Anh có loại ảo giác, đối phương tùy tiện quét qua anh một cái thì sẽ nhìn thấu anh.
"Ổ?'
Ngô Hùng Bá phát ra một tiếng sửng sốt nghi hoặc, sau đó hai mắt hơi nheo lại, nhìn Dương Chấn nói: “Nhóc con, cậu chính là người thanh niên tới từ giới thế tục mà Thiên Hải Tông treo thưởng chục triệu linh thạch để truy sát nhỉ?”
Dương Chấn không vì đối phương nhận ra mình mà kinh ngạc, ngay cả Ngô Tử Kính vào lần đầu nhìn thấy anh thì đoán được thân phận của anh, huống chi là Ngô Hùng Bá.
Tuy anh che giấu tu vi, còn thay đổi dung mạo, nhưng chút chiêu trò này, nhiều nhất lừa được người bình thường.
Mà Ngô Hùng Bá lại là cường giả đứng ở hàng đỉnh tiêm của cả trung giới cổ võ, sao có thể không nhìn thấu anh?
Thời gian cấp bách, khi Dương Chấn ngụy trang bản thân vẫn có nhiều chỗ qua loa.
Ví dụ gương mặt sau khi anh dịch dung vẫn quá trẻ.
Mà tác dụng phụ khi sử dụng Thiên Ma Biến chính là không thể che giấu tu vi của mình.
Cho dù bí pháp che giấu tu vi mà Khương giới chủ truyền cho anh cực kỳ cao thâm, nhưng vẫn không thể triệt tiêu tác dụng phụ của Thiên Ma Biến.
Ở trung giới cổ võ, võ giả trẻ tuổi như anh đã sở hữu thực lực tương đương Thiên Cảnh Lục Phẩm, đếm trên đầu ngón tay.
Như vậy, bị đoán ra thân phận, không khó.
Dương Chấn thấy Ngô Hùng Bá khẽ gật đầu, sau đó tùy tiện bóp mấy cái ở trên mặt của mình, anh lộ ra gương mặt ban đầu.
“Ngô thành chủ, rất xin lỗi, vì để trốn tránh truy sát của Thiên Hải Tông, tôi không thể không che đậy thân phận, có gì đắc tội, mong Ngô thành chủ đừng trách!” Cơ thể Dương Chấn đứng thẳng, nói rất đúng mực.
Sau khi sử dụng Thiên Ma Biến miểu sát nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông đã khiến tự tin của anh tăng mạnh.
Nhị trưởng lão vốn là cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, Dương Chấn sau khi sử dụng bí thuật thì có thể lập tức miểu sát ông ta, vậy thì cho dù gặp phải loại cường giả có cấp bậc nửa bước Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ như Ngô thành chủ, Dương Chấn vẫn tự tin có thực lực đánh một trận.
Nhìn dáng vẻ đúng mực của Dương Chấn, trong mắt Ngô Hùng Bá có thêm vài phần tán thưởng, sau đó hỏi: “Cậu tới phủ Thành Chủ, không sợ tôi đưa cậu tới Thiên Hải Tông sao?”
“Không sợ!”
Dương Chấn mặt không cảm xúc nói: “Tôi là nhận được lời mời của Ngô thiếu chủ tới phủ Thành Chủ, nếu Ngô thành chủ thật sự đưa tôi tới Thiên Hải Tông, thể diện của nhà họ Ngô để ở đâu?”
“Không tồi!”
Sự tán thưởng trong ánh mắt của Ngô Hùng Bá càng đậm, cười nói: “Không hổ là hậu bối trẻ có thể khiến Thiên Hải Tông truy sát, chỉ dựa vào sự can đảm của cậu, có tư cách này.”
“Người đâu, đưa cậu Dương đi nghỉ ngơi.”
Sau khi ông ta hạ lệnh một tiếng, vội vàng có người đi tới, đưa Dương Chấn rời đi.
Sau khi Dương Chấn rời đi, Ngô Hùng Bá nhìn sang Ngô Tử Kính nói: “Thằng nhóc con ngược lại to gan bằng trời, vậy mà dám dẫn tên nhóc này tới phủ Thành Chủ.
Ngô Tử Kính vội vàng nói: “Ba, Thiên Hải Tông ở thành Bạch Hổ hống hách ngang ngược quen rồi, căn bản không để phủ Thành Chủ của chúng ta vào trong mắt, cho dù Thiên Hải Tông biết thì như nào chứ?”
Ngô Hùng Bá nói: “Con có biết tại sao Thiên Hải Tông muốn truy sát tên nhóc này không?”
Ngô Tử Kính lắc đầu: “Chắc chắn là tên nhóc này đã gây ra chuyện lớn gì đó, nếu không Thiên Hải Tông cũng sẽ không bỏ ra cái giá lớn như vậy để cả giới truy sát cậu ta."
Sắc mặt của Ngô Tử Kính lập tức thay đổi, mặt mày vô cùng khó tin: “Chuyện này sao có thể? Cảnh Kim Hoa là cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong kia ư?” Ngô Hùng Bá nói tiếp: “Cậu ta không chỉ đã giết Cảnh Kim Hoa, hơn nữa còn là miểu sát.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất