Giờ khắc này cơ hồ mọi ánh mắt mọi người đều đặt trên thân Võ Xương và Ngô Hùng Bá đang giao chiến trên không phủ thành chủ.
Chỉ có một bộ phận rất nhỏ người chú ý tới tình hình Dương Chấn bên này.
Mặt mũi Ngô Tử Kính tràn đầy hoảng sợ, vội vàng hét lớn một tiếng: "Nhanh ngăn lại Hạ Hầu Thương!"
Mấy tên hộ vệ phủ thành chủ phụ trách bảo vệ an toàn cho anh ta nhận được mệnh lệnh, cùng nhau vọt tới phía Hạ Hầu Thương, chỉ là hết thảy đã trễ rồi, Hạ Hầu Thương đã vọt tới trước mặt Dương Chấn.
"Phốc!"
Ngay khi tất cả mọi người coi là Hạ Hầu Thương sẽ một kích giết chết Dương Chấn, một thanh trường kiếm bỗng nhiên đâm ra phía trước, trực tiếp xuyên thủng trái tim Hạ Hầu Thương.
"Cái gì?"
Giờ khắc này, tất cả mọi người chú ý tình huống bên này đều sợ ngây người.
Mặt Hạ Hầu Thương tràn đầy sự không thể tưởng tượng nổi, cúi đầu nhìn chuôi trường kiếm xuyên thủng trái tim mình, mặt đầy tuyệt vọng.
Ông ta cảm thấy sự sống trong cơ thể đang nhanh chóng biến mất, lạnh thấu xương cả người, không có một chút sức lực.
Trái lại Dương Chấn, mặt lạnh lùng nhìn về phía ông ta nói: "Thật không rõ, Võ Xương làm sao lại để phế vật ngu xuẩn như ông làm đại trưởng lão Thiên Hải Tông?"
"Phốc!"
Nghe thấy lời Dương Chấn, Hạ Hầu Thương trực tiếp phun ra một ngụm máu, hai mắt trợn lên triệt để đã mất đi sức sống.
Dương Chấn thu hồi Thiên Tử Kiếm lại, khiến người ta thấy ngoài ý muốn chính là, không có một giọt máu tươi nào trên thân kiếm.
"Hạ Hầu Thương chết rồi?"
Qua một hồi lâu Ngô Tử Kính mới lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, mặt tràn đầy đều là sự chấn kinh.
Một đám hộ vệ phủ thành chủ cũng đều ngẩn người tại chỗ, ngay vừa mới bọn họ còn nhận mệnh lệnh đi ngăn cản Hạ Hầu Thương giết Dương Chấn.
Bọn họ biết rõ đã muộn, vẫn là đem hết toàn lực vọt tới, còn không lên liền tận mắt nhìn thấy Hạ Hầu Thương bị một kiếm Dương Chấn xuyên thủng trái tim.
Một kiếm, giết chết!
Mấu chốt là, giết chết Hạ Hầu Thương là một người trẻ tuổi chưa đầy 30 tuổi từ giới thế tục.
Hạ Hầu Thương thế nhưng là một trong cường giả đứng đầu trong giới cổ võ, cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong hàng thật giá thật, sức chiến đấu có thể so với nửa bước Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ.
Cấp bậc cường giả như thế đặt ở bất kỳ một thế lực đỉnh tiêm nào bên trong giới cổ võ đều là tồn tại cao nhất, bây giờ lại chết tại trong tay một người trẻ tuổi.
Những người chú ý tình huống bên này, đều triệt để kinh ngạc đến ngây người, mặt từng người tràn đầy sự không thể tưởng tượng nổi.
"Ngô Hùng Bá này còn thật là khó dây vào, tông chủ sợ là rất khó đánh bại ông ta trong thời gian ngắn."
Lúc này, Lê Nguyên Thanh luôn ngẩng đầu nhìn về trận chiến đấu phía hư không bỗng nhiên mở miệng nói ra.
Chỉ là ông ta nói xong, Tiêu Thanh Vân cũng không đáp lại.
"Tam trưởng lão?"
Lê Nguyên Thanh nhíu mày, nhìn về phía Tiêu Thanh Vân kêu một tiếng.
Tiêu Thanh Vân lúc này mới lấy lại tinh thần, khắp khuôn mặt kinh ngạc nhìn về phía Lê Nguyên Thanh: "Đại trưởng lão, chết!"
Lê Nguyên Thanh cười lạnh nói: "Ha ha, chỉ là sâu kiến đến từ giới thế tục, đại trưởng lão giết cậu ta như giết gà."
Tiêu Thanh Vân nuốt một ngụm nước bọt nói ra một cách khó khăn: "Người bị giết, là đại trưởng lão!"
"Ha ha, Tam trưởng lão thật là biết nói đùa, đại trưởng lão thế nhưng là cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong hàng thật giá thật, phóng mắt toàn bộ bên trong giới cổ võ, ngoại trừ mấy vị cường giả đứng tại đỉnh phong kia, còn có ai có thể giết được ông ta?"
Lúc này, Ngô Tử Kính vội vàng đi tới trước mặt Dương Chấn, vội vàng lấy ra một bình sứ trắng đưa cho Dương Chấn: "Đây là Tiểu Hoàn Đan, có thể để thể lực của anh khôi phục nhanh chóng."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất