Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)

 

"Dương Chấn!" 

Thấy Dương Chấn bị Lê Nguyên Thanh đánh một quyền gãy hai cánh tay, Ngô Hùng Bá đổi sắc mặt, dưới chân động một cái, liền muốn xông qua bảo vệ Dương Chấn. "Ngô Hùng Bá!" 

Vũ Xương nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp ngăn trở Ngô Hùng Bá, trừ phi Ngô Hùng Bá đánh bại ông ta, nếu không không thể nào cứu Dương Chấn. 

Ngô Hùng Bá lạnh giọng nói: "Vũ Xương, tha Dương Chấn một con đường sống, tôi có thể chắp tay nhường ra thành Bạch Hổ!" 

Lời này vừa nói ra, toàn bộ mọi người đều kinh hãi! 

Ngô Hùng Bá vì cứu Dương Chấn, lại nguyện ý nhường ra thành Bạch Hổ? 

Ông ta là thành chủ thành Bạch Hổ, một khi nhường lại thành Bạch Hổ, ông ta còn có thể coi như là thành chủ thành Bạch Hổ sao? 

Ngay cả Vũ Xương trong lúc nhất thời cũng ngây ngẩn, ông ta căn bản không nghĩ đến, Ngô Hùng Bá vì một nhân vật nhỏ lại có thể làm ra chuyện như vậy. 

Nhưng cũng chỉ là một cái chớp mắt, ông ta liền lấy lại tinh thần. 

Đến nay kết giới giữa giới thế tục cùng trung giới cổ võ đang không ngừng tiêu tán, không được bao lâu hai giới sẽ hoàn toàn dung hợp trở thành một. 

Đến lúc đó, một địa phương nhỏ như thành Bạch Hổ, lại có là gì? 

Thật đến lúc đó, đừng nói là thành Bạch Hổ, toàn bộ thế lực đứng đầu trung giới cổ võ, cũng sẽ buông tha địa bàn vốn có, sau đó bắt đầu tranh đoạt địa bàn tốt hơn ở thế giới mới. 

Suy nghĩ rõ điểm này, Vũ Xương cười lạnh một tiếng, nhìn Ngô Hùng Bá nói: "Ông có phải cho rằng tôi là người ngu?" 

Ngô Hùng Bá mắt trợn tròn, nhìn chằm chằm Vũ Xương, cả giận nói: "ông rốt cuộc muốn thế nào mới chịu tha cho Dương Chấn một con đường sống?" 

Ông ta đã đem hết thảy tiền đặt cược đặt ở trên người Dương Chấn, đều đã đến mức này, thì nhất định phải bảo vệ tính mạng Dương Chấn. 

Nhưng mà Vũ Xương không cho ông ta chút mặt mũi nào, cười lạnh một tiếng nói: "Không nghĩ tới, đường đường thành chủ thành Bạch Hổ trung giới cổ võ, vì một con kiến hồi từ giới thế tục lại có thể làm đến mức này" 

"Muốn để tôi tha cậu ta một con đường sống cũng không phải là không thể, chẳng qua là tôi cảm thấy Ngô thành chủ ngài không làm được." 

Ngô Hùng Bá lạnh lùng nói: "Có yêu cầu gì, ông cứ việc nói!" 

Nụ cười trên mặt Vũ Xương dần dần biến mất, hí mắt nhìn chằm chằm Ngô Hùng Bá nói: "Tôi muốn ông quỳ xuống cầu xin tôi! Chỉ cần ông có thể làm được, tôi bây giờ sẽ để cho Lê Nguyên Thanh bỏ qua cho cậu ta!" 

"Ông nói gì?" 

Ngô Hùng Bá giận dữ, cả người thả ra sát ý, nhìn chằm chằm Vũ Xương nói: "Ông không nên hiếp người quá đáng!" 

Vũ Xương cả giận nói: "Tôi cứ ức hiếp ông đấy, ông có thể làm gì tôi?" 

Trong lúc nhất thời, hai đại lão đứng đầu trung giới cổ võ đối lập với nhau. 

Toàn bộ không gian đều bị một cổ uy áp nặng nề bao phủ, mỗi một người đều cảm giác hít thở không thông, có loại cảm giác bị áp bách khó mà chịu được. 

Ngay tại lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên: "Cậu ta còn chưa tới đường cùng, các ông tranh cái gì?" 

Ánh mắt tất cả mọi người cùng lúc nhìn sang nguồn thanh âm, chỉ thấy trong trận doanh Thiên Hải Tông, Tam trưởng lão Tiếu Thanh Vân đầy mặt bình tĩnh nhìn về một phương hướng. 

Mọi người rối rít nhìn sang hướng ông ta đang nhìn, trong lúc nhất thời đều ngây người. 

Chỉ thấy hai cánh tay Dương Chấn vừa mới bị Lê Nguyên Thanh một quyền đánh gãy, lúc này cả người ma uy cuồn cuộn, một mái tóc dài màu tím theo gió tung bay. 

Quả đấm tay phải Lê Nguyên Thanh đang bị một tay Dương Chấn nắm, mặt anh đầy dữ tợn. 

"Sao, sao có thể?" 

"Hai cánh tay cậu ta không phải bị đấm gãy rồi sao? Làm sao còn có thể dùng tay tiếp một quyền của Lê Nguyên Thanh?" 

"Ngu xuẩn, không nhìn thấy ma uy cuồn cuộn tản ra từ cơ thể Dương Chấn sao? Tên nhóc này, lại là một tên ma tu!" 

"Cái gì? Ma tu?" 

Trong lúc nhất thời, mỗi một người tại chỗ đều sợ ngây người. 

eyJpdiI6Im4zc1hjbG01Q3V6YndFSUtyOXpcLzdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilp0dGlDTlwvdlA0b1VTYVJ6SG9MQnJtZnBwVXdwRFBKVEVIeHJSSGVsb0xaV0s4OFFBeDg2ejlpT2c5bVI3Qk9wXC9XQXB5Q1YyeEJBWHJEQ2M2cDhGRGEwVm5VYjVRVlNkSmd0eGlhMXI2SmtsR0kwOXlaa0xNRmdLXC9jSHN4NjI3SGo3dTg1UDF0UjUwT1wvWHZYY3lyRDh0N2NEajdPeExPN01TM1p5Q2ZBT0tENE83RlwvVlhLWUE0NTFVQlVFQWphQjMwcVc2M3ZFZVJZd1ViaVhGWnZ4UT09IiwibWFjIjoiMzEwM2IwZWMwYTYzODgyMjhlYjUyMjg5ZGNiZGEwNjVmYjIwMWRkNWU4ZjQ4ZjgwMmM4MDNkZmYyMzQ1N2Y1MyJ9
eyJpdiI6IkNLa1R3REUzZUFqb003aXJab2Z6N0E9PSIsInZhbHVlIjoiRmdDVVpRU0NoVm1oSFlyblhkYkxzY2s2R2xwbGlZQTdSUDJRaGdMbnM2ZTJ5Q2t5bVdXemNlN2UxMWluaGRESUdQYmVlb21XVHNCWnVmYWpsaEhlejdXOG1PTU1mdEc0SWp3MnJsNGR6NzdGVUhuNXJvUjhqMjkwV0ZIakQ0VE9FWWFiUE16SCtNTElNajdYcEZnTTljUmhybjFXYmVVemdnNDluOEZGZlRwYVBxb3lcLzNYK3JYRkk5SFZyTUN3THJqakprOFNHZStiS1JobVpwMDBVVitFcllURmF6OEhjZTBDdWRMcnNFWjdJVTErWlpocVNrWmV5UElucGRxRFg5K3RUYlJ6c1lNTkhERTBrQnVPSitqc0picjFud2pjenp2OVF0UE5TU0RcL05NUE40eVwvMzJvcmg5XC91alRYbXdYbVZuTWdPNmM4S1NibDNlbmgwZTRhdTBSY0F4RjRLSmp2UkVOZjhKbzIrNEVRVjFoOFJBYnVRd1Q2QUtIVXF4QUs0OHRKUDN4ajdkbUMyYzZcL1hZOEM2ZkxPU1VoR1dMNFwvUGwrRHZBTXk2bFwvbFVIdEloVUdMTVhhNDg0MjVWRFB4N2s2MDc2YXpEU2pnQnc0U3Fxdmp4S05uXC9iZTlycjVMRGxhWVBIYVA1eHB3eXJOQm93V2xxTXFMaFlweWh4RFZKNXRuS2JQRlFlUzZ5dVhCUldIK2E4ZUJNQ0h1cE9EcjloODFvNGVaNXNwK3hDZ09OMmNwVDI0WCtqWHdmamdZbmNYc3BHNkJBclI0NUxhWjRUREkyM0xWUDF1aTk5U2NqRk5pRXFLR2p4SnJUcW0yNlh0Z3Arc3JWYXYzYU4rWk1tajZ4bmlLYlNiUnorV3I4WHhtMW12Z2t1aDY4NE5EaEJiNzFkZ1dlZEl2VU9DclJqeFpQcmQrVEcxNUh4cHo5c3o5QXBZdlNwd3VrSFdhM05oTEE9PSIsIm1hYyI6IjA2OTUwZDE2MGE1YTFhNGY0MzFiMjdjZWVkMzRhYjViZGEwNDkzMjM2NWVlMmQ3Zjc3NzIzMjFmOWI0YjQzNTIifQ==

Lần này, Ngô Hùng Bá không nói gì thêm.

Ads
';
Advertisement