Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)

 

Nhất thời, Mạc Thanh Tu chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng muốn trấn áp mình ập tới. 

Nhưng trên người anh ta cũng bạo phát một cỗ khí thế đáng sợ. 

Rõ ràng, hai người đều muốn nghiêm túc rồi. 

“Dương Chấn, tôi tới đây.” 

Mạc Thanh Tu quát to một tiếng, dưới chân khẽ động, cơ thể hóa thành một tàn ảnh, lao về phía Dương Chấn. 

Lần này, Dương Chấn cũng không sơ ý như trước đó, vào lúc Mạc Thanh Tu lao về phía anh, anh cũng lao về phía đối phương. 

Tuy anh tự tin có thể đánh bại Mạc Thanh Tu nhưng cũng biết rõ, thực lực của Mạc Thanh Tu mạnh mẽ, nếu anh không nghiêm túc, e là sẽ thua. 

Đối phương dù sao là võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ, mà anh bây giờ vẫn chỉ là người tu tiên Trúc Cơ kỳ, thực lực tương đương với Thiên Cảnh Tam Phẩm tới Thiên Cảnh Tứ Phẩm. 

Theo lý mà nói, anh có thể bạo phát thực lực mạnh nhất là Thiên Cảnh Tứ Phẩm đỉnh phong đã là cực hạn, nhưng ngay cả bản thân anh cũng không rõ tại sao mình có thể bạo phát ra thực lực tương đương với cường giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm. 

"Bup bup bup!" 

Một giây sau, công kích của Dương Chấn và Mạc Thanh Tu va chạm với nhau. 

Các võ giả của Thiên Hải Tông nhìn tới rối tinh rối mù, bọn họ thậm chí không thể bắt được dấu vết của hai người, bởi vì thực lực của hai người quá mạnh, tốc độ quá nhanh, công kích đều diễn ra trong nháy mắt, rất khó dùng mắt thường để nhìn rõ. 

Lưu Khánh mặt mày sững sờ, ông ta là người biết rõ nhất thực lực thật sự của Dương Chấn, nhưng cũng không ngờ Dương Chấn lại có thể mạnh tới mức độ này. 

Sự mạnh mẽ của Mạc Thanh Tu, ông ta rất rõ, cho dù là võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ đối chiến với Mạc Thanh Tu cũng chưa chắc là đối thủ của Mạc Thanh 

Tu. 

Nhưng bây giờ Dương Chấn lại có thể đánh ngang tay với Mạc Thanh Tu. 

“Mạnh quá! Tên oắt này thật sự lợi hại vậy sao? 

“Mạc sư huynh là võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ, sức chiến đấu tương đương với Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ, vậy chẳng phải nói, tên oắt tới từ giới thế tục đó có sức chiến đấu của Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ hay sao?" 

“Cậu ta còn trẻ như vậy, thiên phú võ đạo khủng khiếp như này, quá đáng sợ rồi?” 

“So với cậu ta, tôi bỗng cảm thấy mình là một phế vật!” 

Các đệ tử của Thiên Hải Tông, lúc này đều có vẻ mặt sững sờ, bọn họ biết rõ tâm cảnh võ đạo của mình đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng. 

Hà Đông Thành thấy vậy, trong lòng thầm nói một câu không tốt, những đệ tử này đều là được ông ta dẫn tới, hơn nữa đều là thiên tài võ đạo của phía nhị trưởng lão. 

Nếu vì một trận chiến này mà tâm cảnh bị đả kích nghiêm trọng, điều này đối với phía nhị trưởng lão mà nói, thật sự là tai họa ngập đầu. 

Nơi có người thì có giang hồ, Thiên Hải Tông là tông môn đỉnh tiêm của cổ võ trung giới, đương nhiên cũng như vậy. 

Giữa mấy đại trưởng lão đều là đấu đá trong ngoài, nếu tâm cảnh của các đệ tử bên phía nhị trưởng lão chịu đả kích, vậy thì sau này ở trên con đường võ đạo, tự nhiên sẽ không có thành tựu lớn. 

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Hà Đông Thành càng lúc càng khó coi. 

“Cậu ta cho dù có mạnh mẽ thì sao chứ? Còn không phải là con kiến tới từ giới thế tục hay sao? 

eyJpdiI6ImE2MFRoQVNYeVZrRHJ3NVJcL0grRnRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1EK3pjTkIrYmk1UG9UQ29KSzdyME5LTldzb0hmdGd6QW5OYkFFZmd1YWFVdExhYmVvaDl2VzZ2RW82UHlnVHJSbWJvRDRFa05aa3JsaWRpVlI5VHpPY3plZ0tCQTZ0QTlFQUpWMzg1dTQ0UkYxTDROWFdmYzkwVDJ2K0xQcFhqREUybEJiVzRPcXdBNnFpRTEzMk1zKzJHR0ZpN1dIK211Z3NEQ0NaTVZwM2ZaQTd3N1ZwUVplb01yWlBlXC9KSVlQMnpmd0JKdDlaMWdCVDNEc0lOT1FGMEZkT05NM1wvM1VnRXU5aEVJK05cL1JiblpIZHdcLzlySkl3WVFieGNtZVJjMzZrcW9mNHhmSlA5KzZUS2FWYmx2Y2xJaVd0MUhQUUxjemZXTU40TCtpT0tIc2RTaHp2c2l4cHRcL2pGM0k3QVdoSkxObzQybU5PVFh2OWZuZFkwWnFJbHgzaWExaFBvY3ZMdUFLanp1d2Rtb1MrOTQ4YXgrbUJZdGJoNHRTS0xMY3ZHYmx0ak5cL21SVzkzMnBEMGI5MG9BcERkMUg5U0dyTzNJS28xc0xwVmY5VlR0TEdsamFJRTZWNDdER1V6Qmx6NjNLWkU1RlwvSCtHM0RMN0tMQ3F4aWdsaEVURFVoaFBIamRjOERmQ3BlbkVsWkF5T3drdFNQNmVPN1FISm9USHducm5WTjhXM3VDM2ZCU1FIOVc2RzloNWZlK3VPXC9qVGpQTnZwXC9COUp1NG9BZkdDXC83V3luWEpKUXlTczd5STFSb2c2TTFodmkzQXpHeFFcL1wvbG1Yc1daU2NJOXdIWkpYbnlYdmU0ekZwYkFzUGNQdmJBWXFXQ0hwajllclVBRFo4bmdNZTlFeUZLN1A3bUJCa3BvRmFKVW8zaG12TkdmSHVmN0N2cVRVSkZCQno0VnRGTisyN1RBUXNlVVwvREFPTXVYVTZsVTg1N0FoY1wvd2ZGR05vVmdIS3phd0FjMWVUNW5hd2lBbXJvaXVQXC9SNWVrTWRtNnEwdFJZdlYyZThreXRmWE1QN2NqaTJzaU5RRVp5TFVJZUE9PSIsIm1hYyI6IjU3ODE1MTA5MjVhN2U3NDAxOGFkYTBiNGNmYzhjYjE1MjgwNTU1MzU2Mjc2NmIxOTI0MjQ3NTUyY2MxMGFmMmQifQ==
eyJpdiI6IjIzaTNxSTd1WmpCTGRLY3pnVVpLYWc9PSIsInZhbHVlIjoiVDQyaHFQYnFjSmxQYXNPdmhlQjNlOElJM3RZZFV2NEJvTWpKMU1yYWtVTWFTVWF0bUN3Q0xQTlRCd2doRkMrb1RSb1VUWlRLcTlCbFdIMTVWdkhrRDdcL1wvMjVKOWl0K1ZZMWVVSUo4XC9qZnF0bHFXY21vRVR2dlBtXC91QUJDWHh0cmYxbHA3dFpMMFBBeGlnalhWVVZTMHVjdzVLaHhvSU9KTEZzMkhUNUlUS2Nla0JvMmJTSnRzbENNdkJwdUgxWTcyNkRSVDNTdzNIWWhobmVwUVBJMmttYit5UVNBRHVVWnQ4U1c1R0VNeDVwOEhicUdJZm9NcnhQU0JPMGN1S2VqdXBhQ0NKaXROUnlLXC94QjZUZWFMeVwvWklWVTVjcWMzVzlcL1I3dERkQ3F0dEJBYzY2ejJaQ3NCTEJzRTM4NU5QSXR1MFc4XC9FK0gweVwvQVFiMTNrM3hkXC9FV1FYZUJZbGpUUXg5eG5ybTNHOUp4U2g2cXBxTjcyc21XaG9mVkdWWjFkOUtIRmpxa1lLREJcL3Y2Sk1NSVFUSjhBbkdzWlpKVnRPR0hyRDBzcXJJUk1WbVk4ZVBDYWdEa01KZnZhWnRjQmYrSXBPSDZRdzhYOGtoTnNRYmZCZGtLc2VGdEVJNEgzeTh6cXQyTEpnTXlCMFNrY2JOSkFCYnFicEJmOWlGeXVETTkxcWpobUdOMXlXcE5RTitPZklGWjhaOVY0MHhXS2ZXSkRQSnh1OFVjYVlYZGpIWFwvNFBNenErUnBvV29tZlUrTVd5cklPSE0rRW05V0dhU3ZyVE9QdmFaVkZFN0M1ZE5sWHdXSlwvbnlBb0NzdDRxVTZxejRpTEx5ems2YVFTOVludU4xbUlaakxEK1d3c1wvUzNJUEhldVZjREtYSDh3MFp3NnRxcU9Xdz0iLCJtYWMiOiI4NmI3NzFkYzkxZDVlY2JiZTBlNTcxZGEwYzUxOGY0ZDk2Y2EyMGViZDk0NDg5Njc2ZDRhZjExZTliNjlkOTZlIn0=

“Đúng đó, ngũ sư huynh, chúng ta không chỉ thiên phú võ đạo không bằng cậu ta, hơn nữa tuổi tác còn lớn hơn cậu ta rất nhiều, so với cậu ta, chúng ta chính là rác rưởi!” “Không sai, tôi cũng có loại cảm giác này, chúng ta nhiều người như vậy, thế mà ngay cả một thanh niên tới từ giới thế tục cũng không bằng, đối phương còn chưa tới ba mươi tuổi, chúng ta không phải là rác rưởi thì là cái gì?”

Ads
';
Advertisement