Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)

 

Lê Nguyên Thanh cười lạnh một tiếng nói: "Nếu như không phải tông chủ có lệnh, bây giờ tôi liền giết hết phủ thành chủ!" 

Nói xong dưới chân ông ta khẽ động về tới bên người Tiêu Thanh Vân, nhìn về phía Hạ Hầu Thương: "Đại trưởng lão, ông muốn giết ai, cứ việc động thủ!" 

"Thật ra tôi muốn nhìn một chút, chỉ bằng phủ thành chủ, còn có ai có thể đỡ nổi tôi!" 

Mặt Lê Nguyên Thanh tràn đầy phách lối cuồng vọng. 

Nặc dù ông ta chỉ xếp hạng thứ tư bên trong bốn vị trưởng lão Thiên Hải Tông, nhưng thực lực lại gần với đại trưởng lão Hạ Hầu Thương. 

Có thể nói tại Thiên Hải Tông, ngoại trừ Võ Xương và Hạ Hầu Thương, mạnh nhất là ông ta. 

Không có cường giả ngăn cản, Hạ Hầu Thương cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Dương Chấn: "Tên ranh, đi chết đi!" 

Ông ta hét lớn một tiếng phóng tới Dương Chấn. 

Nhưng mà Dương Chấn tựa như là sợ choáng váng, sắc mặt bình tĩnh đứng tại chỗ, không có người chú ý tới trên trán của anh rịn ra một tầng mồ hôi. 

Một đám cường giả phủ thành chủ, tất cả lực chú ý lúc này đều đặt trong chiến đấu của hai người Ngô học bá và Võ Xương ở hư không, căn bản sẽ không chú ý đến một người xa lạ Dương Chấn. 

Vừa rồi nếu như không phải Ngô Tử Kính tìm kiếm trợ giúp, Tần trưởng lão chắc chắn sẽ không ra tay. 

"Một con kiến hôi mà thôi, không cần thiết quan tâm quá nhiều." 

Lê Nguyên Thanh nhàn nhạt nhìn Dương Chấn một chút, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hai đại cường giả trong hư không. 

Lúc này, sức chiến đấu Võ Xương và Ngô Hùng Bá đều đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, mỗi một kích rơi xuống đều tựa như long trời lở đất, nhấc lên từng dòng sóng năng lượng kinh người, quét sạch bốn phương tám hướng. 

Lê Nguyên Thanh nghiêm mặt nhìn về phía hai đại cường giả, trầm giọng nói: "Không nghĩ tới, Ngô Hùng Bá vậy mà mạnh đến vậy, tông chủ cũng chỉ là áp chế một thoáng." 

Tiêu Thanh Vân chỉ ngẩng đầu tùy ý quét mắt nhìn về phía Dương Chấn. 

Giờ phút này Hạ Hầu Thương đã vọt tới trước mặt Dương Chấn, mà Dương Chấn còn đứng ở tại chỗ, không có bất kỳ phản ứng gì. 

"Cậu Dương, mau tránh ra!" 

Ngô Tử Kính lo đến độ rống to, thế nhưng vẫn không thể khiến Dương Chấn động đậy một chút nào. 

Mặt mũi Hạ Hầu Thương tràn đầy cuồng vọng nhìn về phía Dương Chấn, tựa như là đang nhìn một con giun cái dế, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói: "Dám đắc tội Thiên Hải Tông, tội chết! Tên ranh, kiếp sau thông minh một chút, đừng có lại đi đắc tội Thiên Hải Tông chúng tao." 

Tiếng vừa dứt, bỗng ông ta hung hăng vỗ xuống một chưởng phía đầu Dương Chấn. 

Mặc dù đa số mọi người đều đang chăm chú nhìn chiến đấu giữa Võ Xương và Ngô Hùng Bá, nhưng cũng có không ít người nhìn chằm chằm Dương Chấn. 

Thấy Hạ Hầu Thương ra tay nặng, những người đang chú ý đến Dương Chấn lộ vẻ kinh hãi. 

"Tên ranh này là bị sợ đến choáng ư? Sao còn không động đậy?" 

"Cậu ta còn trẻ như vậy, liền dám khiêu khích Thiên Hải Tông, chết cũng là đáng đời." 

"Hạ Hầu Thương mặc dù vừa mới kém chút là bị thành chủ giết, ông ta cũng bị trọng thương, nhưng dù sao ông ta cũng là đại trưởng lão Thiên Hải Tông, lúc này giết chết tên ranh kia là tất nhiên." 

Ngay tại lúc đám người chú ý Dương Chấn nhao nhao mở miệng nói. 

Khi tất cả mọi người coi là Dương Chấn sẽ bị một chưởng của Hạ Hầu Thương vỗ nát đầu, Dương Chấn luôn không có phản ứng gì bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Hầu Thương. 

Giờ khắc này, Hạ Hầu Thương chỉ cảm thấy một cỗ sát ý kinh người khóa chặt mình. 

Trong nháy mắt ông ta đối mặt Dương Chấn, toàn thân không khỏi run lên, nội tâm của ông ta hoảng loạn, không hiểu có cảm giác bị Tử thần để mắt tới. 

Cậu ta chỉ là một con kiến từ giới thế tục mà thôi, sao có thể để cho ông ta cảm nhận được sự sợ hãi? Sao có thể? 

"Tên ranh, đi chết đi!" 

Hạ Hầu Thương có loại cảm giác thẹn quá thành giận, hét lớn một tiếng, một chưởng rơi xuống phía đầu Dương Chấn. 

Ngô Tử Kính mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng hét lớn: "Không!" 

Anh ta mặc dù mới quen biết Dương Chấn không lâu, nhưng cũng rõ tầm quan trọng của Dương Chấn, chỉ cần có thể còn sống, chờ kết giới triệt để vỡ vụn, khi nhà họ Ngô tiến vào chiếm giữ giới thế tục, Dương Chấn nhất định sẽ là trợ lực rất lớn. 

Mà anh ta cũng sẽ bởi vì có quan hệ tốt cùng Dương Chấn mà ghi một công lớn tại phủ thành chủ. 

eyJpdiI6InQrYmZcLzVrQVI0N2tkaXRsOGVaR1R3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IktSdEpCZGlsSTFONEJrc3J3STI1YkFqaElweHoxcjJlNktzdFpMWGNhUWY5UUhNbjhndzl3M3Z4UmxCQUM0QnFiRHJHVkt1dWVHeElwbFVybm43c3EzSm9neUE1TjQyM204K3pVYjFEN0kwb0FtZDlIMHd6eGZpSmpTanp5NVFEbm5QbHNyRGw0UHo5VjR3NlpEQmE0UXVtenczSTJjWjltaHhwRGx6VFpiND0iLCJtYWMiOiJkNTdiM2JjNDkyMTcyMTZmZGMzMzQ2NTQ5MjExOGU5YTBhYWE1ZjViODU5NDdkOWRlYWIzZDI3MzAxYzI5MmUzIn0=
eyJpdiI6IjQ1T3FYY2Q4YXFNUWFyU0VcL1NMUkdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVlYXdlMXI4cVwva2h0Tm82NmI1ZTlROTFUdWxVNXczRTZLTXJ3XC9TcTJcL2IxZ2ZxRXF3eTlcL1wvUFhhQ0hTWjdGTWpocWZ1N2YrWTJvODg5TTBOakIyb0ZcL2VMb2lqNENGNjRGVERBUkFuMExpdlhsNGN0RG5qa1czRjVDOVR3MFBnRytseU9GeFNNclFyWWQ2aGRMdTZ5ZmFTbjdZTWVCNm1GZW9wSXRUK1c5SFRQYWJzYkd0VUE5QXd1MGRwayticXJuK0xFZ1pZcDV6MGsxMVdvMGM3XC9LN2hyazZDMCtScnN2MXVYeFJFbjV5eW5wSWd3SmdVTmpFWVN4QWpvWU9TaHJaZXlSOXpJRWNhVkoyQXFtVGRGaGozc25LaVAxZ3BEMWlkWWtVa1ZwM1lnWUhNMEtURXZkXC9jcThZY1ZwQ01RREU0Q2JKTEpOVUI3S3JsRXJqQ3lRPT0iLCJtYWMiOiI0Y2FjYTNmYjA5MDQyM2MxNTRjODMwZWViYTk4ZGE2NDAzYTA5YmZjNWU1MDRmNDQwMjZmYzc0MTZkNGViY2RiIn0=

Chỉ thấy anh bỗng nhiên giẫm một cái lên mặt đất, thân ảnh uốn lượn một chút, như là báo săn động, hai tay cầm Thiên Tử Kiếm, bỗng nhiên đâm ra phía trước.

Ads
';
Advertisement