Ở trong lòng anh ta, Dương Chấn đã trở thành thần tượng của anh ta, anh ta tin Dương Chấn sẽ làm lớn chuyện ở trung giới cổ võ, tuyệt đối không thể chết dễ dàng như thế.
Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, sư phụ Tiêu Thanh Vân của anh ta không tiếc phế bỏ một thân tu vi cũng muốn truyền thụ Trấn Ma
Kinh cho Dương Chấn.
Lúc này, Thân Nguyên bởi vì những lời nói đó của Mạc Thanh Tu mà nổi giận: “To gan! Phản đồ của Thiên Hải Tông như cậu lại nhận giặc làm cha, cậu có xứng với liệt tổ liệt tông của Thiên Hải Tông không?”
Dưới chân Mạc Thanh Tu nổi gió, vung trường kiếm trong tay, lao thẳng về phía Thân Nguyên: “Có xứng hay không không cần ông nhọc lòng, xem kiếm!”
Thân Nguyên tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Muốn chết!”
Lúc này, tu vi của Dương Chấn cũng gần như tăng tới đỉnh phong.
Bóng dáng của anh nhanh như tia điện, ngay lập tức lao tới trước mặt Mạc Thanh Tu, trong lúc đó còn thuận tay bẻ gãy cổ của mấy võ giả.
Dương Chấn rất rõ, Mạc Thanh Tu căn bản không phải đối thủ của Thân Nguyên, vì thế đã tranh trước một bước.
Ngô Hùng Bá ở một bên cũng không nhàn rỗi, tiếp tục đại chiến, trong Hợp Hoan Tông liên tiếp bạo phát tiếng nổ do linh khí va chạm với nhau, mặt đất bị đánh thành vô số mảnh đá vụn bắn tung tóe.
Mạc Thanh Tu dùng thuật truyền âm chỉ có Dương Chấn có thể nghe thấy, nói: “Anh Dương, tôi tới muộn một bước, những trưởng lão và cường giả của tông môn đều không nguyện ý đi theo tôi, thật sự xin lỗi!”
Đối với sự xuất hiện của anh ta, Dương Chấn rất cảm động, dù sao đối phương không có nghĩa vụ buộc phải giúp anh.
Dương Chấn đáp lại đầy chân thành: “Không cần tự trách, tôi đã rất cảm ơn anh rồi!”
Tuy Mạc Thanh Tu không thể dẫn tới mấy cường giả, nhưng có sự gia nhập của bọn họ khiến áp lực của Dương Chấn ít đi rất nhiều.
Vào lúc này, Ngô Tử Kính trong đại chiến đột nhiên lớn giọng nói ra bên ngoài Hợp Hoan Tông: “Mau, các vị trưởng lão và đệ tử của phủ thành chủ, mau đi vào, giết sạch đám ô hợp Hợp Hoan Tông này cho tôi!”
Ngô Tử Kính vừa dứt lời, vô số cường giả của phủ thành chủ đi vào.
Thân Nguyên lập tức thầm nói không ổn, nhiều cường giả gia nhập như vậy, võ giả mà ông ta triệu tập căn bản không có thời gian đi đối phó Dương Chấn.
Mà Dương Chấn càng đánh càng hăng, hơn nữa thực lực vẫn đang tăng lên từ từ, cho dù mỗi lần ông ta ra tay đều là sát chiêu nhưng vẫn bị Dương Chấn ép lùi liên tục.
Ông ta nói với Dương Chấn: “Oắt con, cậu còn trẻ đã trưởng thành tới mức độ này, trong thế hệ trẻ của cả trung giới cổ võ, tuyệt đối là người đỉnh tiêm nhất! Nếu bây giờ bị tôi giết chết như vậy, thật sự quá đáng tiếc.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất