương Chấn trợn to mắt, võ giả của trung giới cổ võ đều không biết xấu hổ vậy sao? Hay là chỉ có đệ tử của Thiên Hải Tông không biết xấu hổ như vậy? 

Anh thắng rồi thì nói anh dùng chiêu bẩn? 

Vừa nghe thấy lời của Hà Đông Thành, các đệ tử của Thiên Hải Tông kia đều có dáng vẻ ngộ ra. 

eyJpdiI6InF0ZEpDV09CNXpDU2RKSnhxd3FzUGc9PSIsInZhbHVlIjoiYUVER1Izc0N1eWM1ckdNS3RheEtISm4rNUNaRkhoZVd2Z1B2eHVRV0hVVThiUFRNTXFFckN4MWthbVwvaEEzcW1HUFpFczVNcU9JSjhOQmgzS3B2VHo4ODl4TXByeUVGSjRZUlBXZ3AreWI1S1JcL29FemhEOWF5NkU0UGJNU1hLQUpIUGE5RytuVDhiT2xvbzRSd3IzaElOWFhaRDdBU0NvTmx5cGh5YU9ubitkc3UwM2VuU2F6RHpraXFsZWkza2pFWTRYNHBMOHg4YlF1YjBGUGNjVjRBb1V1WGtWdFhcL280K2VTekhSeUpBNjlUK3MzcnBkcW1OT2gxd09VRkYzQm82RnlMTUh1V1BQekVFVEZ6RERWZDVMUHFNS213SEljN3p1NkVhODNxeFB4cmRicGxjWjRUNXJiZlBtalBRbkRIRFdTc08xQ0xESlROTXYwQXlhaWhTZ1VsT2drWWNXXC9PZlY5VUszTnRURT0iLCJtYWMiOiI3YTJkMzY3YTM1NWEyMDI1ODEwNTc4ZmMxMDU0YTE4MGVkOTRlZTA0ZjExMWE2ZjFlYjBjYTBhNWEwNDhkMzkyIn0=
eyJpdiI6IjVJcjB2cHZscVJrQWN5M3FYbUFJQmc9PSIsInZhbHVlIjoiK2prejY4STlDMXNLTHR0NTBURXhWRmpuMnJ6MDNlc0RCQmNKckU3ZFNBcjdNeEJZcnVBemM4NWF6RklzVGI2YmhuNlVmOFEwYzJEbGpWRmw0aG5XeDBOSXBTWFVmOHZDWWplM2t3MkdNTys4NDl3MWZqcXAwQk5yNE55QzNZbXRVRTd6N3VvUTJiZWpRenVnRnJaOEp1ZE5kWVN2YWNUS1p5Z2NQQ3A3UGlhbmpcLzF2TnNETUpSZ00zUVNvYXhZcnVRNEZcLzNkVjRqQmVLQ1BCSDJ5c1NXNDRpZHNqQmFwclhvSndpQVQ4Mlh2UW9Xa1RkNzkrM1wvcTl6NFVFOGRlcmFFYytiVEZJK1NHYzBrRWhDZEg4MlwvSUpJMHcwcDZydkxjemtoUEdWeDEwS0R3a3ZRSk5DTTZvVmJkZjE4QWw2OEZRcHBjbFZBSCtFY1lxRXFwOElCa0xHakJ6SzZBWWVrTWJCdFA2U3BvVHZOUVltb0p1d1FBTE1pdFVCM09VbVBcLzlYejk3ZWhEMlVpWlZ5djVBNzJRPT0iLCJtYWMiOiJhNThjYmJlODVmNGE2ODk2ODRiNDBhMDVkMjJiNzFiNjA1MTEzNzhlNzkxMTQxN2FiMDVlOWQxYzdmMzczNGNiIn0=

“Oắt con, lập tức quỳ xuống xin lỗi Hà sư huynh, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu.”

Ads
';
Advertisement