Nhất thời, đệ tử bên phía nhị trưởng lão lũ lượt mở miệng nói, trên mặt mỗi người đều là sự tuyệt vọng, còn có sự mờ mịt về tương lai.
Hà Đông Thành tức tới run người, những tên khốn này hạ thấp bản thân thì thôi đi, sao lại kéo cả ông ta vào.
Có điều lời mà bọn họ nói hình như cũng không sai, tên oắt tới từ giới thế tục này thật sự rất mạnh, vậy mà có thể giao chiến với Mạc Thanh Tu lâu như vậy mà không thua.
Cách đó không xa, một bóng người mặc đồ sẫm màu, đôi mắt tuyệt đẹp nhìn chằm chằm hai người đang giao chiến, trên gương mặt nhỏ đầy tinh tế tràn ngập sự sững so.
Mạc Thanh Trúc lẩm bẩm nói với chính mình: “Anh ta thật sự tới từ giới thế tục sao?”
Người biết rõ nội tình của Mạc Thanh Tu nhất là cô ta!
Có thể nói, thiên phú võ đạo của Mạc Thanh Tu, nhìn khắp cả cổ võ trung giới cũng là đỉnh tiêm, tuyệt đối có tư cách lọt vào top mười.
Nhưng so với Dương Chấn, thiên phú võ đạo của Mạc Thanh Tu vẫn quá yếu, vậy chẳng phải nói, thiên phú võ đạo của Dương Chấn đủ để lọt vào top mười trong cổ võ trung giới hay sao?
Lúc này, Mạc Thanh Tu đang trong giao chiến, sau khi thực lực không ngừng tăng lên, anh ta sững sờ phát hiện, thực lực của Dương Chấn cũng không ngừng tăng lên.
Cũng tức là tuy hai người đều nghiêm túc nhưng đều còn giữ lại, mặc kệ thực lực của mình tăng lên bao nhiêu, thực lực của Dương Chấn cũng có thể tăng lên tương ứng.
"Bup!"
Lại là một kích va chạm mãnh liệt, hai người đồng loạt lùi lại mấy bước.
Chỉ là lần này Dương Chấn chỉ lùi ba bước, mà Mạc Thanh Tu lại trực tiếp lùi mười mấy bước.
“Cái gì?”
Lúc này mọi người mới nhìn rõ, vẻ mặt đều rất ngỡ ngàng.
Mạc Thanh Tu vậy mà bị đánh lui rồi?
Trong đôi mắt tuyệt đẹp của Mạc Thanh Trúc tràn ngập sự kinh ngạc, cái miệng nhỏ hơi há ra, trong mắt tràn ngập sự khó tin.
Anh trai vậy mà thua rồi?
Mạc Thanh Tu đứng tại chỗ, không tiếp tục động nữa, nhưng sắc mặt trắng bệch, rõ ràng bị thương không nhẹ.
Nhìn sang Dương Chấn, sắc mặt như bình thường, chắp tay đứng đó, quần áo bay bay, giống như một đời tông sư.
Dương Chấn bỗng hỏi: “Còn muốn tiếp tục không?”
Mạc Thanh Tu hít sâu một hơi, mặt mày nghiêm trọng nhìn Dương Chấn, hỏi: “Cậu dùng bao nhiêu thực lực?”
Dương Chấn mở miệng nói: “Bảy mươi phần trăm!”
Đồng tử của Mạc Thanh Tu co rút, anh ta biết Dương Chấn chưa dùng hết sức, nhưng cũng không ngờ Dương Chấn lại chỉ dùng bảy mươi phần trăm thực lực.
Mà bản thân anh ta lại đã dùng hết sức.
Cũng tức là nếu tiếp tục chiến đấu, anh ta không có phần thắng.
Cậu ta sao có thể mạnh như vậy?
Chưa tới ba mươi tuổi, chỉ dùng bảy mươi phần trăm lực lượng đã đánh thắng anh ta.
Anh ta là Bạch Y Sát Thần tiếng tắm lừng lẫy ở cổ võ trung giới, thực lực Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ, lại có thể bạo phát thực lực tương đương Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ.
Không phải sự tuyệt vọng đối với con đường võ đạo, mà là sự tuyệt vọng khi đối mặt với Dương Chấn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất