Lời này vừa dứt, các võ giả của Thiên Hải Tông đều có vẻ mặt khó coi.
Lông mày của Hà Đông Thành nhíu lại, mặt mày không vui nói: “Mạc sư đệ, đệ nói các sư đệ của mình như vậy, có hơi quá đáng quá rồi?”
Mạc Thanh Tu lạnh lùng nhìn sang Hà Đông Thành nói: “Giới cổ võ vốn là một thế giới cường giả vi tôn, hơn nữa không nói Dương Chấn không có dùng chiêu bẩn, cho dù dùng thì như nào?”
“Thắng là thắng, thua là thua, nếu ngay cả thua cũng không dám thừa nhận, các người lại có thể có thành tựu như nào?”
Nói xong, anh ta lười để ý tới đối phương, mà nhìn sang Dương Chấn.
Dương Chấn nhìn Mạc Thanh Tu, trong mắt có thêm vài phần khen ngợi, vừa rồi khi Mạc Thanh Tu xuất hiện, anh còn tưởng đối phương cũng là tới ra mặt cho các đệ tử của Thiên Hải Tông.
Bây giờ xem ra không phải như vậy.
Đám người Hà Đông Thành sau khi nghe thấy lời của Mạc Thanh Tu thì mặt mày đều đỏ bừng, nhưng không có cớ phản bác.
Giống như những gì Mạc Thanh Tu nói, giới cổ võ vốn là thế giới cường giả vi tôn, bất luận chiêu bẩn gì cũng là một phần của thực lực.
Dương Chấn nhấc tay thì có thể trấn áp đám đệ tử của Thiên Hải Tông thì đã chứng minh được sự mạnh mẽ của anh.
Chỉ là các đệ tử của Thiên Hải Tông không thể chấp nhận sự thật này, dù sao bọn họ là võ giả của tông môn đỉnh tiêm của cổ võ trung giới, mà Dương Chấn lại tới từ giới thế tục, ở trong mắt của bọn họ, một mảnh đất bỏ đi linh khí khô cằn.
Mặt mày của Mạc Thanh Tu bỗng đầy chiến ý nhìn Dương Chấn, mở miệng nói: “Dương Chấn, tôi muốn khiêu chiến cậu, cậu có dám nhận không?”
Lời này vừa dứt, mỗi một đệ tử của Thiên Hải Tông có mặt tại đây đều ngây người.
Mạc Thanh Tu vậy mà chủ động khiêu chiến Dương Chấn.
Phải biết, Mạc Thanh Tu là võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ, Dương Chấn có tư cách gì được Mạc Thanh Tu khiêu chiến?
Dương Chấn sững người, sau đó khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt xuất hiện một tia chiến ý mãnh liệt, mở miệng nói: “Có gì không dám?”
“Được!”
Mạc Thanh Tu nói: “Nếu đã như vậy, vậy thì đánh một trận, để tôi xem thử, cậu rốt cuộc mạnh cỡ nào!”
Sau khi anh ta dứt lời, một cỗ khí tức mạnh mẽ bạo phát từ trong cơ thể của anh ta.
Thần sắc của Dương Chấn trở nên rất nghiêm trọng, anh từ trên người của Mạc Thanh Tu cảm nhận được một cỗ uy áp rất mạnh mẽ, loại uy áp này khiến người khác có loại cảm giác nghẹt thở.
“Mạnh quá! Tôi cảm thấy thực lực của Mạc sư huynh lại tăng lên, nói không chừng cách Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ không còn xa.
“Chuyện này sao có thể? Mạc sư huynh mới đột phá Thiên Cảnh Ngũ Phẩm mấy tháng, huynh ấy sao có thể lại đột phá lần nữa được? Nói không chừng là đối thủ trước kia căn bản không khiến huynh ấy dùng hết toàn lực.”
“Hình như thật sự là như vậy, lẽ nào con khỉ tới từ giới thế tục này thật sự rất mạnh?”
Các đệ tử của Thiên Hải Tông lũ lượt mở miệng nói, vẻ mặt ai nấy đều sững sờ.
Thế hệ trẻ có thể khiến Mạc Thanh Tu ra tay khiêu chiến, thật sự không có mấy người, huống chi đối phương là một thanh niên tới từ giới thế tục.
“Ăn một quyền của tôi trước!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất